Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 8401 :

Ngày đăng: 16:48 18/04/20


Lưu Xuyên mang theo đoàn đánh phó bản của bang Hoa Hạ tới cổng Đào Hoa Đảo, đột nhiên nhìn thấy một đám người ùn ùn kéo đến, rõ ràng cũng là đội đánh phó bản, nhưng điều kì quái là toàn bộ thành viên đoàn đội này đều là Tiêu Dao!



Vừa rồi trên kênh thế giới có người spam: “Đoàn Tiêu Dao tự cường tuyển người đánh phó bản”, Lưu Xuyên còn tưởng rằng có ai đó nhàm chán vui đùa, ai dè lại tổ đội thật, mà càng khiến hắn bất ngờ hơn là đội trưởng của đội ngũ này lại chính là “Lam Lam Lam Lam” vừa rồi mới từ chối hắn.



Lưu Xuyên là người thích hóng trò vui, nhắn tin cho Tứ Lam nói: “Tổ đội 30 Tiêu Dao đi đánh phó bản à? Sáng tạo đấy.”



Lam Vị Nhiên nhớ rõ ID “Hải Nạp Bách Xuyên”, thấy hắn lại nhắn tin cho mình, nhịn không được nghĩ: Tại sao tên này lại thích xen vào việc của người khác như thế?



Lưu Xuyên thích chĩa mũi vào việc của thiên hạ tốt bụng nhắc nhở: “Boss đầu tiên của Đào Hoa Đảo có kỹ năng quần công sát thương rất lớn, còn triệu hồi pet giết người, không có buff không qua được đâu.” Còn có một câu Lưu Xuyên nhịn lại chưa nói: Trang bị của mấy người quá kém, một combo của boss là vài đứa sẽ lên bảng, xác suất qua ải tiệm cận 0%.



Lam Vị Nhiên trả lời: “Ờ, biết.”



Sau đó, dưới ánh mắt sửng sốt của Lưu Xuyên, anh rất bình tĩnh dắt theo 30 đồng môn Tiêu Dao vào phó bản.



Lưu Xuyên ở phía sau yên lặng thắp cho bọn họ 30 cây nến.



Quả nhiên đúng như lời Hải Nạp Bách Xuyên nói, boss vừa mở chiêu lần đầu tiên đã khiến cả đoàn Tiêu Dao ngã sấp. Bản thân Tiêu Dao máu mỏng, lại không có buff bảo kê, chỉ cần một chiêu lớn của boss thì nháy mắt đã ngỏm.



Hồ Lượng đề nghị nói: “Hay là chúng ta mở voice chat đi, đội trưởng tới chỉ huy một chút chứ không thì loạn lắm.”



Lam Vị Nhiên nói: “Được, mọi người lập phòng đi, tôi đi xem hướng dẫn đã.”



Lúc đó đoàn đội đầu tiên qua được phó bản cấp 30 Đào Hoa Đảo chỉ có duy nhất bang Hoa Hạ, hội trưởng Hải Nạp Bách Xuyên cũng rất hào phóng đăng tải hướng dẫn qua ải lên forum, rất nhiều người đánh theo hướng dẫn của hắn, các bang hội khác cũng dần dần qua cửa. Có điều server mới mở được một tháng, một tuần chỉ được vào phó bản một lần, trừ đoàn tinh anh của Hoa Hạ ra, trang bị của các bang khác không tốt bằng, vẫn đang lần mò tìm cách phối hợp.



Lam Vị Nhiên đọc hướng dẫn của Lưu Xuyên nửa ngày, cuối cùng đưa ra kết luận: “Hướng dẫn này không thích hợp với chúng ta.”



Mọi người: “…”



Nói thế thì nói làm gì?! Đội của Hoa Hạ có tank, có buff, có dmg, có support, đội này 30 Tiêu Dao đánh kiểu éo gì?



Nếu đổi thành hiện tại, có lẽ rất nhiều người sẽ thấp thỏm nôn nóng rút lui khỏi đội.



Có điều năm đó khu Một là khu được mở ra đầu tiên, phó bản vẫn đang trong giai đoạn khai hoang, chưa kể đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy nhiều đồng môn tụ lại một chỗ như vậy, bèn kết bạn nói chuyện phiếm. Bầu không khí trong kênh đoàn đội rất ấm áp, tuy rằng cứ vào phó bản là đoàn diệt nhưng cũng không ai chủ động rút lui, mọi người biến đội ngũ này trở thành một “đoàn khách du lịch tham quan” thuần túy.



