Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 237 : Mâu thuẫn

Ngày đăng: 16:42 18/04/20


Thu sắc vô biên đột nhiên rời khỏi đội ngũ, Lý Tưởng thắc mắc nhịn không được hỏi trên kênh đội ngũ "Ủa tên kia kể chuyện đã rồi rời đội vậy?"



Lưu Xuyên cười "Spy thôi."



Lý Tưởng nghe vậy phản ứng hoàn toàn trái ngược với kiểu bình tĩnh của Ngô Trạch Văn, lập tức nổi giận "Đậu má! Tui thấy nghi lắm mà, từ lúc vào đội đã bắt chuyện lôi kéo làm quen với chúng ta rồi, hoá ra là spy... Chà, tính ra đây là lần đầu tiên tui gặp spy bằng xương bằng thịt đó chứ."



Lý Tưởng nói xong, cũng tự cảm thấy hưng phấn, đó giờ chơi game cũng lâu rồi nhưng chưa bao giờ thể nghiệm quá loại đãi ngộ bị người khác đặc biệt chú ý, đến mức phái luôn cả spy tiếp cận thăm dò như vậy...



Đi theo cao thủ, quả nhiên cả thế giới đều đảo lộn.



Lưu Xuyên cố ý kích thích cậu chàng "Là spy công hội chiến đội Trường An mà cậu thích nhất phái tới đó."



Lý Tưởng "..."



Lưu Xuyên nói tiếp "Nếu bên Trường An mời cậu vào công hội của họ, cậu có chịu không?"



Lý Tưởng nhăn mặt "Không vào! Tui chỉ thích Dạ Sắc thôi, chứ không ưa đội trưởng Kiếm Ngân của bọn họ, tui cảm thấy tên kia tính tình rất nóng nảy, rất táo bạo."



Coi bộ cậu chàng Lý Tưởng này chỉ là fan cuồng của Dạ Sắc thôi chứ không phải fan của chiến đội Trường An... Cũng đúng, phỏng chừng Trường An có bao nhiêu tuyển thủ, bao gồm những ai, cậu chàng cũng chả biết nữa.



Lưu Xuyên cười nói "Cuồng mỗi Dạ Sắc thôi à? Tôi cùng tò mò, sao cậu lại thích Dạ Sắc như thế, nói tôi nghe thử xem?"



Lí do của Lý Tưởng rất đơn giản "Mỗi lần Dạ Sắc dùng cửu âm bạch cốt trảo đều cho người khác cảm giác vô cùng quyết đoán lại lợi hại, thủ đoạn đủ độc ác, sao không khiến người khác quỳ bái được chứ!"



"..." Lưu Xuyên cười sặc sụa.



Đột nhiên anh nghĩ, nếu copy nguyên đoạn nói này nhắn cho Tần Dạ xem, vẻ mặt của cậu ta khẳng định rất thú vị!



Nghĩ vậy, Lưu Xuyên liền không do dự, ngay lập tức hành, anh mở QQ gõ lại y hệt nguyên đoạn ca ngợi của Lý Tưởng gửi tin nhắn cho Tần Dạ, cũng sẵn tiện phán một câu nhận xét của mình "Nè, một tên fan cuồng của cậu nói đó, mỗi lần cậu dùng cửu âm bạch cốt trảo rất quyết đoán, rất sắc bén, thủ đoạn đủ độc ác... Chà, tôi thấy câu cuối đặc biệt chuẩn nha, thủ đoạn độc ác~"



Bất ngờ là, tin nhắn gửi đi rồi, không lâu sau liền nhận được hồi phục, một câu vô cùng đơn giản mà sắc bén "Bệnh thần kinh lại tái phát à?"



Lưu Xuyên "..."



***



Im lặng một lúc, Lưu Xuyên mới hồi phục lại "Cậu vẫn chưa ngủ à? Sắp hai giờ sáng rồi đó, tôi còn tính để sáng mai cậu dậy thấy tin nhắn QQ của tôi kinh hỉ một chút..."



Tần Dạ trả lời "Không ngủ được."



