Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 7327 : Trận đấu cuối cùng (3)

Ngày đăng: 16:47 18/04/20


Đến giờ Dương Kiếm mới nhận ra, bao nhiêu năm trôi qua, Lưu Xuyên vẫn chưa hề thay đổi… Không, thậm chí hắn còn đáng sợ hơn trước rất nhiều!



Thực ra chẳng ai lạ gì mấy kỹ năng của Đường Môn Khôi lỗi, nhưng điểm đáng sợ nhất của Lưu Xuyên là hắn sẽ căn cứ vào từng trường hợp để thay đổi chiến thuật và cách di chuyển, tùy thời đưa ra ứng biến, bởi vậy người ta sẽ mãi mãi không thể biết được bước tiếp theo hắn sẽ làm gì.



Chỉ có thể đoán.



Thế nhưng, bao nhiêu người có thể đoán trúng được Lưu Xuyên đây?



Có lẽ bạn đi sang trái thì hắn sẽ dùng con rối chặn kín đường lui của bạn. Còn nếu lùi về sau, có lẽ chờ bạn chính là cạm bẫy bao vây – con rối ùn ùn, tránh cũng không thể tránh. Hơn nữa Lưu Xuyên quỷ mị như thế, cách di chuyển biến thái đi tới đi lui, áp lực tâm lý đáng sợ mà hắn gây ra sẽ khiến bạn có cảm giác mình chỉ là thứ đồ chơi để đối phương đùa giỡn trong tay. Bởi vậy, tuyển thủ bình thường khi đánh với Lưu Xuyên dường như sẽ rơi vào cục diện bị hắn nghiền nát, còn đại thần đứng đầu đánh với hắn sẽ phát điên vì phiền.



Mỗi lần đánh với Lưu Xuyên, có lẽ rất nhiều người đều muốn bò qua đường dây mạng để tới PK người thật với hắn.



Hiện tại đúng là Dương Kiếm có thứ xúc động đó.



Có điều cậu nhanh chóng bình tĩnh lại – cả liên minh đều đang xem trận đấu này, không thể thua nhục nhã được!



Chiêu cuối bị hụt khi đánh Lưu Xuyên thì sao? Chả sao cả!



Năm ấy khi Tiểu Lộc mới ra mắt từng tung chiêu không trúng sư phụ liên tục mười lần sau đó bèn nằm vật ra mặc kệ người ta chê cười, đánh Lưu Xuyên thì nên chuẩn bị tốt tâm lý như vậy.



Dương Kiếm bị một chiêu “Phi tinh trích nguyệt” bào đi không ít máu, đợi sau khi hiệu quả chiêu thức kết thúc, cậu lập tức khinh công bay lên – lúc này khinh công môn phái của Võ Đang đang hồi chiêu, cậu phải dùng khinh công “Phi hạc xung thiên” phổ thông trong giang hồ.



Lưu Xuyên vốn định gọi con rối ra cấm túc tiếp, có điều Dương Kiếm phản ứng cực nhanh, chưa kịp tiến lên thì Dương Kiếm đã khinh công lùi về. Đánh kiểu tuyển thủ như Lưu Xuyên, thành thạo khinh công là chuyện vô cùng cần thiết.



Dương Kiếm bay lên không trung sau đó dùng một chiêu “Đạp tọa hành” bật hai lần trong không khí để giảm xóc, ngay sau đó là “Phiêu tuyết xuyên vân” di chuyển trên không trung rồi mới vững vàng đáp xuống. Combo khinh công này của Dương Kiếm sử dụng rất lưu loát, nháy mắt đã hạ người xuống phía sau Lưu Xuyên, tiếp tục một chiêu “Nhân kiếm hợp nhất”!



Thanh kiếm khổng lồ xé toạc không gian, nhìn qua khí thế hùng hổ, Lưu Xuyên bị trúng sát thương cộng thêm hai giây bị làm choáng, “Nhân kiếm hợp nhất” của Võ Đang là kỹ năng gây thương tổn cũng như khống chế rất mạnh. Hiển nhiên Dương Kiếm đã dày công tôi luyện cách sử dụng skill này, khinh công hạ xuống trong nháy mắt đã mở chiêu, hơn nữa còn nắm chắc chuẩn xác như vậy, mọi người không nhịn được mà vỗ tay cho cậu.



Trong hai giây làm choáng, đánh ra combo x3 Tam hoàn sáo nguyệt, đầy kiếm ý lại tiếp tục bùng nổ chiêu lớn “Vạn kiếm quy tông”, Dương Kiếm đang nghĩ cậu cần phải dùng combo trúng để tích đầy kiếm ý.



Nhưng trước đó Lưu Xuyên đã trúng một chiêu Kiếm ảnh vô ngân, lần này hắn sẽ không ngồi chờ chết nữa.



Ngay một khắc kết thúc bị làm choáng, Lưu Xuyên lập tức tung ra skill mới – Khôi lỗi thế thân!



