Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 262 : Tiệm bánh ngọt
Ngày đăng: 16:42 18/04/20
Ba người bên Lưu Xuyên lần lượt rời mạng trở lại ký túc xá, trong game chỉ còn mỗi Thanh Phong Đạo Trưởng cùng Cá Bơi Bơi Trong Nước bốn mắt nhìn nhau.
Thanh Phong Đạo Trưởng tính cách có hơi nghiêm túc lại lãnh đạm, trò chuyện cũng ít, càng đừng nói đến đùa giỡn... thành ra ba người Lưu Xuyên đi rồi, kênh đội ngũ lập tức trở nên chán ngắt.
Mà Giang Thiếu Khuynh cũng mặc kệ nhóc cá kia, tự mình chạy trở về kho hàng lấy ra một đống trang bị xanh tồn kho chuẩn bị bày quán lề đường ở khu giao dịch.
Thánh cá nhàm chán chẳng có gì làm, liền điều khiển nhân vật chạy vòng vòng xung quanh, vừa chạy vừa phóng thanh tâm chú lên người đạo trưởng.
Thanh tâm chú, thanh tâm chú, thanh tâm chú...
Trên người Thanh Phong Đạo Trưởng nháy mắt chồng lên mười tầng thanh tâm chú...
Trên đỉnh đầu liên tục toát ra con số +500 hp, + 500 hp, + 500 hp...
Thanh Phong Đạo Trưởng nhíu mày "Cậu làm gì vậy?"
Cá Bơi Bơi Trong Nước nói "Đang luyện kỹ năng"!
Thanh Phong Đạo Trưởng "..."
Bởi vì hai người vẫn còn cùng đội ngũ, nên thánh cá có thể buff máu cho đạo trưởng.
Dương quan tam điệp, thanh tâm chú, nhạc dương tam tuý, thanh tâm chú...
Tai nghe không ngừng vọng ra tiếng cầm Nga My, đỉnh đầu liên tục văng lên con số buff máu.... Thanh Phong Đạo Trưởng thấy thánh buff này tập luyện rất thật lòng, nên để mặc cậu ta làm gì thì làm, bản thân tiếp tục bán quán.
Thánh cá luyện liên tục nửa giờ, cơ hồ là luyện hết tất cả các kỹ năng có thể, mà đạo trưởng cũng bán xong trang bị, liền dọn quầy đứng lên.
Thanh Phong Đạo Trưởng nói trên kênh đội "Theo tôi đi thương hội."
Cá ồ lên một tiếng, lẽo đẽo theo sau đạo trưởng đến khu thương hội, đạo trưởng mở ra xem xét trang bị của cậu ta một chút, sau đó mới dùng hệ thống tìm kiếm của thương hội tìm mua vài món tử trang, cũng gửi lời mời giao dịch cho người nào đó. Thánh cá đồng ý giao dịch, trên mặt bảng lập tức xuất hiện một đống trang bị tím 30 cấp của lưu phái Nga Mi cầm, nháy mắt mừng đến phát sợ "Đạo trưởng, mấy món này anh lấy đâu ra vậy?"
Thanh Phong Đạo Trưởng nói "Mua, thay vào đi, rồi xem hiệu quả trị liệu lên bao nhiêu?"
Cá Bơi Bơi Trong Nước nhanh chóng nhận trang bị, cũng thay vào, mở ra giao diện thuộc tính nhìn nhìn rồi nói "5000!"
Thanh Phong Đạo Trưởng "Nếu đội trưởng đã nhận cậu vào đội cố định, về sau sẽ cùng mọi người thăng cấp đánh phụ bản, nên cậu cũng mau chóng rèn luyện kỹ năng của mình đi."
Lưu Xuyên "..."
Trầm mặc hồi lâu, Lưu Xuyên cầm tấm vé nhét vào túi, mỉm cười nói "Đệ tử bảo cựu đội trưởng Hoa Hạ đi xem Hoa Hạ thi đấu?"
Lộc Tường ngẩn ra "Ế! Đệ tử đâu có nghĩ nhiều vậy, thấy có vé thì lấy cho sư phụ một cái hà. Nếu sư phụ thấy hông tiện thì thôi, tặng vé cho bạn bè đi xem cũng được. Phải rồi, cái cậu sư đệ kia là bạn cùng phòng của sư phụ mà phải không? Sư phụ không đi thì tặng vé cho cậu ta đi!"
Lưu Xuyên nói "Đồng Tước với Hoa Hạ, sư phụ sẽ đi xem, đến lúc đó sư phụ sẽ đội kính đeo mũ như đệ tử, vậy là không sợ bị phát hiện. Cảm ơn ha đệ tử."
Lộc Tường cười hì hì "Không cần khách sáo~"
Lưu Xuyên hỏi "Ăn gì chưa?"
Lộc Tường sờ sờ bụng "Chưa!"
Lưu Xuyên giơ tay gọi phục vụ đến gọi món, đưa menu cho Lộc Tường chọn.
Lộc Tường lập tức liệt kê món ăn "Cho tui một phần coconut sago, thêm một cái bánh tart trứng, bánh walnut, bánh cuốn thuỷ tinh, song bì nãi đậu đỏ, bánh trái cây, bánh cuốn khoai môn, bánh trà xanh, bánh phô-mai, pudding xoài, trôi nước nhân mè, nhân đậu xanh.... Mấy món này trước đi, không đủ tui gọi thêm!"
Lưu Xuyên "..."
Phục vụ "..."
Lộc Tường ngước mặt liếc nhìn Lưu Xuyên một cái, nói "Đệ tử đói lắm, mấy món này đệ tử gọi cho mình ăn à. Sư phụ ăn gì thì tự gọi ha."
Lưu Xuyên bất lực nói "...Khụ khụ... cho tôi... một phần bánh tart trứng là được, cảm ơn,"
Phục vụ "..."
Phục vụ viên vẻ mặt hoảng hốt cầm menu rời đi.
Mỗi lần đi ăn với Lộc Tường, Lưu Xuyên đều cảm thấy thế giới này rất không khoa học!
Tên nhóc gầy còm vậy, mà có thể ăn một lúc ba bát mì siêu đặc biệt, đi ăn bánh ngọt thì gọi ngập cả bàn, nhưng sao ăn hoài lại không béo lên? Cũng không cao được chút nào?
Dạ dày của tên này thực như cái túi không đáy, ăn cỡ nào cũng không lấp đầy được...