Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 6300 : Ước định

Ngày đăng: 16:47 18/04/20


Tỉ số cuối cùng 5:4 khiến các fan Long Ngâm tại hội trường thi đấu đều cảm thấy vui vẻ, dù sao Thất Tinh Thảo cũng là một đội có thực lực rất mạnh, có thể lấy được năm điểm từ trong tay Tiêu đội cũng là sự cố gắng hết sức, hơn nữa Xuyên thần lại đạt siêu thần vào phút cuối cũng khiến người xem đã nghiền.



Lưu Xuyên chủ động đưa cả đội tới bắt tay Thất Tinh Thảo, lão Tiêu vẫn rất bình tĩnh, lịch sự bắt tay với từng người mới một, đến lượt Lưu Xuyên hắn lại không thèm bắt, chỉ vỗ cánh tay Lưu Xuyên thản nhiên nói: “Đánh tốt đấy.”



Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Đội ơn bệ hạ.”



Bộ dạng đắc ý của tên này khiến Tiêu Tư Kính đột nhiên hơi hối hận vì đã mở lời khen.



Tô Thế Luân bên cạnh mặt buồn bực nhìn Lưu Xuyên: “Này rốt cuộc cậu thù tôi nhiều đến thế nào mà cứ nhất định đuổi theo giết tôi thế hả?”



Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Chưa nghe qua câu ‘Đánh là thân, mắng là yêu, đuổi giết là chân ái’ sao?”



Tô Thế Luân: “…”



Tiêu Tư Kính: “…”



Ngô Trạch Văn: “…”



Nhìn sắc mặt kỳ quái của ba người bên cạnh, Lưu Xuyên nhận ra hình như mình lại tiện mồm nói linh tinh. Hình như vừa rồi có nói từ chân ái? Có khi nào về nhà Trạch Văn sẽ bắt hắn quỳ bàn phím không? Cứu mạng!



Lưu Xuyên lập tức quay đầu vô tội nhìn về phía Ngô Trạch Văn nói: “Tôi đùa đấy.” kèm theo ánh mắt như muốn nói: Trạch Văn, em hiểu mà, chân ái của tôi rõ ràng chỉ có em.



Ngô Trạch Văn mặt không thay đổi gật đầu, sau đó xoay người rời đi.



Lưu Xuyên lập tức đi theo nói: “Này, đợi đã Trạch Văn.”



Tiêu Tư Kính nhìn bóng dáng cuống quít chạy đi của Lưu Xuyên, nhịn không được nhíu mày nói: “Cuối cùng cũng có người trị được cái tên Lưu Xuyên mặt dày này.”



Hôm nay tuy Thất Tinh Thảo thua 4:5, kém một điểm, nhưng hai người Tiêu, Tô lại vô cùng bình tĩnh, dù sao cũng đã thi đấu bảy năm, sóng to gió lớn cũng đều trải qua cả rồi, chỉ là một trận vòng bảng mà thôi, không nhất thiết phải để trong lòng.



Điều khiến Tô Thế Luân phiền muộn chỉ là chuyện Lưu Xuyên cố đuổi theo giết anh, rõ ràng đã chạy khỏi khu vực có tầm nhìn của đối phương vậy mà còn bị Lưu Xuyên đuổi theo giết chết, khiến Tô Thế Luân thực sự muốn cầm toàn bộ nút bấm trên bàn phím cơ trước mặt nhét vào miệng Lưu Xuyên.



Phía sau Lưu Xuyên còn Lam Vị Nhiên và Tần Dạ, đều là người quen, bắt tay nói chuyện vài câu liền tách ra. Đến lúc Trần Tiểu Bắc bắt tay Lam Vị Nhiên liền trừng mắt nhìn anh, Lam Vị Nhiên nhìn đôi mắt to trợn tròn kia, nhịn không được vỗ vai cậu nói: “Tiểu Bắc, lần sau nếu còn gặp tôi thì ngoan ngoãn đầu hàng nghe chưa.”



Trần Tiểu Bắc: “…”


– và kẻ gặp vận xui chính là Hoa Hạ.



Trận đấu Hoa Hạ vs Lạc Hoa Từ hôm đó, Diệp Thần Hi tác chiến sân khách đánh được tỉ số 6:3, đoàn chiến lấy trọn vẹn cả ba lá cờ, chiến thuật của Hoa Hạ bị Tiêu Dao truyền tống trận của Diệp đội phá giải thành công.



