Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 4151 : Trận thăng cấp

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Ba người Lưu Xuyên từ Trường Sa trở lại Quảng Châu, tối ngày hôm đó, Lưu Xuyên lại cùng hai đội hữu của mình đi đến phòng huấn luyện của đội trường. Hai hôm nay huấn luyện viên Lưu Xuyên không có mặt, bốn người trong đội đi theo Lam Vị Nhiên với Tiểu Dư đánh cạnh kỹ trường, Lam Vị Nhiên cũng tiện tay chỉ bọn họ vài thứ, Lưu Xuyên trở về nghiệm thu thành quả, phát hiện cả bốn người đều có chút tiến bộ, chứng tỏ bọn họ luôn cố gắng, Lưu Xuyên khá là hài lòng.



Tiếp theo anh lại bảo Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn lên mạng, cùng bốn đội viên đánh hai trận cạnh kỹ trường, cũng đứng dưới góc nhìn thứ nhất của mỗi người tiến hành giảng giải phân tích một cách chi tiết, để bọn họ có thể hiểu rõ cũng như đem các kiến thức này tiêu hóa vào bụng, hấp thu, sau đó biến nó thành ý thức của cá nhân mình.



Trên đấu trường không ai cho chúng ta thời gian tạm dừng để phân tích cục diện trận đấu, những ý thức vụn vặt mà ngày thường chúng ta tích lũy này sẽ giúp chúng ta làm ra phản ứng tại những thời điểm mấu chốt nhất.



Đến gần cuối tháng mười, dưới sự hướng dẫn của Lưu Xuyên, thành viên của đội trường cùng cả đám trong chiến đội Long Ngâm rốt cuộc tích lũy đủ điểm chiến giới sáu bậc cao cấp, cũng có thể thử thăng cấp lên chiến giới bảy.



Trận đấu thăng cấp từ chiến giới sáu lên bảy có thể nói là cực kỳ khó, bởi vì đây chính là cột mốc đánh dấu phân chia "mức nghiệp dư" cùng "mức chuyên nghiệp", lên chiến giới bảy cũng tức là sẽ có cơ hội thi đấu với các tuyển thủ chuyên nghiệp, còn ở chiến giới sáu, vĩnh viễn cũng chỉ có thể gặp được cao thủ nghiệp dư.



Mấy người trong đội trường trình độ có hạn, muốn thăng lên chiến giới bảy có hơi miễn cưỡng, còn đám người Trạch Văn, Lý Tưởng với Tiểu Dư tuy là có thiên tư, nhưng kinh nghiệm lại không đủ, bây giờ có đánh trận thăng cấp cũng chưa chắc có thể lên được.



Lưu Xuyên trong lòng rất rõ ràng về điểm này, giải liên trường cũng sắp sửa cận kề trước mắt rồi, anh thực sự không muốn đám người Trạch Văn bởi vì trận thăng cấp này thất bại mà bị đả kích, nhưng tên nhóc Tiểu Dư đầu óc thẳng băng băng kia mỗi ngày cứ lon ton bám sau lưng Lưu Xuyên thúc giục...



"Đội trưởng, điểm của chúng ta đủ rồi kìa, chừng nào thăng lên chiến giới bảy đây."



"Đội trưởng, thăng chiến giới bảy chưa, có phải là lên chiến giới bảy rồi mới đổi được vũ khí cam không."



"Đội trưởng..."



Tiểu Dư được Tứ Lam dẫn dắt một thời gian, thao tác buff máu cũng có tiến bộ rõ rệt, cho nên nhóc này càng ngày càng bức thiết muốn chứng minh trình độ của mình cũng đạt chuẩn tuyển thủ, ngày nào cũng giục Lưu Xuyên thăng lên chiến giới bảy, khiến Lưu Xuyên rất muốn quay lại quát vào mặt cậu nhóc một phen "Trình cậu còn còi lắm, về nhà luyện thêm nửa năm đi rồi quay lại!"



Không riêng gì Tiểu Dư hưng phấn quá độ, Trạch Văn với Lý Tưởng cũng tỏ ra rất là chờ mong, mà Lưu Xuyên lại không muốn đả kích thẳng vào mặt bọn họ, cho nên hẹn cả đám là cuối tuần này đánh trận thăng cấp.



Bốn đội viên của đội trường vậy chứ cũng rất tự biết mình biết ta, được Lưu Xuyên dẫn dắt từ chiến giới sáu sơ cấp lên tới cao cấp, bọn họ đã rất thỏa mãn rồi, cũng không dám mặt dày đi yêu cầu Lưu Xuyên kéo bọn họ lên luôn chiến giới bảy—— bởi vì bọn họ biết, trình độ của bản thân không đủ.



