Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 383 : Liên hoa cư sĩ
Ngày đăng: 16:43 18/04/20
Tứ Lam viết công lược cực kỳ chi tiết, dù là một kẻ không biết gì về game nhìn vào cũng có thể hiểu được.
Lưu Xuyên nhìn một lượt nội dung, rồi mới tổng kết nhấn mạnh mấy điểm quan trọng cùng đội ngũ "Theo như công lược thuyết minh thì boss này phòng ngự không cao lắm, hơn nữa có cừu hận cố định cho nên Thiếu Lâm có thể giữ cừu. Liên hoa cư sĩ là boss Tiêu Dao, theo lưu phái vũ phiến. Vũ phiến chuyên về trận pháp, thuộc loại phụ trợ, nó sẽ luân phiên tạo ra các loại trận pháp gây debuff lên các mục tiêu trong phạm vi trận."
"Giai đoạn đầu là máu boss trên 70%, boss sẽ ngẫu nhiên tạo trận pháp dưới chân chúng ta, ngoại trừ Thiếu Lâm ra thì tất cả những người còn lại nếu nhìn thấy dưới chân mình xuất hiện trận pháp phải lập tức khinh công bay đi, nếu không sau 2 giây sẽ bị nổ trận chết ngay lập tức, thêm nữa là lúc đó mà có hai người đứng cạnh nhau thì sẽ chết cả hai. Cho nên trong quá trình đánh boss phải liên tục tránh né trận pháp dưới chân, hơn nữa không được chạy gần đồng đội."
"Máu boss xuống 70% sẽ tiến vào giai đoạn thứ hai, giai đoạn này boss sẽ bắt đầu dùng Truyền Tống Trận của Tiêu Dao, ngẫu nhiên di chuyển đến trên mặt hồ, chúng ta buộc phải đuổi theo đánh."
Vừa phải truy theo đánh vừa phải chú ý tránh né trận pháp dưới chân, đánh boss như vậy rất tiêu hao tinh lực cùng kiên nhẫn của mọi người.
Lưu Xuyên nói tiếp "Máu boss xuống 30% sẽ bước vào giai đoạn thứ ba, trong nháy mắt sử dụng Liên Hoàn Trận của Tiêu Dao vây công chúng ta, theo như bài hướng dẫn phân tích thì nếu trận này nổ sẽ khiến cho đoàn diệt, giai đoạn thứ ba nhất định phải tụ lại ôm đoàn, cố gắng tránh xa phạm vi của Liên Hoàn Trận, đừng để chết là được."
Lưu Xuyên nói xong những điểm cần lưu ý rồi, mọi người lại đọc nội dung của công lược một lần nữa, cũng âm thầm ghi nhớ cách đánh cùng vị trí đứng ở từng giai đoạn.
Lưu Xuyên lại lên tiếng "Boss này tôi không có cách chỉ huy cả quá trình được, cũng không có cách nhắc nhở mọi người né trận pháp dưới chân. Sau khi trận pháp xuất hiện thì mọi người có 2 giây thời gian để tránh né, sau 2 giây trận nổ sẽ chết cho nên sống hay chết đều phụ thuộc vào phản ứng của mọi người trong 2 giây này, còn lại thì tuỳ cơ ứng biến."
Trước giờ lần nào đánh phụ bản cũng đều dựa vào Lưu Xuyên chỉ huy, bởi vì khả năng phân tích cùng năng lực chỉ huy xuất sắc của anh nên dù có là tân thủ như Ngô Trạch Văn hay gà mờ Lý Tưởng đều có thể theo kịp nhịp độ các lần phá kỷ lục phụ bản. Mọi người ai nấy cũng đều hiểu được Lưu Xuyên mới là trụ cột chính của cả đội ngũ, nếu như không có anh chỉ huy thì dựa vào vài người bọn họ có khi đến bây giờ cũng chưa thể thông qua phụ bản anh hùng nữa là, chứ đừng nói tới chuyện phá kỷ lục phụ bản...
Nhưng mà hiện tại, cả Lưu Xuyên cũng không có cách chỉ đạo bọn họ từng chút một nên làm thế nào.
Bọn họ nhất định phải dựa vào chính mình!
—— bọn họ có thể làm được không?
Ngoại trừ hai vị tuyển thủ chuyên nghiệp Tần Dạ và Giang Thiếu Khuynh có tự tin làm được ra, ba tên gà mờ còn lại không hiểu sao đều cảm thấy có hơi thiếu tự tin.