Hướng dẫn đánh phó bản của Lưu Xuyên không thích hợp ở đội ngũ này, nhưng Lam Vị Nhiên lại học được không ít từ trong đó, ví dụ như chiêu nào của boss thì có thể dùng khinh công để né được, chiêu nào là cưỡng chế trí mạng không thể tránh, khi nào thì quái nhỏ lại xuất hiện v… v…



Chỉ cần biết chiêu của boss cũng như phương pháp ứng phó thì cũng không nhất thiết phải đi theo con đường của Hoa Hạ; Lam Vị Nhiên cẩn thận nghĩ kỹ, liền nghĩ ra một phương thức khác biệt, nói: “Chúng ta thử phân làm vài đội nhỏ, dùng hợp kích kỹ đánh boss này đi.”



Những lời này vừa xuất hiện trong kênh đội ngũ đã khiến tất cả những người khác đều đánh ba chấm.



“Đông thế này đánh hợp kích không sợ loạn à?”



“Quá khó, không có đại sư thì ai kéo boss?”



“Boss đầu không có cừu hận cố định, không có đại sư vẫn đánh được, nhưng quan trọng nhất là không có buff thì rất dễ diệt đoàn!”



“Không có ai bơm máu thì đánh kiểu gì?”



Đối mặt với những nghi ngờ của đồng môn, Lam Vị Nhiên bình tĩnh giải thích nói: “Boss này có ba chiêu mấu chốt, một là mỗi lần máu giảm 5% sẽ random đuổi theo một người, một khi có người bị nhắm vào thì nó sẽ mở chiêu sát thương phạm vi rộng, cái này ứng phó được, chỉ cần mọi người chú ý tên trên đỉnh đầu của nó, người bị nhắm tới nhanh chân chạy đi là được.”



“Hai là kỹ năng quần công, sẽ tạo sát thương rất lớn đồng thời khiến những người trúng chiêu trầm mặc năm giây, mất máu toàn thân, áp lực cho buff sẽ rất lớn, nhưng chiêu này lại cần phải niệm, trong thời gian nó niệm thì mọi người chỉ cần né đi đúng lúc thì sẽ không bị mất máu nghiêm trọng, mang theo hồi máu là có thể đánh được tiếp.”


Vì thế mà khu Một Điện tín hình thành thế chân vạc của ba bang hội lớn là Hoa Hạ, Trường An và Lạc Hoa Từ.



Chỉ có điều Lạc Hoa Từ không tham gia cạnh tranh bang hội. Khi Hoa Hạ và Trường An ganh đua nhau kỉ lục phó bản, Lam Vị Nhiên vẫn giữ thái độ nhàn nhã du lịch ngắm cảnh như trước, thờ ơ với mọi chuyện lớn nhỏ phát sinh tại khu Một, an tâm dẫn dắt bang Lạc Hoa Từ nghiên cứu các cách đánh phó bản cho đoàn thể Tiêu Dao. Tiêu chuẩn nhận người của Lạc Hoa Từ cũng không hề nghiêm khắc, cứ Tiêu Dao xin vào là thông qua dễ dàng, giới thiệu bạn bè vào cũng hoàn toàn thoải mái, không khí trong bang hài hòa như một đoàn anh em bà con cùng môn phái.



Còn khi đó Tiêu Tư Kính chỉ mới vừa max level, quen biết Tô Thế Luân trong một lần chung phó bản.



Không thiếu đội trưởng đánh phó bản ngày đã kick hai người bọn họ, rất nhiều người biết Tam Tư Đại Sư và Luân Hồi Vãng Sinh, thậm chí có người còn nói trên forum: “Một Thiếu Lâm không kéo nổi boss và một Ngũ Độc OT từ đầu đến cuối, Tam Tư Đại Sư, Luân Hồi Vãng Sinh, mọi người nhớ kỹ hai cái ID kia, hai con gà mờ không biết đánh phó bản đó thường xuyên tổ đội với nhau để lừa người, cả nhà đừng ai ghép đội với bọn họ!”



