Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 4154 : Giải đấu liên trường (2)

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Tuần đầu tiên bọn họ được an bài trận trống, cũng tức là toàn đội có một tuần giảm xóc nghỉ ngơi.



Trở lại trường, cả bọn tải về phần mềm mô phỏng trang bị cùng mô phỏng thuộc tính nhân vật mà Lưu Xuyên gửi sang, cài đặt vào máy tính của mình, sau đó bắt đầu tập luyện cách thêm điểm cùng với ghi nhớ vị trí các trang bị cần thiết cho nhân vật của mình.



Kho trang bị của Võ Lâm tuyệt đối có thể hình dung bằng hai chữ "bao la", nếu bỏ thời gian xem từng cái riêng biệt, phỏng chừng xem mấy tiếng cũng không xong, may là phía quan phương rất là chu đáo thiết trí thanh chỉ dẫn bên tay trái, cho phép lựa chọn vật phẩm theo môn phái, hoặc phân loại theo lưu phái, cứ như vậy tuyển thủ có thể lựa chọn vật phẩm mong muốn trong khu vực nhất định, dễ dàng hơn cũng ít tốn thời gian hơn.



Lưu Xuyên nói không sai, chỉ cần luyện tập quen tay, tuyệt đối có thể thuộc nằm lòng vị trí của trang bị mình cần.



Lúc đó ở hội trường báo danh, cả đám cơ hồ là luống cuống tay chân phối trang bị, tới chừng cộng điểm lại lố giờ, nhưng sau khi trở lại trường luyện tập chừng hai ngày, cả đám trở nên quen thuộc hơn, đều có thể trong thời gian quy định lựa chọn xong trang bị. Ngô Trạch Văn là nhanh nhất, Lưu Xuyên đứng sau lưng nhìn cậu dùng chuột liên tục click lên nút lật trang, giao diện trang bị chớp lên một cái, đã thấy Trạch Văn dừng lại ở đúng vị trí trang bị cần chọn, tốc độ tay cơ hồ không thua kém gì tuyển thủ chuyên nghiệp là mấy.



Tốc độ của Lý Tưởng kém hơn một chút, khoảng một phút rưỡi mới lựa xong trang bị, những người còn lại hiển nhiên chậm hơn bọn họ nhiều lắm, nhưng may mắn là vẫn kịp trong 5 phút xử lý hết mọi thứ, cứ tiếp tục phát huy như vậy tới chừng thi đấu có lẽ sẽ không thành vấn đề.



Mắt thấy trận đấu sắp gần kề trước mắt, tâm tình của mọi người cũng bất giác trở nên khẩn trương.



***



Bước vào tuần thứ hai của tháng mười,giải đấu liên trường đại học toàn quốc lần thứ nhất cũng chính thức bắt đầu.



Trường của Lưu Xuyên vừa lúc có trận trống ở tuần đầu tiên, nên Lưu Xuyên dẫn theo mấy thành viên của đội đến hiện trường xem trận đấu của các đội khác. Trận đầu tiên của tổ B diễn ra giữa hai trường Đại Học Lý Công cùng Đại Học Sư Phạm. Lúc đám người Lưu Xuyên đến nơi thì trận đấu còn chưa bắt đầu, xung quanh có vài đoàn người ủng hộ của cả hai trường ngồi trên ghế khán giả hò hét cố lên, phía ban tổ chức hiển nhiên cũng bỏ công quảng cáo tuyên truyền, tuy là quy mô trận đấu không lớn lắm, nhưng không khí hiện trường lại náo nhiệt vô cùng.



Mấy người tìm chỗ ngồi xuống, Chu Học Hải nhìn sân khấu lấp lánh đèn chiếu, có chút khẩn trương xiết nắm tay nói "Tuần sau tới phiên chúng ta lên đài thi đấu na, sao tui cứ cảm giác mọi thứ như là không thực ý..."



Trác Văn Siêu tát cho cậu chàng một phát "Tới chừng đó lên trển đặt "đít" ngồi xuống, liền cảm thấy đích thực ngay."



Mọi người bị lời này chọc phá lên cười, Lý Tưởng lạc quan vỗ vai cậu chàng "Sợ méo gì, tới chừng đó chúng ta cứ dựa theo ngày thường huấn luyện mà đánh, thua cũng đâu mất miếng thịt nào đâu."



Cậu chàng Lý Tưởng vốn là trời sinh lạc quan, dù là đối mặt với tình huống nào cũng không biết sợ hãi là gì, có loại gan dạ xông pha tựa như "nghé con không sợ hổ", trong đội ngũ có một đại sư như vậy làm bao cát che chắn cho mọi người khiến Lưu Xuyên rất yên tâm, anh khẽ cười nhìn Lý Tưởng một cái, khen ngợi cậu chàng "Nói rất đúng, thua cũng chẳng sao cả, cứ đánh cho đã tay là được."