Lưu Xuyên cười cười nói "Các cậu có thể làm được. Sợ cái gì, chết thì đánh lại thôi, bản đồ này cũng chỉ có sáu người chúng ta, tối nay nhất định phải ăn được nó!"
Có lẽ nhờ đội trưởng cổ vũ như vậy, cả đám ai nấy đều lập tức hăng hái cả lên!
Đúng vậy, sợ cái gì chứ!
Đây là trong game chứ không phải trên cạnh kỹ trường, boss vẫn sẽ đứng im nơi đó, nếu đánh không lại diệt đoàn thì sống lại đánh tiếp thôi!
Xung quanh bản đồ Liên hoa hồ cũng chẳng có ai, không cần sợ bị người khác cướp boss, vậy thì cứ thủng thẳng mà chơi với nó, đánh từ từ kiểu gì cũng sẽ chết thôi!
Cả đội kiểm tra trang bị cùng điều chỉnh lại kỹ năng của mình, ai nấy đều nôn nóng muốn bắt đầu ngay lập tức.
Lưu Xuyên mỉm cười nói "Chuẩn bị xong chưa? Đánh thử một lần trước đi, lát nữa Cá nhớ chú ý, nhiệm vụ của cậu là nặng nhất, vừa phải né trận vừa phải buff máu, còn phải để ý giải debuff cho đồng đội, nếu cảm thấy không xuể thì ưu tiên giải cho đại sư, những người khác phóng sinh cũng không sao nhưng tank thì không được, tank chết là đoàn diệt."
Cá nghe vậy lập tức gật đầu, tiếp đó bên tai mọi người vang lên giọng nói thanh thuý của thiếu niên "Biết zồi đội trưởng! Thánh buff sẽ chăm mọi người thật tốt mà, cứ an tâm!"
Cả đội "..."
Làm ơn đừng nhắc tới hai chữ thánh buff đó được không... Nghe hai chữ này sao nghi là sắp sửa diệt đoàn quá!
Cả năm người chia ra đứng ở năm vị trí xung quanh boss, Lý Tưởng mang theo dự cảm xấu bước lên phía trước khều boss.
Liên hoa cư sĩ lập tức mở miệng đọc thơ.
Môn phái Tiêu Dao trong Võ Lâm được đặt ra với thuộc tính "thư hương dòng dõi". Đệ tử môn phái mỗi người đều tay cầm chiết phiến, thắt lưng giắt sáo ngọc, hình tượng lịch thiệp nhã nhặn. Tiêu Dao Các cũng là nơi cất chứa lượng tàng thư đồ sộ nhất giang hồ, môn chủ Tiêu Dao Tử đọc biến đàn thư thiên hạ, đệ tử môn hạ ai nấy đều tinh thông cầm kỳ thi hoạ.
Mới nãy, khi ngón tay của nam nhân xỏ qua tóc mình nhẹ nhàng xoa xoa, tim cậu giống như... đập nhanh hơn mấy nhịp.
Có lẽ... là do từ nhỏ đến lớn ít khi có người bạn nào thân thiết như vậy đi... Cho nên mới không quen với động tác tiếp xúc thân mật đến thế...
Ngô Trạch Văn lẳng lặng quay mặt lại, tạm thời không chấp nhất người nào đó, chuyên tâm lo đánh boss...
____________________
Giải thích một chút
+ Về các câu thơ, như ở trên có giải thích đó là bài Ức Giang Nam của Bạch Cư Dị. Nếu ai có để ý thì sẽ thấy ở chương trước Liên hoa cư sĩ đã đọc hai câu đầu khi vừa mới xuất hiện, tớ đoán là đến lúc khều mở boss nó sẽ đọc tiếp mấy đoạn sau của cả bài. À thêm nữa là trong nguyên tác thì ĐCL viết nhầm câu thơ thứ 3, tớ cũng sửa lại theo bản gốc.
Thôi cũng dán ra đây cho mấy bạn muốn dòm xem hen.
憶江南其一
江南好,
風景舊曾諳。
日出江花紅勝火,
春來江水綠如藍,
能不憶江南。
Ức Giang Nam (kỳ 1)
Giang Nam hảo,
Phong cảnh cựu tằng am.
Nhật xuất giang hoa hồng thắng hoả,
Xuân lai giang thuỷ lục như lam,
Năng bất ức Giang Nam.
Dịch nghĩa:
Giang Nam đẹp
Phong cảnh cũ từng quen
Trời mọc trên sông rực hơn lửa
Xuân đến sông xanh biếc như lam
Sao chẳng nhớ Giang Nam