Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 126 : Thanh phong đạo trưởng

Ngày đăng: 16:42 18/04/20


Sau khi rời phụ bản hôn lễ, ba người trực tiếp dùng lệnh bài truyền tống môn phái trở về sư môn, học hết kỹ năng cấp 30, sau đó trở về thành Giang Lăng gặp mặt.



Trong game, thương hội chia ra làm hai bộ phận: khu giao dịch tự do cùng với cửa hàng.



Ở khu giao dịch tự do, tất cả người chơi đều có thể tự mình bày bãi quán để bán hoặc là thu mua thương phẩm, thương hội sẽ thu của người chơi một ít phí dụng thuê quầy, này cũng chính là hình thức treo máy bày quán thường thấy nhất —— có thể hiểu nôm na như bày quán bán ven đường vậy.



Cửa hàng thì lại chính quy hơn, thương hội cung cấp rất nhiều cửa hàng, người chơi chỉ cần giao nộp một số tiền làm quỹ tài chính, là có thể mở một cửa hàng riêng cho mình. Cửa hàng này cho phép người chơi tự đặt tên, thích bán cái gì đều có thể bỏ vào treo bán—— tóm lại mà nói, nó giống như cửa hàng chính quy có giấy phép kinh doanh hẳn hòi vậy.



Ưu điểm của cửa hàng là khi chủ cửa hàng không ở trên mạng, tất cả hàng hoá vẫn có thể mua bán bình thường, hơn nữa còn có hệ thống tìm kiếm hoàn thiện, cực kỳ tiện lợi cho người chơi thu mua vật phẩm. Khuyết điểm là phí thuê rất cao, không thích hợp với các loại kinh doanh nhỏ, làm ăn mà không tốt là dễ phá sản như chơi. Loại hình cửa hàng thích hợp cho các thương nhân của các công hội lớn hoặc các người chơi lâu năm hơn, các thành phần dựa vào buôn bán vật phẩm mà kiếm tiền chính là đối tượng chủ yếu của mô hình cửa hàng này.



Danh dự cửa hàng đạt tới trị số nhất định có thể mở rộng quy mô, ở các server cũ không thiếu cửa hàng mở rộng đến cả chục trang dài ngoằng, hệt như cái siêu thị bách hoá.



Ở thời điểm mới bắt đầu này, khu giao dịch tự do rất ít người bày hàng bán vật phẩm, nên Lưu XUyên trực tiếp mở cửa hàng để tìm kiếm.



Anh mang Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng tới chỗ này, chủ yếu là để mua một ít trang bị cấp 30. Hiện tại ba người đều là dùng trang bị cấp 25, muốn đi đánh phụ bản cấp 30 có hơi miễn cưỡng một chút. Trang bị không đổi cũng không sao, ít nhất cũng phải đổi vũ khí ngang cấp, nếu không vào đánh boss cấp 30 rất dễ bị miss.



Lưu Xuyên nhập vào từ khoá để tìm kiếm, hệ thống nhanh chóng liệt ra một loạt vũ khí cấp 30 của các môn phái.



Đại đa số đều là vũ khí phẩm chất bình thường màu xanh, nhưng có một điểm kỳ lạ là rất nhiều vũ khí đều xuất phát từ một nơi, "Cửa hàng Thanh Phong".



Lưu Xuyên nhìn, cảm thấy có chút nghi hoặc, liền bấm vào Cửa hàng Thanh Phong xem thử.



Nguyên trang cửa hàng đều được bày đầy các loại vũ khí phẩm chất màu xanh, loan đao, trường kiếm, chưởng bộ, cổ cầm... tám môn phái đều có đủ, bản ghi chép bên cạnh liệt ra không ít giao dịch thành công, không đầy một tiếng mà cửa hàng này đã bán ra hơn 10 thanh vũ khí.



Càng hiếm thấy hơn là, chỉ trong thời gian ngắn mà cửa hàng này có thể tích luỹ danh dự cao như vậy, giá cả buôn bán lại tương đương phù hợp, không hề xuất hiện trường hợp nâng giá hố người mới ở server mới... Mỗi một thanh vũ khí xanh cấp 30 đều bán với giá 50 kim, giá cả vô cùng có lương tâm.



—— chẳng lẽ là thương nhân chuyên nghiệp?



Lưu Xuyên không nhịn được tò mò, liền tư tán gẫu chủ cửa hàng "Chưởng quầy onl không?"



Đối phương hồi phục vô cùng đơn giản rõ ràng "Đang phụ bản, không trả giá."



Lưu Xuyên gửi một cái biểu tình tươi cười "Tôi không phải pm để mặc cả, chỉ là muốn hỏi một chút, vũ khí này từ đâu mà tới?"



Đối phương trả lời "Phụ bản Danh Kiếm Các."



Trong nháy mát, Lưu Xuyên có cảm giác giống như đối phương đang coi mình là một tên "gà mờ" đang xin chỉ dạy...!!!



Anh tất nhiên biết vũ khí cấp 30 rớt trong phụ bản Danh Kiếm Các, nhưng vấn đề là ở đâu ra nhiều như vậy được không??



Lưu Xuyên đành tiếp tục hỏi "Phụ bản Danh Kiếm Các mỗi ngày đều hạn chế số lượt vào, đánh như thế nào mới có thể kiếm được nhiều vũ khí vậy?"



