Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 6305 : Long Ngâm vs Thương Lan (2)

Ngày đăng: 16:47 18/04/20


Ba ngày sau, toàn bộ đội tuyển Long Ngâm cùng tới Hàng Châu.



Thành phố mà Thương Lan lựa chọn đóng quân là Hàng Châu, một trong những lý do là vì tổng bộ của đội tuyển FTD của Thần Tích – cũng chính là tiền thân của Thương Lan – vốn được đặt tại Hàng Châu, sau khi đội tuyển FTD giải tán, Lão Miêu mang đội chuyển sang game Võ Lâm, cũng hợp tình hợp lý chọn Hàng Châu làm căn cứ, ký túc xá, phòng huấn luyện của đội tuyển đều có sẵn, sửa chữa một chút là được, có thể tiết kiệm được rất nhiều kinh phí tài trợ.



Mà càng trùng hợp hơn Hàng Châu chưa hề có đội tuyển Võ Lâm nào đăng ký, giống với Trường Sa khi Lưu Xuyên lựa chọn. Vì thế Lão Miêu lựa chọn Hàng Châu thành tổng bộ của đội tuyển Thương Lan, có thể nói là chiếm được thiên thời, địa lợi, nhân hòa.



Chưa kể fan của hắn tại đại bản doanh ban đầu Hàng Châu dường như cũng chuyển sang Võ Lâm cùng hắn, lại thêm rất nhiều người chơi địa phương ủng hộ đội tuyển Thương Lan. Vì thế khi đội tuyển Thương Lan thi đấu tại sân nhà Hàng Châu, fan có thể lấp kín trường thi đấu. Thậm chí doanh thu vé vào cửa và bán goods cũng rất khả quan.



Tuy là chuyển game lập đội mới, độ nổi tiếng của Lão Miêu bị giảm rất nhiều, nhưng nhân khí của Thương Lan vẫn ngang ngửa với những đội ngũ khác trong liên minh chuyên nghiệp.



Khi Lưu Xuyên đưa đội tới sân thi đấu liền cảm nhận được điểm này.



Đội huy của Thương Lan là những ngọn sóng xanh bạc đầu cuộn lên, gọn gàng đẹp đẽ. Đồng phục đội màu lam nhạt như biển rộng, rất nhiều người xem mặc đồng phục màu lam này, hiện trường dường như trở thành một vùng biển được tạo thành bởi vô vàn cơn sóng nhỏ, rất nhiều người giơ bảng cổ vũ “Miêu thần cố lên”, trên đó có hình vẽ tay các thể loại mặt mèo.



Quầy hàng bán goods ngoài cổng sân thi đấu bày rất nhiều mặt hàng đa dạng, ví dụ như fanart có chữ ký limited, huy hiệu, đồng phục, bọc notebook hình sóng xanh, bút lông v…v…, lượng bán ra rất khả quan.



Khi Lưu Xuyên đi ngang qua liền thuận tay mua một bộ bút lông bảy màu của Thương Lan, cười tủm tỉm nói: “Nghe đồn bút lông này dùng tốt lắm, khi viết rất thoải mái, để tôi mua thử xem sao.”



Sau đó hắn liền thản nhiên nhét bút lông vào ba-lô của mình.



Tần Dạ nhíu mày, nhìn hắn nói: “Cậu muốn sưu tầm đủ goods của các đội đấy à?”



Trong ba-lô của Lưu Xuyên có goods của rất nhiều đội tuyển lớn, quạt của Quốc Sắc, bút lông của Thương Lan, sổ của Hoa Hạ, dao gọt hoa quả của Thịnh Đường, bình giữ nhiệt của Thất Tinh Thảo… Dù sao người này cứ thấy cái gì dùng tốt là sẽ thuận tay mua, hoàn toàn không có tí ý thức ngại ngùng kiểu “Tôi là đội trưởng của đội tuyển Long Ngâm nên xin lỗi không dùng goods của đội khác” nào.



Khi Long Ngâm họp, đội trưởng Lưu Xuyên uống nước trong bình giữ nhiệt của Thất Tinh Thảo, cầm bút của Thương Lan, viết chiến thuật lên vở in logo Hoa Hạ… Hình ảnh này khiến người ta thực sự không nhìn nổi.



Mùa giải thứ 13 đã đi được nửa chặng đường, thời tiết Hàng Châu bắt đầu bước vào mùa hè nóng nực, hơn nữa người ngồi kín sân đấu khiến cho mọi người tiến vào liền cảm thấy vô cùng oi bức.



Cũng may mà hai bên vũ đài cũng như trong phòng cách âm có điều hòa, khi mọi người bước vào phòng cách âm liền lập tức cởi áo khoác.



Trương Thư Bình ngồi trên đài bình luận, vuốt mồ hôi nói: “Lượt đi vòng loại của mùa giải thứ 13 đã tiến tới giai đoạn cuối cùng. Nói cách khác, Long Ngâm và Thương Lan đều đã giao thủ với 16 đội tuyển còn lại, trận quyết đấu hôm nay là trận đấu cuối cùng trong giai đoạn lượt đi của họ.”


Ám khí liên tục ném tới, quá nhiều ám khí sẽ tạo ra thương tổn rất lớn, máu của Ngô Trạch Văn trong nháy mắt cũng bị bào đi không ít.



Có điều Ngô Trạch Văn vẫn bình tĩnh như trước, không liều mạng với đối phương mà xảo diệu vòng ra sau một cái cây, lại một lần nữa biến mất không thấy bóng dáng.



La Tử Long thực sự muốn hét to: “Cậu đi ra đây cho tôi! Tôi không lầy lội với cậu nữa!”



Ngô Trạch Văn xuất quỷ nhập thần, liền sử dụng phương thức “tra tấn mãn tính” đi vòng quanh rừng rậm, mài chết La Tử Long bằng trạng thái trúng độc.



– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Thanh Long]!



Nhìn thông báo hiện ra trên màn hình, khán giả không thể tin vào mắt mình!



– chuyện gì thế? Không phải nói bản đồ loại rừng cây là bản đồ Ngũ Độc chơi tệ nhất mà? Sao hôm nay nhìn cậu ta nhảy nhót trong rừng lại thành thạo tự tin thế?



Chỉ có La Tử Long bị lên bảng mới biết tại sao.



Trận này đánh nghẹn khuất vô cùng, vì thế khi hắn chết thậm chí còn có cảm giác “Chậc, cuối cùng cũng được giải thoát”.



Cũng không thể trách được, rất nhiều tuyển thủ khi PK với Ngô Trạch Văn đều buồn bực như thế. Hóa ra cảm giác bị học bá dùng IQ nghiền áp thực sự không hề dễ chịu!



Học bá Ngô Trạch Văn lúc này đang bình tĩnh ngồi đó, chăm chú nhìn trạng thái hồi chiêu của mình.



– không sai, bản đồ rừng cây thực sự là điểm yếu của Ngô Trạch Văn, chuyện này ai cũng biết.



– nhưng các người nghĩ vì đó là điểm yếu mà tôi sẽ ngồi chờ chết hay sao?



Ngô Trạch Văn chưa bao giờ có ý định ngồi chờ chết.



Cậu chỉ biết là cần nghiêm túc nghiên cứu, thử nghiệm và thay đổi.



Vì cậu tin tưởng rằng, một ngày nào đó, nhược điểm này sẽ trở thành vũ khí sắc bén nhất của mình!Hết chương 305.