Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 122 : Lộc tường

Ngày đăng: 16:42 18/04/20


Hôm nay Tần Dạ đăng nhập vào game, quả thực là vì đổi tranh võ.



Lần này bản cập nhật mới bao gồm 24 thanh tranh võ mới, có hai loại phương thức có thể đổi tranh võ. Loại thứ nhất là dùng điểm tích luỹ cạnh kỹ trường, tương đương với điểm của Danh Kiếm Các đổi lấy, tổng số điểm tích lũy cần có là mười lăm nghìn điểm.



Loại thứ hai là dùng tài liệu trao đổi, tài liệu yêu cầu đều là các loại hi hữu trân quý, những người có khả năng thu thập đủ các loại tài liệu yêu cầu để đổi tranh võ, đa số đều là cao thủ đứng đầu của các công hội lớn. Nói chung là vì muốn thể hiện sự quý giá của tranh võ, cho nên phương thức đổi lấy càng khó càng thể hiện ra giá trị của nó.



Cạnh kỹ trường đi theo hình thức "thắng cộng điểm, thua trừ điểm", cho nên muốn tích lũy điểm càng nhiều thì tỷ lệ chiến thắng buộc phải trên 50% mới có thể bảo tồn điểm tích lũy của mình được, mười lăm nghìn điểm muốn tích đủ cũng không phải chuyện dễ, đa số những người có đủ điểm tích lũy đều là các đại thần trường kỳ ở chiến giới thứ bảy, cũng chính là các tuyển thủ chuyên nghiệp của liên minh.



Võ Lâm có hai loại server, một loại phục vụ người chơi game, một loại phục vụ cho các trận đấu tranh tài, cả hai riêng biệt không ảnh hưởng đến lẫn nhau. Server tranh tài tất cả đều là miễn phí, bao gồm các loại thông đạo dành cho tuyển thủ, thông đạo khán giả cùng với dành cho trọng tài. Tiếc là chỉ có khi nào mùa thi đấu bắt đầu thì server tranh tài mới mở ra, bình thường không thể đăng nhập vào được. Việc thay đổi một thanh vũ khí hoàn toàn mới chắc chắn sẽ mang lại ảnh hưởng rất lớn đến việc thi đấu, nếu đợi đến lúc đăng nhập vào server tranh tài mới đi đổi vũ khí mới rồi trực tiếp vào tràng thi đấu, khi ấy ngay cả bản thân cũng sẽ không quen dùng vũ khí mới, chứ đừng nghĩ đến chuyện phối hợp với đồng đội.



Bởi vậy nên cứ mỗi lần có bản cập nhật mới, một bộ phận tuyển thủ chuyên nghiệp sẽ sử dụng tài khoản trong game của mình để test một chút các loại trang bị cùng vũ khí mới, cũng sẵn tiện luyện tập một phen.



Tần Dạ lâu lắm rồi không đăng nhập vào tài khoản game của mình, cho nên quên mất việc ẩn thân, dẫn đến hệ thống xuất hiện dòng thông báo màu vàng kia khiến cả kênh thế giới oanh động dữ dội như vậy, suốt nửa phút sau đó trên kênh thế giới vẫn còn thấy đám người xếp hàng quỳ bái đại sư tỷ Nga Mi.



Tần Dạ dứt khoát chặn luôn kênh thế giới, nhanh chóng gõ chữ phát một hàng tự trên kênh chat nhóm QQ "Võ Lâm chức nghiệp liên manh"——



"Lộc Tường onl mau, lôi đài 1789, mật mã 78789."



Trước đó Tiếu Tư Kính ở server thử nghiệm phát hiện vũ khí mới ra mắt của Nga Mi có một chút bug về số liệu, liền báo về cho quan phương. Hôm nay trước lúc update bản cập nhật, quan phương đã kịp thời sửa chữa lại số liệu của vũ khí, nên Tần Dạ định đánh thử vài trận để thử nghiệm một chút hiệu quả của vũ khí mới. Đúng lúc có vài tuyển thủ người quen trong nhóm cũng nói đêm nay có thời gian rảnh, chi bằng cùng nhau đi thử vũ khí mới, thế nên Tần Dạ mới cùng bọn họ hẹn trước thời gian cùng nhau vào game đánh vài trận lôi đài thử xem thế nào.



Lộc Tường mà Tần Dạ gọi trên group chat này, ID là "Phi tường Lộc đại hiệp", là phó đội của chiến đội Đồng Tước, cũng là đại thần đứng đầu nhỏ tuổi nhất của toàn bộ liên minh tuyển thủ—— nhóc này mấy hôm trước vừa mới mừng sinh nhật mười tám tuổi.



Liên minh từng vì cậu mà đặc biệt sửa chữa lại một mục quy định: Tuyển thủ không đủ mười tám tuổi không được phép tham gia thi đấu.



Trong năm mùa thi đấu đầu tiên, liên minh quy định tuyển thủ nhất định phải từ mười tám tuổi trưởng thành trở lên mới có thể lấy thân phận tuyển thủ chuyên nghiệp than gia thi đấu, tuyển thủ vị thành niên dưới mười tám tuổi chỉ được phép ở thanh huấn doanh huấn luyện, tới khi đủ mười tám tuổi mới có thể tham gia thi đấu.