Lưu Xuyên hỏi "Không phải sáng mai bên cậu phải đi Bắc Kinh họp sao? Tôi nhớ là hội nghị trước mùa giải, đội trưởng lẫn đội phó đều phải có mặt thì phải?"



Tần Dạ nói "Ờ, sáng mai 8 giờ rưỡi lên máy bay."



Lưu Xuyên hỏi "Vậy sao giờ này còn chưa ngủ?"



Tần Dạ nói "Đau đầu, ngủ không được."



Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Chứng đau nửa đầu lại tái phát sao?"



Tần Dạ "Ừ."



Lưu Xuyên nghi hoặc "Cậu làm sao thế? Có chuyện gì buồn bực trong lòng không thể nói với tôi?"



Tần Dạ trầm mặc một hồi, mới đánh chữ trả lời "Trận tổng chung kết mùa trước đánh với Thất Tinh Thảo, tôi chủ động yêu cầu không tham gia thi đấu. Trước trận đấu tôi đã cãi nhau một trận với Dương Kiếm, khiến không khí cả đội trở nên nặng nề. Bọn họ giành được giải quán quân, sau trận đấu tổ chức tiệc mừng tôi lại bị cảm khá nặng cho nên mới không tham gia được. Hôm nay Dương Kiếm dự tiệc, uống rượu say quay về gây chuyện cãi nhau, tôi mặc kệ cậu ta. Dù sao, giờ lời của tôi nói cậu ta cũng chẳng nghe lọt vào tai."



"..." Lần này tới phiên Lưu Xuyên trầm mặc.



Tần Dạ vẫn còn tiếp tục nói "Tình huống bên đội tôi cậu biết rồi đấy. Trong đội cũng có một Nga My trảo, trình độ cũng tương đương tôi. Tên kia cũng thi đấu quá vài trận, phối hợp rất ăn ý với Dương Kiếm.... Hợp đồng của tôi và Trường An sắp sửa đến kỳ, cho nên..."



Lưu Xuyên kinh ngạc "Đừng nói với tôi cậu muốn chuyển sang đội khác đấy?"



Tần Dạ vẻ mặt bình tĩnh nói "Tôi đã ở Trường An từ những ngày đầu mới đầu thành lập cho đến tận bây giờ, nếu như có thể, tôi cũng không muốn rời đi. Nhưng mà hiện tại, mỗi ngày ở Trường An khiến tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng, tôi cảm thấy khoảng cách giữa tôi và các đội viên khác càng lúc càng xa... Trừ mỗi Hân Nhiên còn thi thoảng nói với tôi vài câu ra, những người còn lại toàn bộ đều bị Dương Kiếm biến thành phần tử nhiệt huyết. Nói thật, phong cách của tôi đã không còn hợp với chiến đội hiện tại nữa..."



Lưu Xuyên nghiêm túc nói "Tuyển thủ đẳng cấp như cậu, nếu như chuyển đội sẽ tạo ảnh hưởng rất lớn cho liên minh, cậu đã suy xét kỹ chưa?"



Tần Dạ cũng giống như Lưu Xuyên, các tuyển thủ loại hình chuyên như họ rất khó chuyển đội, bởi vì một khi tuyển thủ trung tâm rời đi chiến đội, chắc chắn sẽ khiến phong cách lẫn đấu pháp thi đấu của chiến đội đó bị thay đổi. Cho nên trừ phi cực kỳ bất đắc dĩ, rất ít chiến đội dám thay đổi chủ lực.




Tần Dạ "..."



Muội ngươi!



Đây là coi mình như tân thủ cấp gà mờ mà "hướng dẫn" sao? Tên đại sư này sao nói nhiều tới như vậy chứ!



Tần Dạ nhịn hết nổi rồi, lập tức tư tán gẫu Lưu Xuyên "Cậu thu hồi tên nhị hoá ngu xuẩn này về được không? Cứ lảm nhảm suốt làm tôi nhức đầu muốn chết!"



