Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 6276 : Long Ngâm vs Hoa Hạ (3)

Ngày đăng: 16:46 18/04/20


Khi phụ trách nhắc nhở trận đấu bắt đầu, Tô Đồng liền kéo đề tài về chủ đề chính: “Được rồi, thưa quý vị khán giả, tuyển thủ hai bên đã chuẩn bị xong, chúng ta cùng tiến vào trận đấu lôi đài đầu tiên, xin phép được giới thiệu thông tin của tuyển thủ ra sân đầu tiên của hai đội!”



– Liên minh Võ Lâm chuyên nghiệp – Vòng bảng mùa giải thứ 13 – Vòng thứ 14 – Long Ngâm vs Hoa Hạ.



Trên màn hình lớn xuất hiện dòng chữ quen thuộc, khán giả hiện trường kích động vỗ tay, thông tin của hai vị tuyển thủ đầu tiên cũng đồng thời hiện lên trên màn hình.



Tuyển thủ ra sân đầu tiên của đội tuyển Long Ngâm là Mê Vụ Chiểu Trạch Ngô Trạch Văn, cho tới hiện tại, trong 14 trận đấu thì Ngô Trạch Văn ra sân mười lần, trận với Đồng Tước một giết hai, tổng số điểm hạ gục là 11 người, với con số này, cậu đứng trong top 20 tại bảng xếp hạng, cũng không coi là đặc biệt xuất sắc.



Còn tuyển thủ đầu tiên bên Hoa Hạ phái lên là Phiêu Dương Quá Hải – Vu Dương.



Nhìn thấy hai cái tên này, rất nhiều người xem đều sửng sốt mở to mắt, ngay cả các tuyển thủ của Long Ngâm cũng có chút ngạc nhiên.



Chuyện này lại hóa ra có duyên, Hoa Hạ phái tuyển thủ lưu phái Khôi lỗi Vu Dương ra đầu tiên, mọi người đều biết rằng Xuyên thần là người quyền uy nhất của lưu phái này, Vu Dương coi như là người nối nghiệp Xuyên thần đào tạo ra, Ngô Trạch Văn lại là cộng sự hiện tại của Xuyên thần, trận đấu này chắc chắn khiến mọi người vô cùng chờ mong.



Ngô Trạch Văn biểu tình bình tĩnh, sau khi ngồi xuống liền đặt những ngón tay thon dài lên bàn phím, đăng nhập nhân vật của chính mình, dựa theo chỉ thị của trọng tài nhanh chóng điều chỉnh trang bị và kỹ năng.



Trọng tài ra hiệu bắt đầu thi đấu, do đội tuyển Long Ngâm lựa chọn bản đồ.



Ngô Trạch Văn lựa chọn trong kho tấm bản đồ đã sớm xác định trước với Lưu Xuyên để đấu lôi đài – Kinh hồn chiểu!



Tấm bản đồ này trước đây Long Ngâm đã từng dùng một lần khi đấu với Thương Lan tại giải toàn quốc, một khi không cẩn thận rơi vào trong đầm lầy, sẽ bị đầm lầy ăn mòn nuốt sống trong vài giây – từng bước đi đều kinh tâm động phách, cũng chính là lý do bản đồ này có tên “Kinh hồn chiểu”.



Địa hình đầm lầy khá có lợi cho Ngũ Độc, Lưu Xuyên chọn tấm bản đồ này rõ ràng là muốn nhân cơ hội rèn luyện Ngô Trạch Văn.



Sau khi Ngô Trạch Văn lên sân, dùng khinh công bay thẳng tới trung tâm đầm lầy cắm mắt đặt tầm nhìn, Đường Môn có thể ẩn thân, bình thường khi cậu PK với Lưu Xuyên thường bị Lưu Xuyên ẩn thân lừa chết, cho nên đấu với tuyển thủ cũng chơi Khôi lỗi, đương nhiên Ngô Trạch Văn trở nên cực kỳ cẩn thận. Nhỡ đâu bị đối phương ẩn thân sau đó kéo vào trong đầm lầy trước thì sẽ rất bất lợi.