Đây là kỹ năng bảo mệnh của Đường Môn, chủ nhân gọi ra một con rối đứng bên cạnh mình, con rối sẽ thay chủ nhân thừa nhận toàn bộ thương tổn trong hai giây, có điểm giống với cóc của Ngũ Độc, hấp thụ toàn bộ sát thương trong một đợt tấn công. Nhược điểm là con rối chỉ tồn tại trong hai giây ngắn ngủi, vì thế phải căn chính xác thời cơ sử dụng skill nếu không sẽ uổng phí!



– nhưng khán giả lại nhận ra ý thức kinh người của Lưu Xuyên!



Quả nhiên, ngay một khắc hắn gọi ra con rối, Dương Kiếm thực sự chơi lớn – Vạn kiếm quy tông!




Thực ra hôm nay Lưu Xuyên thi đấu trận này như “Vương giả trở về”, mang tính chất biểu diễn hoa lệ là chính, rõ ràng là muốn thăm dò cho vòng playoffs. Sau khi thử nghiệm giai đoạn đầu, nửa sau trận đấu hắn hoàn toàn đè ép Dương Kiếm, không nhân nhượng chọc thủng vào toàn bộ khuyết điểm của Dương Kiếm, giống hệt như đi hành gà.



Đúng vậy, Dương Kiếm thua rất mất mặt.



Nhưng cũng thua tâm phục khẩu phục.



Cậu biết Lưu Xuyên muốn biểu đạt điều gì, cậu cảm nhận được điều đó. Dù ban đầu chênh lệch mana, nhưng đánh tới cuối cùng khi cậu hết sạch mana trong khi Lưu Xuyên vẫn còn, cậu mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Nếu Lưu Xuyên không nói câu “Thử luyện tay một chút” rồi lãng phí vài kỹ năng thì cậu sẽ còn chết thảm hại hơn so với hiện tại.



Trước đây cậu vẫn luôn nghĩ mình rất giỏi, một ngày nào đó có thể vượt qua anh trai, nhưng giờ cậu mới phát hiện, so với anh ấy… cậu còn kém quá nhiều.



Đây không phải chênh lệch hình thành ngày một ngày hai, sự bình tĩnh, ý thức, ý chí và phong độ của Lưu Xuyên đều là những thứ cậu cần học hỏi, hoặc nói thẳng ra rằng cậu căn bản không thể học được.



– vì liên minh chỉ có một Lưu Xuyên mà thôi.



Cho dù một ngày nào đó cậu thực sự đánh bại Lưu Xuyên, cậu cũng không vượt qua được địa vị của hắn, chỗ đứng của Lưu Xuyên đã là thâm căn cố đế trong lòng mọi người.



Dương Kiếm cảm thấy trước đây mình ngây thơ và đáng cười đến thế nào, vậy mà lại coi việc vượt qua Lưu Xuyên là mục tiêu. Giờ nghĩ lại thực sự quá xấu hổ, ngồi trên ghế tuyển thủ mà nóng cả hai má.



Dương Kiếm nghĩ mình nên nói cái gì đó để điều tiết không khí, vì cậu thấy Lưu Xuyên vẫn còn ngồi nguyên trên ghế chưa đi xuống, trọng tài dường như cũng không muốn quấy rầy hai anh em, không vội vàng tuyên bố kết cục.



Dương Kiếm nghĩ nghĩ, đành xấu hổ đánh chữ nói: “… Anh thật giỏi.”



“Đương nhiên rồi:)” Lưu Xuyên gửi tới một icon mặt cười gợi đòn cộp mác cá nhân, ngay khi Dương Kiếm thẹn quá hóa giận, hắn lại gửi thêm một câu: “Cậu cũng đã làm rất tốt, tiếp tục cố gắng đi.”, kèm theo đó là icon vỗ vai.



Đáy lòng Dương Kiếm nhất thời trở nên ấm áp.



Từ khi bị gán cho cái danh “Thằng em của liên minh”, mỗi lần thấy cậu là mấy người trong group lại gửi icon vỗ vai vỗ vai. Nhưng khi Lưu Xuyên gửi tới lại khiến cậu cảm giác rất thân thiết, nhớ lại trước đây Lưu Xuyên thường xuyên vỗ vai cổ vũ, an ủi cậu như vậy.



– đúng thế, tiếp tục cố gắng. Cậu sẽ tiếp tục rèn luyện, vì cậu còn kém rất xa so với những đại thần trong liên minh.



Dương Kiếm siết chặt nắm tay, đánh chữ nói: “Em sẽ.”



Lưu Xuyên mỉm cười, hai tay rời khỏi bàn phím, xoay người đi xuống.



Khán đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhức óc đinh tai!



Hoan nghênh Xuyên thần của chúng ta, ngay trước khi bước vào tứ kết của mùa giải thứ 13, rốt cuộc vương giả đã trở về!