***



Cuối tuần, sáu người trong chiến đội của Lưu Xuyên tập họp trước, cũng lập đội ngũ cố định như mọi khi.



Đội hình hiện tại của họ nếu muốn thăng lên chiến giới bảy thực mà nói có hơi khó chút, ngoại trừ trong đội có tới 3 tên tân thủ ra thì còn một vấn đề khác, Tiêu Dao Lam Vị Nhiên không thích hợp đánh ở vị trí thích khách, đội hình của bọn họ nếu đụng phải đối thủ như Thịnh Đường thì sẽ rất là đau đầu, nếu Lưu Xuyên tự mình đánh ở vị trí thích khách, để Lam Vị Nhiên cùng Ngô Trạch văn phối hợp đánh ở vị trí dmg chủ lực cũng không ổn, rất thiếu dmg—— tóm lại một câu là tính kiểu gì cũng thiếu một chút.



May một điều là trận thăng cấp chưa hẳn sẽ đụng phải đối thủ quá mạnh, nếu hên gặp phải đối thủ yếu một xíu, dựa vào Lưu Xuyên chỉ huy có thể miễn cưỡng thắng hiểm...



Nghĩ như vậy, Lưu Xuyên mới yên tâm chút, đưa chuột bấm vào nút "Trận thăng cấp chiến giới bảy".



Trái ngược với lúc đánh ở dưới chiến giới sáu, vì số người chơi tham gia cạnh kỹ trường rất nhiều nên không cần chờ lâu lắm, chiến giới bảy dù sao cũng là nơi tập trung các loại cao thủ trong cao thủ, số lượng cũng ít ỏi đi, dù hiện tại là cuối tuần, thời điểm tập trung số người online nhiều nhất, nhưng hệ thống vẫn phải mất thời gian rất lâu trong việc ghép cặp đối thủ cho bọn họ.



—— Ghép cặp đối thủ thành công, đang tiến vào bản đồ ngẫu nhiên.



Nhìn thấy thông báo xuất hiện giữa màn hình, cả đám tân thủ nháy mắt liền hưng phấn, bàn tay vô thức xiết chặt con chuột, trong lùng tự nhủ lát nữa phải đánh một trận ra trò.



Nào ngờ vừa vào bản đồ thi đấu, Lưu Xuyên theo thói quen ấn phím tab xem tin tức đối thủ, cũng nhất thời kinh ngạc.



ID của sáu người bên đối thủ khá là đồng điệu nhau: Lão Miêu, Bạch Hồ, Phượng Hoàng, Liệp Báo, Tham Lang, Thanh Long—— Khu 5 Võng Thông, Thước Kiều Tiên Lệnh.



Đây chẳng phải là chiến đội chuyên nghiệp mà Lão Miêu cầm đầu đó sao?



Lúc này đây Lưu Xuyên thực sự cảm thấy bó tay với cái hệ thống ghép cặp này, mỗi lần đến trận thăng cấp đều phải giở trò, nhất định không cho Lưu Xuyên thoải mái... Lần đầu thăng cấp chiến giới một thì đụng Thịnh Đường, làm kinh động Đường Ngự Phong, chạy tới nã cho một phát Đoạt Mệnh Tiễn phát cơm hộp cho cả đội, đáng thương nhất là Ngô Trạch Văn bị đánh thành Siêu Quỷ...



Mấy trận thăng cấp các chiến giới sau cũng thường xuyên gặp đội tinh anh của các công hội lớn...




Lý Thương Vũ trong lòng rùng mình, trong đáy mắt hiện lên một chút phức tạp.



Mấy đội hữu xung quanh bàng quan nãy giờ cũng bắt đầu mở miệng nghị luận.



"Tên này hơi bị siêu nhờ..."



"Đội trưởng, nó thắng anh luôn kìa, ghê quá vậy..."



"Nói bậy bạ, tại đội trưởng nhất thời sơ ý thôi..."



Lý Thương Vũ xua tay nói "Không cần tìm cớ giúp tôi, thua là thua, đối phương rất có thể là Xuyên thần."



Mấy người nháy mắt im lặng nhìn nhau, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ "Xuyên thần?"