——mãi cho đến khi thiếu niên thiên tài Lộc Tường xuất hiện, quy tắc này mới bị đảo điên hoàn toàn.



Giới cao tầng liên minh bởi vì đề nghị của Lưu Xuyên, đặc biệt tổ chức cuộc họp thảo luận, cuối cùng quyết định điều chỉnh quy định mười tám tuổi hạ xuống còn mười sáu.



Mười sáu tuổi, Lộc Tường tham gia thi đấu, một năm liền thành thần!



Lại nói tiếp, con đường phong thần của Lộc Tường, vẫn là do một tay Lưu Xuyên thúc đẩy.



***



Năm đó, mười lăm tuổi Lộc Tường gia nhập công hội Hoa Hạ trong Võ Lâm, hội trưởng Hoa Hạ phát hiện thiếu niên này có tốc độ tay cực nhanh, bèn đề cử cậu đi đến tham dự phỏng vấn ở thanh huấn doanh. Lộc Tường vui mừng vô cùng chạy đến chiến đội Hoa Hạ, cũng thông qua khảo hạch thuận lợi gia nhập thanh huấn doanh của chiến đội Hoa Hạ. Lúc ấy, Lưu Xuyên đã dẫn dắt chiến đội Hoa Hạ sáng tạo nên chiến tích đại mãn quán huy hoàng, Tiểu Lộc Tường lúc ấy vẫn còn rất sợ người lạ, nhìn thấy ai trong đội cũng ngoan ngoãn gọi một tiếng tiền bối, hơn nữa nhóc này còn là một đứa mù đường siêu cấp, cả ngày đều là một bộ giống như chưa tỉnh ngủ, có lần đang chơi game giữa chừng tự dưng gục xuống bàn ngủ...



Cậu nhóc mười lăm tuổi, bộ dạng gầy teo nho nhỏ, cả ngày đều mơ mơ màng màng, thoạt nhìn liền có vẻ không đáng tin.



Vì thế, người phụ trách thanh huấn doanh liền trực tiếp đưa cho Lộc Tường một đống video cùng với các loại chương trình huấn luyện trụ cột, bảo cậu trước chậm rãi tập luyện, thế là Lộc Tường cứ như vậy mơ hồ một mình một cõi tự mò tự mẫm.



Sau đó, có một lần cơ duyên xảo hợp.



Trong một kỳ nghỉ đông tạm ngừng thi đấu, Lộc Tường tự mình chạy tới đế đô, mà lộ tuyến điện ngầm đế đô nổi danh là vòng vèo rối loạn đến hoa cả mắt, Lộc Tường thân mình chính là một đứa mù đường siêu cấp, lần đấy lại vô tình ngồi sai trạm đến điện ngầm, chạy được một nửa đường sắp sửa đổi tuyến thì lại đến giờ tàu điện ngầm dừng chạy. Thế là Lộc Tường một mình đứng trên đường cái lạnh căm căm, tội nghiệp không đánh được xe, chỉ phải cầu may mở ra QQ xin giúp đỡ "Có tiền bối nào ở đế đô không vậy, em lạc đường mất rồi..."



Lưu Xuyên thân là đội trưởng Hoa Hạ, lại là dân bản địa Bắc Kinh, thấy tin nhắn của Lộc Tường liền trồi đầu trả lời "Cậu đang ở đâu?"



Lộc Tường lập tức tuôn ra một loạt biểu tình khóc ròng "Đội trưởng, em ngồi xe điện ngầm chạy được nửa đường thì tàu ngừng chạy, bây giờ em đang ở... em cũng không biết ngã tư này tên là gì nữa, đối diện có một nhà ngân hàng tự phục vụ, bên cạnh là một nhà..."



Nói đông nói tây một đống, rốt cuộc vẫn là không rõ ràng cậu nhóc đang đứng đâu.



Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Nói cậu ở trạm điện ngầm nào xuống xe là xong nãy giờ rồi!"




Lộc Tường tạm ngừng một chút, ánh mắt nhìn về phía chiến đội Hoa Hạ, thật lòng nói "Ở đây, em còn muốn đặc biệt cảm ơn một người, chính là sư phụ của em! Sư phụ, không có anh, sẽ không có Lộc Tường của ngày hôm nay! Cảm ơn anh, sư phụ!!"



Lộc Tường cúi đầu thật sâu hướng về phía dưới đài.



Sau đó cười bổ sung nói "Bất quá, sau này chúng ta ở chiến đội khác nhau rồi, nếu trên thi đấu gặp được nhau, đệ tử sẽ không nương tay với sư phụ đâu!"



Lưu Xuyên ngồi dưới đài khẽ mỉm cười, hướng về Lộc Tường giơ lên một ngón tay cái.



Cho tới giờ phút này, mọi người mới biết, sau lưng Lộc Tường lại có một vị sư phụ cường đại đến như thế—— Hải Nạp Bách Xuyên!



