Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 264 : Luyện tập pvp
Ngày đăng: 16:42 18/04/20
Lần này không có cao thủ trợ giúp, năm người Lưu Xuyên đánh phụ bản anh hùng có hơi vất vả chút.
Cũng may trước đó cả đội đã đánh xong 3 lượt phụ bản, mỗi người đều kiếm được vài món trang bị mới để thay, đạo trưởng, Trạch Văn với Lưu Xuyên mỗi người được một món vũ khí cùng y phục, Cá được một cái hạng liên với giới chỉ tím 35 cấp, đại sư cũng có hai món yêu đai cùng hài tử cộng chỉ số phòng ngự khá cao.
So với ngày hôm qua liên tục bị đoàn diệt, hôm nay cả đội đánh đỡ hơn nhiều lắm.
Đánh xong 2 turn cuối anh hùng, cả đội đều thăng lên 36, ngoại trừ Lưu Xuyên bởi vì bận việc mà vắng mặt mấy lần trước nên thiếu một chút kinh nghiệm, thế là cả đội lại quay trở vào đánh bản bình thường mấy lượt, rốt cuộc Lưu Xuyên cũng lên 36 cấp.
Giang Thiếu Khuynh hỏi "Anh còn 3 lượt anh hùng, có cần kiếm đội thế giới đánh luôn không?"
Lưu Xuyên cười nói "Không cần, chúng ta đi luyện khinh công đi, địa điểm: hoa mai thung Thiếu Lâm tự, lets go!!"
Lưu Xuyên mở bắt đầu đi theo đội, mọi người bấm đồng ý, đội trưởng kéo cả đội đi một đường đến hoa mai thung Thiếu Lâm Tự.
Lý Tưởng nhìn trước mặt vô số cọc hoa mai chồng chéo đan xen, có hơi kinh ngạc, lại có chút hổ thẹn cực kỳ "Tui làm nhiệm vụ môn phái Thiếu Lâm đó giờ, vậy mà không biết Thiếu Lâm Tự có chỗ như vậy...."
Lưu Xuyên nói "Nhiệm vụ khiêu chiến hoa mai cọc của Thiếu Lâm hình như 60 mới có, chưa gặp cũng bình thường. Trong game có rất nhiều chỗ như vầy, đợi khi nào tất cả nhảy được hoa mai thung, chúng ta thay chỗ khác, đi nhảy loạn thạch trận ở Hoang mạc Tây Vực."
Ngô Trạch Văn nghe vậy, lập tức cảm thấy hứng thú "Loạn thạch trận? Là nơi như thế nào? Cũng là chỗ luyện khinh công à?"
Giang Thiếu Khuynh lên tiếng giải thích "Loạn thạch trận khó hơn hoa mai thung, hoa mai thung là những cái cọc cố định một chỗ, còn loạn thạch trận lại từ vô số thạch đầu đan xen cao thấp, bừa bãi không có thứ tự, lại thêm bên khu vực đó có bão cát rất lớn, thường xuyên xảy ra gió lốc, khiến loạn thạch trận di động cùng biến hoá, góc nhìn của người chơi cũng sẽ thay đổi theo."
Ngô Trạch Văn càng nghe càng hứng thú "Một loại mê cung dã ngoại sao?"
Lưu Xuyên mỉm cười nói "Đúng vậy, không những thử thách thao tác, còn khảo nghiệm cách điều chỉnh góc nhìn của người chơi. Khiêu chiến khinh công loạn thạch trận khó gấp mấy lần hoa mai thung."
Lưu Xuyên điều khiển nhân vật bước đến trước cọc gỗ đầu tiên rồi dừng lại, nói "Ok, giờ chúng ta bắt đầu luyện hoa mai thung đi."
Vừa dứt lời, Đường Môn liền dùng khinh công bay thẳng lên cọc gỗ đầu tiên.
Thanh Phong Đạo Trưởng cũng bật thê vân tung nhảy lên theo sau, điểm đáp chuẩn xác trên mặt cọc.