Ngô Trạch Văn tính toán chính xác thời gian và cự ly, phỏng chừng Vu Dương đã tới trung tâm bản đồ, cậu không vội vã tiến lên mà đứng yên chờ đợi. Vu Dương ẩn thân thấy đối phương đang bất động đứng tại chỗ, đáy lòng không khỏi buồn cười – nghĩ rằng chọn bản đồ như vậy là có thể khinh thường tôi? Cậu quá ngây thơ rồi.



Vu Dương khinh miệt cười cười, xiềng xích bạc trong tay lóe sáng quyết đoán ném ra!



– Tử mẫu phi trảo!




Mẹ nó! Đây là cười nhạo thẳng mặt à?!



– Đấu pháp của anh rất giống anh ấy, nhưng vẫn kém hơn một chút.



Ngô Trạch Văn nghiêm túc đánh giá.



Lưu Xuyên ngồi trong phòng cách âm của Long Ngâm, nhìn học bá nhà mình đánh ra câu bình luận nghiêm túc này, cười muốn sốc hông – Trạch Văn thực sự chính là kiểu tuyển thủ ngây thơ giết người, có biết lời này cậu nói gây ra bao nhiêu thù hận không hả? Có khác gì nói là: “Tuy anh rất giống Lưu Xuyên, nhưng vĩnh viễn sẽ không thể bằng Lưu Xuyên.”



Vu Dương thấy hàng chữ này, buồn bực thiếu chút nữa hộc máu.



Má nó, má nó chứ, tôi đây kém Xuyên đội thì sao! Cậu có cần nhạo báng ngay mặt như thế không hả, đồ xấu xa!



Vu Dương giận đến mức thắt tim đen mặt đi xuống, còn hung hăng trừng mắt nhìn Ngô Trạch Văn, người kia lại không hề ý thức được mình đã kéo cừu hận từ Vu Dương, vẫn nghiêm túc nhìn màn hình, tính toán thời gian phục hồi kỹ năng của mình để ứng phó tuyển thủ tiếp theo.



– học bá chính là kiểu dù cười nhạo ngay mặt cũng rất nghiêm túc.



Lam Vị Nhiên nhịn không được ghé vào gần tai Lưu Xuyên nói: “Trước đây Ngô Trạch Văn rất ngoan, ở với cậu, gần mực thì đen, bị cậu ảnh hưởng xấu.”



Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Đấy là vì Trạch Văn nhà chúng ta có kỹ năng lĩnh hội rất mạnh, tức chết người không đền mạng.”



– đây chính là Trạch Văn mà hắn đích thân bồi dưỡng, bộ dạng bình tĩnh nghiêm túc ngồi trên đài thi đấu ngầu đến mức khiến người ta không thể dời mắt.



Mấy hôm trước sau khi thua Thịnh Đường, Ngô Trạch Văn liền cẩn thận nghiên cứu đấu pháp hiến tế của Tô Thế Luân, còn cùng Lưu Xuyên thảo luận địa hình đặc thù cho đấu pháp khống chế của rết độc. Hôm nay Ngô Trạch Văn liền áp dụng, lập tức dùng tổ hợp kỹ năng mới lừa chết Vu Dương.



Ngô Trạch Văn giống như một mầm cây bắt đầu đâm chồi, sau mỗi trận đấu lại hấp thu chất dinh dưỡng, nhanh chóng trưởng thành.



Lưu Xuyên tin tưởng rằng một ngày nào đó, Ngô Trạch Văn sẽ trưởng thành, trở thành cây đại thụ che trời, sóng vai đứng bên mình, không sợ hãi cùng mình nghênh đón hết thảy gió mưa.



Đó là Trạch Văn của hắn, là cộng sự và là người yêu tuyệt vời nhất của hắn.