Đối phương tiếp tục coi Lưu Xuyên như tân thủ mà chỉ dạy "Tôi vào một mình, vào một mình sẽ được thưởng thêm."



Lưu Xuyên "..."



Một mình đánh phụ bản, bồ tèo cũng quá trâu rồi!



Lâu lắm rồi Lưu Xuyên không đánh phụ bản, gần như quên luôn phương thức này.



Trong Võ Lâm, tất cả phụ bản đều chia làm hai loại "Hình thức bình thường" cùng "Hình thức anh hùng", hình thức bình thường tương đối đơn giản, lập một đội sáu đứa ngẫu nhiên có IQ bình thường liền có thể thông phụ bản, chính yếu là để kiếm exp, trang bị rơi ra rất ít. Phụ bản hình thức anh hùng mỗi ngày chỉ được vào năm lượt, độ khó khá cao, một đội đầy đủ 6 người cũng chưa chắc là sẽ qua được. Nhưng phụ ảnh anh hùng phần thưởng thông quan lại vô cùng hậu hĩnh, không chỉ thưởng cho rất nhiều kim tệ, tài liệu, còn có trang bị màu tím cao cấp, nếu may mắn gặp được boss ẩn còn có thể nhận được vô số kinh hỉ, các đoàn tinh anh của công hội lớn đều là đánh phụ bản anh hùng.




Một mình 5 phút thông quan phụ bản, trình độ này... rất khoa trương! Hay là tên này vì đối phó chạy đi mua hai thanh vũ khí trên cửa hàng giao dịch?



Lưu Xuyên lần lượt gửi mời tổ đội đến ba người, Ngô Trạch Văn cùng Lý Tưởng nhanh chóng đồng ý vào đội. Ngô Trạch Văn vẫn như trước bởi vì chả hiểu gì cả mà không chút phản ứng nào, Lý Tưởng lại khiếp sợi thốt lên "Đậu má! Xong rồi? Tui mới chạy đi WC cái rồi trở về thôi mà! Năm phút liền xong phụ bản?"



Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói "Phụ bản bình thường 30 cấp, một đường đẩy tới là xong, đơn giản vô cùng."



Lý Tưởng "..."



Đậu má... Lời này mà để đám gà mờ rối rắm hơn nửa tiếng trong phụ bản thường nghe được thì...ông muốn họ sống sao đây?



Một lúc sau, Thanh Phong Đạo Trưởng cũng gia nhập đội ngũ.



Lưu Xuyên phát một cái biểu tình mỉm cười "Chào mừng đội hữu mới!"



Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng cũng phối hợp phát một cái biểu tình vỗ tay hoan nghênh.



Thanh Phong Đạo Trưởng vẫn cẩn hận hỏi lại "Một mình anh? Năm phút?"



Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Còn chưa tin? Không lẽ muốn tôi thu lại cho anh xem?"



Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Không cần."



Lưu Xuyên cứ ngỡ là người này chịu tin, kết quả lại thấy một câu "Tôi đến cổng Danh Kiếm Các, anh vào đi lại một lần."



Lưu Xuyên "..."



Muội ngươi!



Lưu Xuyên cực kỳ bất đắc dĩ.



Thanh Phong Đạo Trưởng là kiểu người bình tĩnh, nhưng bình tĩnh này lại khác với Ngô Trạch Văn. Ngô Trạch Văn bản tính có một chút ngốc ngốc, lần đầu chơi game không hiểu quy tắc của game, hơn nữa tính cách cũng văn nhã, bất kể là ai nói cái gì cậu ta cũng phản ứng không lớn lắm.



Ngược lại, vị Thanh Phong Đạo Trưởng này bởi vì hiểu rất rõ trò chơi, chính là bởi vì hiểu rõ cho nên anh cũng tinh tường một điều, cao thủ nghiệp dư trong game có thể thông quan Danh Kiếm Các, thời gian tối thiểu cũng vào khoảng tám phút. Lưu Xuyên nói chỉ cần năm phút đã xong, anh không tin.



Lưu Xuyên đành phải nói "Được rồi, anh đến cổng Danh Kiếm Các đi, tận mắt nhìn tôi qua. Toạ độ 1733, 1892."



Một lát sau, trong tầm mắt của cả ba người xuất hiện một vị đạo trưởng mặc trang bị cấp 30 của Võ Đang, tên trên đầu màu xanh lam, chứng tỏ người này đang trong cùng đội ngũ với họ.



Thanh Phong Đạo Trưởng hiển nhiên cũng thấy ba người, liền tăng tốc dùng khinh công bay tới.



Chỉ thấy đạo trưởng Võ Đang tung người bật nhảy, lưu loát sử dụng một chiêu Thê Vân Tung, kiếm khí băng lam hoạ ra đồ án Thái Cực vô cùng xinh đẹp, như đại bàng sải cánh nháy mắt dừng trước mặt ba người. Đạo bào trắng xanh bởi vì động tác hạ xuống đất mà tung bay phất phới, tư thế lưu loát, vô cùng đẹp trai.



Lưu Xuyên nhịn không được giơ ngón tay cái "Đạo trưởng khinh công rất cũng đỉnh ghê ha!"



Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Vào đánh đi."



Lưu Xuyên "...Ok ok, tôi đi ngay, thua anh luôn."



Bị người khác nghi ngờ như vậy, quả thực không thể nhịn được nữa!