Cũng ngay lúc này, ở khung chat góc trái xuất hiện một dòng chữ nho nhỏ "Tôi là Lưu Xuyên, còn nhớ tôi không Lý đội trưởng:)"



Nhìn ký hiệu mỉm cười:) quen thuộc này, Lý Thương Vũ cũng bật cười một cái "Nhớ chứ, chúng ta từng gặp nhau một lần, ở giải thưởng lớn T.G.A ba năm trước."



Lưu Xuyên nói "Miêu thần trí nhớ tốt thật ha, rất vui khi được gặp lại anh, cơ mà lần sau gặp lại ở giải toàn quốc nếu không muốn bị tôi đánh chết lên chết xuống, anh phải tranh thủ huấn luyện đi, đừng để thua tôi đấy."



Quả nhiên giống như lời đồn đãi, mở miệng liền kéo cừu hận người khác, Lý Thương Vũ nói "Không ngờ anh cũng mang theo đội tham gia giải toàn quốc, thật là tình cờ nhỉ, nhưng ai thắng ai thua tới chừng đó mới biết được."



Lưu Xuyên nói "Anh vẫn tự tin như vây nhỉ?"



Lý Thương Vũ nói "Anh cũng vậy thôi."



Cả hai người đều không nhịn được bật cười, giờ khắc này trong lòng bọn họ đều rõ ràng.



Kết quả của trận thăng cấp lần này chính là, sau một hồi đấu tay đôi giữa hai đội trưởng, biết được đối phương là đối thủ cực mạnh như vậy, Lão Miêu lẫn Lưu Xuyên đều không muốn tiến hành đoàn chiến, tránh để lộ thực lực của các thành viên bên mình, thế nên Lão Miêu dựa theo ước định ban đầu nhường cho đội của Lưu Xuyên chiến thắng.



Sau khi rời khỏi cạnh kỹ trường, Lam Vị Nhiên đột nhiên lên tiếng hỏi "Biết bọn họ là đối thủ của chúng ta trong giải toàn quốc, tại sao cậu còn tự đi lộ thân phận của mình sớm như vậy? Giấu diếm thân phận để đến lúc gặp nhau đánh cho bọn họ trở tay không kịp chẳng phải tốt hơn sao?"



"Tôi biết rõ lai lịch của anh ta, nhưng anh ta lại không biết gì về tôi, như vậy là không công bằng với bọn họ." Lưu Xuyên thoải mái cười nói "Chẳng thà cho anh ta chút áp lực, để anh ta biết giải toàn quốc cũng không đơn giản như anh ta nghĩ, dù cho Lão Miêu từng là đại thần nổi danh ở trò chơi khác, nhưng đã sang bên đây rồi thì vẫn phải cố gắng không ngừng mới có thể đạt được thành tích... Lý Thương Vũ là một đối thủ đáng để tôi tôn trọng."



Lão Miêu rõ ràng thể lựa chọn tiền đồ bằng phẳng cho mình, lúc chiến đội FTD giải tán, rất nhiều chiến đội ở nước ngoài đồng ý dùng giá cả cực cao kéo Lão Miêu về chiến đội mình, nhưng lại bị anh từ chối dứt khoát—— Bởi vì anh không an lòng đám huynh đệ đã từng theo mình nhiều năm, cho nên anh mới dẫn dắt bọn họ chuyển sang giới chuyên nghiệp game khác, muốn bắt đầu lại từ đầu.



Lưu Xuyên từng ngồi ở vị trí đội trưởng nhiều năm, cho nên từ tận đáy lòng anh rất kính nể một đội trưởng có trách nhiệm như Lý Thương Vũ.



Chiến đội Thương Lan do Lý Thương Vũ dẫn dắt sẽ là đối thủ mạnh nhất của chiến đội Long Ngâm do Lưu Xuyên dẫn đầu trong giải toàn quốc—— mà Miêu thần, cũng là đối thủ đáng cho anh kính trọng.



Long Ngâm cùng Thương Lan, cả hai bên song song bắt tay cùng thăng cấp, đây là kết cục mỹ mãn nhất mà Lưu Xuyên hi vọng.



Đương nhiên, nếu như bọn họ xui xẻo bị ghép vào cùng một tổ tử vong, anh cùng Lý Thương Vũ, cũng chỉ phải quyết đấu tới cùng...



____________________



Giải thích một chút



+ Cường long bất áp địa đầu xà (强龙不压地头蛇): Ý nói dù là kẻ mạnh cỡ nào cũng không cách nào thắng được các thế lực địa phương, tục ngữ Việt Nam có câu tương tự là "Phép vua thua lệ làng"