Lưu Xuyên cười nói "Đại sư này là hoạt náo viên mà, còn là fan cuồng của cậu nữa, nhắc tới cậu là nữ thần treo bên miệng thôi. Không phải cậu cảm thấy khó chịu trong lòng sao? Tôi đem hoạt náo viên đội tôi cho cậu mượn rồi, cảm thấy bực bội liền đi hành cậu ta, hành cỡ nào cũng được, cậu ta cũng sẽ không phản kháng."



Tần Dạ "..."



Nghe Lưu Xuyên nói mà ngón tay trượt trên bàn phím, nhân vật cũng vì thế mà té xuống vách núi, chết.



Lý Tưởng kinh ngạc nói "Dạ Dạ bạn cẩn thận một chút đó, game này hệ thống khinh công rất khó nắm bắt, bạn mới biết chơi đừng chạy lung tung. Nhiêm vụ để tui làm giúp cho, bạn đứng bên cạnh chờ là được! À phải rồi, sau khi chết có thể hồi sinh tại chỗ đó, bạn chọn tại chỗ hồi sinh đi, tui chạy qua chỗ bạn liền."



Tần Dạ "..."



Lưu Xuyên bên kia nhìn hai người, cười đến sặc sụa.



Tần Dạ vẻ mặt không biểu tình chọn lựa hồi sinh cho Nga My sống lại tại chỗ, cảm thấy huyệt thái dương có chút nhức nhối.



Anh đột nhiên nhận ra một điều, rảnh rỗi nhàm chán không có gì làm, chạy đi server mới chơi là sai lầm vô cùng!



♥ ♥ ♥



≤ Tiểu kịch trường ≥



Có lần, nhân dịp sinh nhật Tần Dạ, nhị hoá Lý Tưởng chạy đi mua một cái bánh ngọt kem dâu to bự tràn đầy tình yêu dâng đến bên giường Tần Dạ.



Tần Dạ:......Không ăn đồ ngọt, trả hàng.



Lý Tưởng: Đừng trả hàng mà, em giúp anh ăn ha. Còn có quà tặng kèm miễn phí nữa nè ^-^



Tần Dạ: Qùa tặng kèm?



Lý Tưởng (đỏ mặt): Em tự đóng gói tặng cho anh nè, đã tắm rửa sạch sẽ rồi đó (nhào tới nhào tới...)



Tần Dạ:...



Hệ thống: Nữ hiệp Nga My Thất Dạ Tuyết mở cừu sát với ngài.



Lý Tưởng: Ui da ui da! Đừng giết đừng giết! Em biết sai rồi biết sai rồi...



Lưu Xuyên: Đồ đệ mau chạy! Chạy nhanh lên! Khinh công đâu? Khinh công sư phụ dạy quên rồi hả?



Lý Tưởng: Hết nại lực khinh công rồi sư phụ!!!!



Lý Tưởng bị Tần Dạ vung trảo trảo trảo trảo, ràn rụa nước mắt...



Lưu Xuyên đứng cạnh xem cười đến vô tình...



Ngô Trạch Văn thật lòng ngồi đếm tiền...



Thanh Phong Đạo Trưởng bình tĩnh chỉnh sửa trang bị treo lên cửa hàng bán...



—— —— Trên đây là cảnh gà bay chó sủa hàng ngày của các vai chính.



____________________



Giải thích một chút



+ Chứng cưỡng chế: Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (tiếng Anh: Obsessive-Compulsive Disorder – OCD) là một rối loạn tâm lý có tính chất mãn tính, dấu hiệu phổ biến của bệnh đó là ý nghĩ ám ảnh, lo lắng không có lý do chính đáng và phải thực hiện các hành vi có tính chất ép buộc để giảm bớt căng thẳng, đây là một dạng trong nhóm bệnh liên quan trực tiếp đến Stress. Bệnh còn có tên khác là rối loạn ám ảnh cưỡng bức... []



+ Quan hệ của Tần Dạ vs Lý Tưởng là niên hạ, nên xưng hô sẽ ngược ha, Lý Tưởng xưng em và gọi Tần Dạ là anh ^_^