Ngô Trạch Văn là người thứ ba nhảy lên, từ sau lần Đường Môn chỉ dạy riêng cho cậu lần đó, mỗi ngày cậu đều dành ra một chút thời gian đến chỗ này tập khinh công, trong thời gian ngắn tiến bộ cực kỳ thần tốc, đã có thể nhảy hết toàn bộ bốn mươi chín cái cọc chỉ trong 5 phút.
Lý Tưởng chơi Võ Lâm lâu như vậy, thao tác khinh công xem như tàm tạm, là người nhảy lên thứ tư.
Tất cả mọi người cứ ngỡ là thánh Cá mới vào đội sẽ không khinh công được, nhưng không ngờ vị này cũng nhảy lên rất chính xác.
Lưu Xuyên kinh ngạc "Cá, cậu có chuyên môn luyện khinh công à?"
Cá đứng trên cọc gỗ thành thật trả lời "Hồi trước tui chơi mấy game kia game nào cũng có khinh công mà, nên thao tác cơ bản tui cũng biết chứ bộ! Nhưng mà game này nhiều động tác khinh công quá, tui chưa nắm rõ cách nối tiếp như thế nào."
Lưu Xuyên nói "Vậy để tôi làm mẫu cho cậu một lần, tôi sẽ vừa khinh công vừa thuyết minh kỹ năng sử dụng, xem rồi học theo."
Cá lập tức hưng phấn nói "Ok!"
Lưu Xuyên bắt đầu khinh công từ cọc gỗ đầu tiên, còn cố ý làm thật chậm để làm mẫu cho cả bọn, bay được một cái liền dừng lại một chút để giải thích, ngoại trừ đạo trưởng với Ngô Trạch Văn đã nắm rõ ra, Lý Tưởng với cá đều chăm chú lắng nghe, cũng bắt chước học theo.
Hai người cũng thuộc dạng học tập nhanh, mới bắt đầu có mấy lần bị té nhào xuống đất, nhưng tập vài lượt liền bắt đầu tiến bộ.
Giang Thiếu Khuynh tự nhiên là không cần tập luyện, Lưu Xuyên nhìn thấy đạo trưởng bay một vòng hoa mai thung hết sức thoải mái, mới nhịn không được tư tán gẫu nói "Đạo trưởng, phần tri thức cơ bản của anh đúng là rất vững. Lúc trước còn ở chiến đội kia chắc là anh tốn rất nhiều thời gian để luyện khinh công phải không?"
Giang Thiếu Khuynh nói "Ừm, mỗi ngày tôi dành ít nhất ba giờ để luyện dùng khinh công di chuyển."
Lưu Xuyên nghe vậy bất giác cảm khái trong lòng.
Người ngoài nhìn vào tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ thấy mặt vinh quang của họ, nhưng trên thực tế, bọn họ phải âm thầm trả giá cho vinh quang ấy bằng sự nỗ lực gấp mấy lần, thậm chí hàng chục lần so với những người chơi game bình thường khác.
Bị bà xã nhà mình mắng thẳng vào mặt như vậy, Lý Tưởng xấu hổ đến đỏ cả mặt, gãi đầu nói "Khụ khụ, tại chưa từng đánh đoàn chiến bằng phật Thiếu Lâm, với lại muốn bảo vệ bà xã..."
Tần Dạ thân là đội phó chiến đội Trường An, sau mỗi trận thi đấu anh đều sẽ rút ra sai lầm phê bình giáo huấn đám đội hữu của mình, cũng đã thành thói quen.
Có câu, quen rồi liền thành đương nhiên, Lưu Xuyên bảo mọi người tập trung tổng kết, Tần Dạ cũng theo thói quen bắt đầu phân tích các sai lầm mới nãy.
Sau khi nói xong mới nhận ra, bản thân giống như quá mức tích cực rồi... Lại đi tranh cãi với đám tân thủ như vầy... Đúng là muốn thành bệnh nghề nghiệp!
