Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 5196 : Trận đấu nhốn nháo

Ngày đăng: 16:45 18/04/20


Nhìn tình cảnh này, Tiếu Tư Kính cũng cảm thấy rất là bất đắc dĩ, anh đợi vài phút mới xếp hàng ghép đội chính là vì tránh để hệ thống ghép mình và Lưu Xuyên chung đội, ai có ngờ Lưu Xuyên cũng suy nghĩ y như vậy, chờ vài phút rồi mới xếp hàng... Kết quả là cả hai người bọn họ lại bị hệ thống xếp vào cùng nhau, cảm giác như bọn họ "ăn ý" rồi lại "có duyên" một cách kỳ quái khiến cho đương sự cảm thấy thật sự đau đầu không thôi.



Lưu Xuyên cười nói "Trận này anh chỉ huy tiếp đi, thua nữa là mất mặt lắm đó nha."



Tiếu Tư Kính nói "Tự dưng đầu đau quá, thôi cậu chỉ huy đi."



Lưu Xuyên nói "A sao đau bụng quá, thôi anh chỉ huy đi."



Tiếu Tư Kính nói "Tôi đi WC một chuyến, ở đây giao cho cậu đấy."



Lưu Xuyên nói "Tôi đi rót ly trà uống một phát, trông cậy cả vào anh nhá."



Hai vị đại thần bắt đầu chơi xấu lẫn nhau, Tô Thế Luân đứng ở một bên chọn tới chọn lui ngoại trang cho nhân vật của mình, Ngô Trạch Văn thì chăm chú ngồi xem thông tin của đội hữu trong đội, sau đó nói với Lưu Xuyên "Hai người còn lại tỷ lệ thắng là khoảng 65%, một người tên là [ Tẩu mã quan hoa ], một là [ Quá vãng vân yên ], Lưu Xuyên anh biết bọn họ không?"



Lưu Xuyên nghe vậy liếc nhìn danh sách đội ngũ, thấy được hai cái ID như lời Ngô Trạch Văn nói, [ Tẩu mã quan hoa ] là Ngũ Độc buff bổ thiên, [ Quá vãng vân yên ] là Võ Đang phụ trợ thái cực, cũng không biết hai bọn họ có phải đi cùng nhau không, sau khi vào phòng liền im lặng không lên tiếng, chỉ đứng một bên xem.



Lưu Xuyên nói "Hai vị, clone nhà ai đấy? Tỷ lệ thắng cao tới vậy?"



Tẩu mã quan hoa: "Hí hí, Xuyên thần anh đoán thử xem ^_^"



Quá vãng vân yên phát cái mặt cười trước, lại nói "Xuyên thần dẫn iêm theo với, iêm chỉ là một đứa đi ngang qua thôi."



Lưu Xuyên "..."



Hai người đều nhận ra ID [ Lưu Danh Bách Thế ] này của Lưu Xuyên, chứng tỏ bọn họ đều là người trong giới chuyên nghiệp, cơ mà bọn họ nói như vậy rõ ràng là không muốn để lộ thân phận, Lưu Xuyên cũng thôi không hỏi nữa.



Người đủ, hệ thống lập tức đưa cả đội vào bản đồ thi đấu, lần này bản đồ được chọn có chút đặc biệt, chính là bản đồ thi đấu "Đầm lầy sương mù" mới cập nhật trong bản update lần trước, tên bản đồ giống hệt như ID của Ngô Trạch Văn, Lưu Xuyên nhìn thấy quay đầu qua nói "Trùng hợp ghê, vừa lúc cho cậu tập luyện phương pháp đánh bản đồ loại đầm lầy."



Ngô Trạch Văn gật đầu.



Lưu Xuyên nhất quyết không chịu chỉ huy, Tiếu Tư Kính thật sự không còn cách nào, chỉ đành động thân đánh chữ sắp xếp "Tẩu mã quan hoa cùng Quá vãng vân yên đi đường giữa, Xuyên thần cậu dắt Ngũ Độc nhà cậu đi đường dưới, 6 người bên đội đối thủ tôi đoán có lẽ là clone của chiến đội nào đó."