Ngay sau đó lại có tin mới: Sân nhà Quảng Châu, Đồng Tước cạo trọc một đội yếu 9:0; Sân nhà Thành Đô, Thịnh Đường cũng lấy được chín điểm từ một đội tuyển hạng hai; Sân khách Nam Kinh, Thương Lan 7:2 Quốc Sắc…



Tuy Long Ngâm thắng Thất Tinh Thảo sát nút 5:4, nhưng vòng đấu hôm nay có rất nhiều đội mạnh lấy được nhiều điểm hơn Long Ngâm, vì thế trên bảng tổng sắp hiện tại, tuy Long Ngâm đang đứng thứ năm, nhưng đội đứng thứ sáu là Thịnh Đường sau trận 9:0 hôm nay đã kéo gần khoảng cách với Long Ngâm chỉ còn một điểm!



Trước đã từng nói, nửa đầu vòng bảng Long Ngâm gặp quá nhiều đội yếu, điểm số nhìn qua khá ổn, nhưng nửa sau sẽ liên tục đụng phải đội mạnh, sẽ khó lấy điểm hơn. Vì thế dù hiện tại Long Ngâm đứng thứ năm, nhưng đến khi bước vào lượt về, Lưu Xuyên cũng không chắc có thể vào được vòng trong hay không.



Tiêu Tư Kính vừa ăn vừa lướt weibo cũng nói: “Xem ra Thịnh Đường sẽ nhanh chóng vượt qua các cậu, trận tiếp theo Thịnh Đường gặp Kinh Cức, đánh với loại đội tuyển hạng hai này thì với trình độ Thịnh Đường có thể lấy được ít nhất bảy điểm, thậm chí chín điểm. Trận tiếp theo của các cậu lại là Thương Lan, gần đây Thương Lan rất mạnh, đi sân khách Hàng Châu lấy điểm cũng không phải chuyện dễ dàng.”



Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Tiêu đội vậy mà lại quan tâm tới lịch thi đấu của chúng tôi, có phải muốn cổ vũ tụi này không?”



Tiêu Tư Kính không khách khí nói: “Tôi chỉ lo cậu không vào được vòng trong thì nhục lắm.”



Lưu Xuyên nói: “Yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ vào được vòng trong, nếu không thì cậu sẽ là người già duy nhất giữa một giàn thế hệ hai, thế thì buồn lắm nhỉ?”



Nói thật thì trong liên minh chỉ có mấy người bọn họ là đồ cổ, tuy các đội trưởng trẻ tuổi như Thiệu đội, Diệp đội, Lương đội, Phương đội cũng rất lợi hại, nhưng Tiêu Tư Kính vẫn cảm thấy có tiếng nói chung với tuyển thủ đồng kỳ Lưu Xuyên hơn.



Tuy Lưu Xuyên nói chuyện thường xuyên khiến người ta muốn chém, nhưng người có thể mỉa hắn thẳng mặt cũng chỉ còn lại Lưu Xuyên. Những đội trưởng khác nhìn thấy Tiêu Tư Kính đều tôn trọng vô cùng, thái độ giữ lễ giữa tiền bối và hậu bối, nói chuyện cùng chẳng có gì thú vị.



Đúng như Lưu Xuyên nói, nếu Long Ngâm không vào được vòng trong, hắn thực sự cảm thấy hơi cô đơn.



Tiêu Tư Kính nhịn không được khẽ cười, nâng ly nước hoa quả lên: “Ly này mời cậu, chúc các cậu thuận lợi vào vòng trong.”



“Xin nhận lời chúc của cậu.” Lưu Xuyên cũng mỉm cười nâng ly, uống một hơi cạn sạch nói: “Đợi mùa giải này kết thúc, chúng ta lại cùng đi uống rượu hàng thật giá thật nhé!”



Tiêu Tư Kính tỏ vẻ tán đồng, cũng uống một hơi cạn sạch.



Trong thời gian này bị Tô Thế Luân quản, không được dính một giọt rượu mạnh nào, toàn phải uống nước trái cây, Tiêu Tư Kính nhịn sắp hỏng người rồi.



Nói về tửu lượng, Lưu Xuyên và Tiêu Tư Kính đều là dạng ngàn chén không say!Hết chương 300.



300 chương rồi đó *tung bông* ( ͡◕ ᴗ◕)つ━━✿✿✿・*。 cũng nhờ cái câu ‘Đánh là thân, mắng là yêu, đuổi giết là chân ái’ này của Lưu Xuyên mà hai vợ chồng Tiêu Tô sau này mới mở lòng được với nhau, cuối cùng ở bên nhau đó. Tuy Lưu Xuyên kéo cừu hận nhưng cũng là kéo cừu hận làm mai mối hị hị.