Lưu Xuyên cũng mỉm cười nói "Dạ Dạ phân tích không sai, bên này tôi cũng muốn nói một chút về Ngũ Độc, trận đấu bắt đầu lẽ ra cậu không nên xông tới trước như vậy, bị tập kích đánh chết trước tiên hoàn toàn là do bản thân cậu sai lầm, lúc đánh đoàn chiến thì vị trí đứng đâu cũng rất quan trọng. Bên đội 3 người chúng ta không có vị trí chắn đầu, mà cậu lại không biết phải đứng thế nào. Về sau đoàn chiến ở cạnh kỹ trường sẽ có phân chia vị trí, bình thường là đại sư chắn đầu, cận chiến đứng thứ hai, sau cùng mới là viễn trình. Nhớ kỹ phải luôn đứng sau lưng tôi, cố gắng tránh né đối thủ, chơi diều từ xa mới là phong cách của viễn trình chúng ta."
Ngô Trạch Văn đỏ bừng lỗ tai, thật lòng nói "Tôi biết rồi."
Lưu Xuyên còn nói "Tôi cũng muốn khen đạo trưởng một chút, đạo trưởng đánh rất tốt, trận pháp cắm vừa đúng chỗ, hơn nữa trước khi chết cũng giúp tôi rút máu Tần Dạ, coi như là trải đường cho chiến thắng cuối cùng của tôi, ý thức lẫn khả năng phán đoán cục diện đều vô cùng tốt."
Được Xuyên đội khen ngợi, Giang Thiếu Khuynh cũng cảm thấy trong lòng kích động, cảm giác chơi phụ trợ cũng rất tốt.
Lúc nãy anh quả thực là nhìn ra được tư duy chiến thuật của Lưu Xuyên, muốn dùng 1 đổi 1 lần lượt, cuối cùng một mình đối chiến với Tần Dạ.
Cho nên ngay khi thấy Lưu Xuyên tấn công Thiếu Lâm, liền lập tức sử dụng trận pháp đối chiến với Tần Dạ, để khi còn lại Tần Dạ và Lưu Xuyên 1v1 thì, Tần Dạ chỉ còn lại máu tàn, trên người còn dính những debuff giảm phòng ngự do trận pháp gây ra. Lưu Xuyên cũng nhờ vậy mà chiến thắng nhẹ nhàng hơn.
Lý Tưởng phát một đống biểu tình đoá hoa trên kênh đội "Dạ Dạ lợi hại ghê! Còn tưởng bà xã là tân thủ nữa, hoá ra là thâm tàng bất lộ! Mấy hôm trước khinh công còn té núi chết, hôm nay lại khiến người khác nhìn với cặp mắt khác xưa, nãy giờ tui còn đang nghi không biết phải bên kia đổi người điều khiển không nữa!"
Tần Dạ "..."
Tôi té núi là do cậu ăn nói rất xuẩn, trượt tay mới té được không!?
Lý Tưởng hưng phấn nói tiếp "Lại đánh thêm một trận nữa đi?"
Lưu Xuyên cười nói "Mới chỉ là 3v3 mà các cậu còn luống cuống tay chân, đánh bậy đánh bạ như vậy, còn đòi đánh nữa? Về luyện kỹ thuật lại đi, kiếm cọc gỗ mà tập liên chiêu. À thánh cá, sang đây 1v1 với tôi, tôi đánh, cậu chỉ đứng buff máu cho mình, xem có thể duy trì được bao lâu."
Thánh cá nghe vậy liền cụp đuôi ủ rũ, ngoan ngoãn đi đến trước mặt đội trưởng, cũng chuẩn bị tâm lý bị đội trưởng hành hạ tới chết...
____________________
Giải thích một chút
+ Các tên gọi thường thấy (tớ sẽ không việt hoá mấy cái này, lỡ mà nó có kèm tên sẽ rất phiền nên tớ giữ nguyên hán việt gốc)
Vũ khí: vũ khí (==")
Mão tử: nón
Y phục: phần áo trên
Khố tử: phần quần dưới
Hài tử: giày
Yêu đai: đai lưng
Hộ thủ: găng bảo vệ tay
Hạng liên: dây chiền – –
Giới chỉ: nhẫn
Yêu truỵ: một dạng trang sức lưng, đại khái giống như ngọc bội