Lưu Xuyên bấm phím tab nhìn xem thông tin đối thủ, phát hiện tên của 6 người bên phe kia đều là các loại món ăn, khoai lang kéo sợi, cà tím kho tàu, cá sạo hấp, sườn kho chua ngọt, phổi phu thê, ma bà đậu hủ...



Sáu người này có tank, có thích khách, 2 dps cùng với 1 phụ trợ 1 buff, đội ngũ phối trí đầy đủ toàn diện.



Sáu người trong đội ngũ của đối phương tuy tỷ lệ thắng chỉ có khoảng 60%, nhưng bởi vì sáu người cùng nhau tổ đội xếp hàng, nên hệ thống sẽ tự động điều chỉnh giá trị thực lực của cả đội tăng lên một chút, bởi vậy ghép cặp đối thủ cũng sẽ mạnh hơn.



Quả nhiên đúng như lời lão Tiếu nói, bên kia vừa nhìn liền đoán ra được là đội clone của chiến đội nào đó, nhưng cụ thể là chiến đội nào thì vẫn chưa thể đoán ra được, đại đa số chiến đội đều không phải chỉ cố định một loại đội hình, thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ thử cầm clone vào game để thử nghiệm đội hình mới cho chiến đội nhà mình. Thấy đối diện có Cái Bang lại thêm Minh Giáo, cảm giác đầu tiên của Lưu Xuyên chính là chiến đội Đồng Tước, nhưng nếu anh nhớ không lầm thì trước giờ buff của Đồng Tước vẫn luôn là Ngũ Độc bổ thiên, còn đối diện buff lại là Nga My, hơn nữa vị trí số 2 cũng bị đổi thành Minh Giáo, Đồng Tước chưa từng đánh đội hình hai Minh Giáo bao giờ.



Lưu Xuyên còn đang nghi hoặc, đã thấy Tiếu Tư Kính hỏi "Đối diện có khi nào là Đồng Tước không?"



Lưu Xuyên nói "Không rõ lắm, phải đánh thử mới biết."



Tiếu Tư Kính nói "Đành vậy, xem tình hình thế nào trước đã."



Cả hai phe cùng nhau chia đường đi đến đường ranh giới, đối diện rõ ràng cũng có chỉ huy chuyên nghiệp, cũng phân thành từng cặp 2 người đi theo 3 đường điều tra, phân bố tầm nhìn, đánh rất là chắc chắn.



Hai bên đều hết sức cẩn trọng, thế cho nên trước khi lệnh kỳ xuất hiện độ chừng 1 phút, ở cả ba đường trên giữa cùng dưới đều không xảy ra giao tranh. Bản thân Lưu Xuyên không cách nào nhìn được đèn khổng minh của phe đối diện đặt ở đâu, nhưng trong lòng anh luôn có loại trực giác kỳ quái, tầm nhìn của cả ba đường chắc chắn đều đã được bọn họ bố trí tốt, chỉ huy bên kia hiển nhiên nhận ra được bọn họ, tiết tấu đánh vô cùng ổn định lại bình tĩnh.


Lại không ngờ, vừa lúc anh quay đầu sang nhìn, Ngô Trạch Văn cũng vừa vặn quay đầu nhìn anh, ánh mắt hai người cùng lúc chạm nhau.



Này.. có lẽ cũng là một loại ăn ý nhỉ?



Lưu Xuyên khẽ mỉm cười, ngữ khí khen ngợi nói "Mới nãy cậu đánh rất tốt, thua cũng không phải lỗi do chúng ta, chỉ có thể nói là đội hình mới này của Đồng Tước rất lợi hại. Bọn họ đánh theo chiến thuật đi bốn hai, Lộc Tường cùng Thiệu đội chia ra quấn lấy đối thủ, cặp đôi cận chiến này thực rất khó giải quyết."



Ngô Trạch Văn gật đầu.



Lưu Xuyên nói "Phỏng chừng trong đám mới nãy có hai tên nhóc tuyển thủ bên Trường An chuyển qua, Thiệu Trạch Hàng dẫn bọn họ vào game tập luyện, có lẽ là để chuẩn bị cho mùa giải sắp tới."



Ngô Trạch Văn nghĩ một lát, mới nói "Là hai người Đinh Vinh với Phùng Siêu à?"



Lưu Xuyên kinh ngạc "Sao cậu biết?"