Tình sư phụ của Lưu Xuyên và Lộc Tường, từ đó trở thành một đoạn giai thoại trong giới tuyển thủ.



Lộc Tường thành thần, chỉ trong có một năm.



Có người nói cậu là gặp phải may mắn, có người bảo đây là do thiên tư, về sau truyền thông thường dùng các loại cơ duyên xảo hợp khi nói đến vấn đề này, bao gồm cả chuyện lạc đường ở đế đô cùng với ngẫu nhiên đụng phải Xuyên đội, hay việc Thiệu đội thay đổi cái nhìn đối với cậu cùng với cường lực ủng hộ một tân nhân lên làm chủ lực tham gia thi đấu, vân vân...



Nếu không có Xuyên đội trợ giúp cùng Thiệu đội dẫn dắt, thân là một tân nhân mười sáu tuổi, Lộc Tường vốn dĩ không có khả năng lộ diện.



Cho nên, danh hiệu thiếu niên thiên tài phía sau, thường sẽ kèm theo thiếu niên may mắn...



Chỉ có những người bên cạnh cậu mới biết, thiếu niên nho nhỏ thoạt nhìn lúc nào cũng mơ mơ màng màng này, đến tột cùng có bao nhiêu nỗ lực.



Sở dĩ cậu thích ngủ, là bởi vì mỗi ngày cậu đều thức huấn luyện đến hơn nửa đêm, thường xuyên mang theo quần thâm mắt ngồi kiên trì luyện tập cách di chuyển, luyện tập khinh công, luyện tập liên chiêu... Chính bởi vì kiên trì lặp lại luyện tập một cách khắc khổ như vậy, mới có thể phát huy thiên tư tốc độ vốn dĩ cực nhanh của mình đến mức hoàn mỹ!



Thiệu Trạch Hàng tiếp nhận phóng viên phỏng vấn khi viết bài đánh giá Lộc Tường, bằng phong cách lời ít ý nhiều của mình dùng một câu tổng kết "Tôi để Lộc Tường làm chủ lực thi đấu, bởi vì cậu ta có tư cách này. Cơ hội chỉ cho những ai đã sẵn sàng."



***



Từ mùa thi đấu thứ năm, Lộc Tường phong thần, được các fan hâm mộ thân thiết gọi là "Tường thần" hoặc "Thần cái", tổ hợp chiến đấu của cậu và Thiệu Trạch Thần được đặt tên là "Đao quang côn ảnh", đấu pháp của hai người tràn đầy nhiệt huyết cùng kích tình, cũng cho người xem cảm giác chiến đấu rất mạnh.



Đao quang lợi hại lạnh băng, côn ảnh hỗn loạn tung bay, hai lưu phái cận chiến lại hiệp trợ lẫn nhau, ăn ý vô cùng. Bị hai người đồng thời áp sát, cơ bản xem như là mất mạng. Vô số chiến đội gục ngã trước tổ hợp hai người của chiến đội Đồng Tước, mà chiến đội Đồng Tước rốt cuộc cũng có thể chen vào hàng ngũ chiến đội hào môn hàng đầu, thành khách quen của các giải thi đấu liên minh.



Về sau, Lộc Tường vài lượt đụng độ Lưu Xuyên trên chiến trường thi đấu, bị Lưu Xuyên cho ăn hành đến rơi cả nước mắt.



Phóng viên lúc phỏng vấn thích nhất hỏi cậu "Lộc phó đội, không phải cậu từng tuyên bố sẽ không nương tay với sư phụ mình sao? Sao lần nào gặp phải sư phụ cậu đều thua thê thảm vậy?"



Lộc Tường gãi gãi đầu, vô cùng thật lòng trả lời "Sư phụ em sắc bén như vậy, em đánh không lại ảnh cũng bình thường mà. Anh không biết, cả Tiếu đội, Đường đội, Lâm đội, Diệp đội, Trần đội vân vân... vô số người bị sư phụ hành tới khóc luôn đó."



Một đám đội trưởng bị Lộc tường kéo theo làm đệm lưng, quả thực muốn kéo đứa nhỏ này về đánh đòn một trận!



Liên quan gì đến chúng tôi chứ!



____________________



Giải thích một chút



(+) Mã thất tiền đề: ngựa lạc chân trước, nghĩa là bị hụt té ấy (chữ thất ở đây không phải là thất lạc). Câu này nghĩa là những việc lỡ làm sai, làm hỏng. Tớ có tham khảo mấy bản dịch giải thích câu này, họ toàn bảo ngựa mất móng trước không, ngựa mất móng rồi thì chạy cái gì nữa – –



Nếu ai muốn thấy rõ nghĩa câu này có thể search cụm từ 马失前蹄 bằng hình ảnh sẽ thấy, thường người ta biểu thị là một con ngựa bị lạc chân trước, hoặc chữ Mã (phồn thể) nghiêng về phía trước.



(+) Cầu hiền nhược khát: chỉ tình trạng cầu người tài như khát (nước, cũng có nghĩa là khao khát).