Tiêu Tư Kính và Tô Thế Luân bị kì thị, không lập nổi đội đành phải ôm nhau tự sưởi ấm.



Quan hệ của Lưu Xuyên và Tô Thế Luân rất tốt, hắn cũng giúp bọn họ đánh phó bản ngày vài lần, có điều khi đó Lưu Xuyên còn phải gánh cả đoàn tinh anh của bang Hoa Hạ, không thể theo bọn họ cả ngày. Tiêu Tư Kính cũng không muốn phiền tới hội trưởng Hoa Hạ dẫn hắn và Tô Thế Luân qua phó bản nữa, ngày nào hai người cũng đứng ở cổng phó bản tìm bừa một đội.



Còn bên bang Trường An lại có thánh buff diệt đoàn Dạ Sắc đỉnh đỉnh đại danh mà ai trong bang nghe tên cũng đều biến sắc không dám cho vào đội.



Lúc đó là đêm khuya, phần lớn mọi người đã đánh xong phó bản ngày, một mình Tần Dạ chạy tới cổng phó bản thì gặp Tô Thế Luân đang spam tin tìm đồng đội, anh liền thuận tay gia nhập đội của Tiêu Tư Kính và Tô Thế Luân.



Ba con gà không ai dám cho vào đội tụ vào một chỗ, có tank có buff có dmg, với kiểu phó bản ngày đơn giản này hẳn là ba người sẽ có thể qua – Tần Dạ cực kỳ tự tin nghĩ như thế.



Kết quả hiện thực lại vả cho một phát, ba người vào phó bản đã lập tức cùng nằm sấp mặt ngay trước boss đầu tiên.



Tần Dạ nhíu mày nói: “Đại sư có thể kéo boss được không? Boss chạy loạn như thế thì kéo về đi chứ.”



“Ờ, tôi đang kéo, mấy người đừng đánh vội.” Tiêu Tư Kính gian nan kéo boss về, chưa đến năm giây thì boss lại thoát ly, vung hai tay đánh về phía Tần Dạ, Tần Dạ ngủm củ tỏi.



Tô Thế Luân nói: “Cậu không nên ngu ngốc dùng bơm máu đa mục tiêu như thế, buff đơn mục tiêu, đơn mục tiêu có hiểu không hả?”



Tần Dạ nghiêm túc nói: “Không buff đơn mục tiêu được, cậu mất quá nhiều máu.”



Tô Thế Luân nói: “Chính vì tôi mất nhiều máu nên càng phải buff đơn hiểu không.”



Tần Dạ nói: “Cậu suốt ngày OT, không nên đánh nhanh như vậy.”



Hai người cãi tới cãi lui không ai nhường ai, Tiêu Tư Kính đột nhiên nói: “Dạ Sắc có thể dùng Dương quan tam điệp bơm máu, kỹ năng này có hiệu ứng bắn xa, có thể dùng được ở phó bản này.”



Tần Dạ nghi hoặc nói: “Dương quan tam điệp? Tôi không có chiêu này.”



Tô Thế Luân: “…”



Tiêu Tư Kính: “…”



Quá tuyệt vời, hai con gà mờ phó bản ghép đội với một kẻ còn cùi bắp hơn.



Ba người bị boss ngược vài lần trong phó bản, yên lặng ngồi một chỗ mắt to trừng mắt nhỏ, Tiêu Tư Kính quyết đoán nói: “Giải tán đi, không đánh nữa.”



Ba người giải tán, cũng nhất trí đưa ra kết luận: “Phó bản chẳng có gì thú vị hết!”Hết chương 401.



Định mệnh ba thằng điên này đọc mà cười đau cả ruột, từ những đứa bị cả giang hồ kì thị trở thành đại thần fan đông vô số, éo hiểu, éo muốn hiểu =))))))))))



Thế chân vạc: Vạc là từ chỉ cái đỉnh, một biểu tượng của quyền lực của các bương triều phong kiến. Thời xưa khi Chu Văn Vương thống nhất thiên hạ gồm 9 châu nên cho đúc 9 cái đỉnh để trong Thái miếu. Vì vậy “cửu đỉnh” tượng trưng cho quyền lực tối cao, thâu tóm cả thiên hạ. Cái đỉnh có 3 chân, thế chân vạc ngụ ý 3 bên đối địch thế lực cân bằng.