—— Thực tế thì Lưu Xuyên rất rõ một điều, trình độ hiện tại của đội trường tiến bộ hơn so với trước lúc anh làm huấn luyện viên nhiều lắm, làm sao có thể thua cuộc dễ dàng như vậy.



Khoan nhắc đến hai tên có thiên tư ngang ngửa tuyển thủ chuyên nghiệp là Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn, bốn người còn lại dưới sự giám sát của Lưu Xuyên cũng luyện tập hết sức chăm chỉ nghiêm túc. Trong các đội trường đăng ký tham gia giải đấu lần này, làm gì có trường nào mời nổi một huấn luyện viên cao cấp như Lưu Xuyên về huấn luyện đội mình, ưu thế của C Đại cỡ nào còn cần phải bàn cãi sao?



Mấy thành viên trong đội bởi vì chưa từng có kinh nghiệm tham gia thi đấu, cho nên không rõ lắm về thực lực bản thân mình, nhưng Lưu Xuyên làm huấn luyện viên thì lại rõ mười mươi, thật lòng nói một câu, anh tuyệt đối tin tưởng vào đội ngũ của trường mình.



Trận đấu chính thức bắt đầu, cả đám chăm chăm nhìn lên sân khấu, thậm chí không dám chớp mắt.
"Sau đây, trận đấu chính thức bắt đầu!"



MC vừa dứt lời, bên dưới khán giả lại đứng dậy vỗ tay, mười hai tuyển thủ được trọng tài đồng thời kéo vào kênh thi đấu chuyên môn.



Cả hai bên đều vào chỗ, tiến vào thời gian đếm ngược.



Thời gian 5 phút tự do điều chỉnh, bắt đầu!



Ngô Trạch Văn hít sâu một hơi, ánh mắt tập trung chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, khoảnh khắc ấy, bên tai cậu tựa hồ như chỉ còn lại tiếng tim đập cùng tiếng hô hấp của bản thân, trong ánh mắt cậu cũng chỉ còn lại màn hình LCD 17 inch đặt trước mắt, bên trên màn hình là giao diện nhân vật vô cùng quen thuộc, cậu nắm chặt con chuột máy tính, điều khiển trỏ chuột di chuyển đến các phím ấn tương ứng...



Cộng điểm thuộc tính, xong.



Điều chỉnh điểm kỹ năng, xong.



Lựa chọn trang bị, xong...



Chỉ dùng không đến 1 phút thời gian, Ngô Trạch Văn đã hoàn thành xong hết mọi thứ!



Những động tác được cậu tập luyện vô số lần này cơ hồ đã trở thành phản xạ có điều kiện!



Ngô Trạch Văn kiểm tra lại các thông số nhân vật cùng kỹ năng lần nữa, xác nhận mình không phạm sai lầm, mới quay sang nhìn mấy đội hữu ngồi bên cạnh.



Chu Học Hải cả người vẫn khẩn trương không giảm, đến ngón tay cũng run lên, vẫn là hội trưởng Trác Văn Siêu đáng tin hơn, lên tiếng nói trên kênh voice của cả đội "Tập trung tinh thần, Học Hải cậu hít sâu một hơi, thả lỏng cơ thể. Lát nữa mà cậu làm tạ kéo cả đội thì trở về giặt vớ cho mọi người một tháng đấy, nghe chưa!"



Giang Tuyết lập tức lên tiếng "Thôi đi, Học Hải biết giặt vớ sao?"



Lời trêu ghẹo này giống như có chút tác dụng, Chu Học Hải nhoẻn miệng cười hê hê, ngón tay cũng dần dần bình tĩnh, cả người cũng mau chóng tỉnh táo, tranh thủ thời gian điều chỉnh tốt thuộc tính cùng trang bị.



Trác Văn Siêu tiếp tục dặn dò "Mọi người kiểm tra lại lần nữa đi, trang bị đừng chọn sai nhé, vẫn còn lại một chút thời gian."



Mọi người nghe vậy liền mở ra giao diện nhân vật kiểm tra lại lần nữa, xác nhận không có sai lầm gì mới lần lượt gõ 1 trên kênh đoàn.



"1" chính là ngụ ý đã chuẩn bị sẵn sàng, thời gian đếm ngược dần dần nhảy về con số cuối cùng, tuyển thủ hai bên cũng đã chuẩn bị xong, đèn xanh trọng tài bật sáng, trận đấu rốt cuộc chính thức bắt đầu!