Ngô Trạch Văn nói "Lúc Trường An giải tán tôi cũng có đọc thông báo từ weibo của phía quản lý, có nêu rõ hai người Đinh Vinh cùng Phùng Siêu sẽ chuyển sang Đồng Tước, còn có một vị tên là Tống Tư Viễn chuyển qua Thất Tinh Thảo, Hứa Hân Nhiên sang Quốc Sắc, Dương Kiếm thì đến Tuyết Lang... Tôi nhớ không sai chứ?"



Lưu Xuyên mỉm cười "Đúng rồi học bá, trí nhớ của cậu rất tốt."



Ngô Trạch Văn nghe người nào đó khen ngợi đến đỏ ửng cả vành tai, vội vàng dời tầm mắt đi chỗ khác, ra vẻ nghiêm túc nói "Bị ghép chung với Tiếu đội đánh cứ thua mãi, lần này chúng ta chờ năm phút rồi hãy xếp hàng."



Lưu Xuyên gật đầu "Ừ, vừa lúc đi WC một chuyển."



Để tránh Lưu Xuyên cùng Tiếu Tư Kính một lần nữa bị hệ thống xếp vào cùng nhau để rồi lẫn nhau ghét bỏ, Tô Thế Luân đề nghị "Lần này để tôi quyết định, chờ 3 phút rồi xếp hàng."



Tiếu Tư Kính cười nói "Ừ, nghe lời cậu."



Hiển nhiên, lần này Tô Thế Luân quyết định không có trùng với quyết định của Ngô Trạch Văn, bọn họ cũng không bị hệ thống ghép tới cùng nhau nữa.



3 phút sau, Tiếu Tư Kính cùng Tô Thế Luân bị chuyển tới phòng chờ đội ghép, nhìn danh sách đội hữu không có cái ID đáng ghét Lưu Danh Bách Thế Kia, Tiếu Tư Kính sung sướng nói "Không chung đội với tên kia, lần này chắc có thể an tâm mà thắng rồi."



Quả nhiên, trận này cả hai người vô cùng thuận lợi chiến thắng, Lưu Xuyên bên kia cũng bị ghép chung với đội người lạ, cũng dễ dàng thắng trận.



Lưu Xuyên cười nói "Tôi đã bảo mà, hai tên Tiếu Tô kia chính là một cặp heo hữu, không có hai cục tạ kia liền thắng ngay thấy chưa."



Ngô Trạch Văn "..."



Có lẽ... bên kia Tiếu đội cũng đang nói những lời như vậy nhỉ?



Hai người bọn họ lúc nào cũng vậy, hễ gặp nhau là chê bai nhau, nói móc nhau, nhưng Ngô Trạch Văn vẫn còn nhớ rất rõ ràng, lần đó công hội Thất tinh thảo hoài nghi thân phận của Lưu Xuyên, Tiếu Tư Kính dùng acc nhỏ vào game cũng nhận ra Lưu Xuyên, sau đó chỉ để lại một câu——



Chung kết gặp.



Ba chữ đơn giản, nhưng lại khiến Ngô Trạch Văn vô cùng rung động.



Người nam nhân kia mạnh mẽ lại luôn tràn đầy tin tưởng đối với bản thân, đối với vị đối thủ cũ Lưu Xuyên cũng luôn tràn đầy tán thưởng cũng khẳng định, một câu "Chung kết gặp" vừa là chiến thư của anh đối với Lưu Xuyên, cũng là lời ước định giữa hai kẻ mạnh với nhau.



Nếu như thực sự có một ngày như vậy, ngày mà hai vị đối thủ kiêm bạn bè lâu năm Lưu Xuyên cùng Tiếu Tư Kính gặp gỡ nhau ở trận tổng chung kết, bên cạnh Tiếu Tư Kính có vị cộng sự ăn ý Tô Thế Luân, lúc ấy bên cạnh Lưu Xuyên cũng sẽ có một người trợ thủ tri kỷ hiểu anh nhất—— Ngô Trạch Văn...



Ngô Trạch Văn thầm nghĩ, Luân thần lợi hại như vậy, mình là cộng sự của Lưu Xuyên, cũng phải mau chóng tăng lên thực lực bản thân mới được!