Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 105 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Một đường trở về thành không ai nói chuyện, đến khi đoàn người Trang Dịch về đến tổng bộ hội phòng ma trong thành Huệ Xương thì đã là gần giữa trưa.



So sánh với nửa tháng trước lúc Trang Dịch vừa tới thành Huệ Xương, bởi vì hồn sư đang không ngừng giảm bớt, đường đi toàn thành Huệ Xương lại càng thêm tiêu điều. Mạc Vi An đi ở trước nhất, mang theo mọi người vào cứ điểm hội phòng ma, người phòng vệ bên trong thấy người tới là Mạc Vi An, lập tức thở dài một hơi, một người trong đó đi lên trước, nói nhỏ vài câu bên tai Mạc Vi An, Mạc Vi An nghe vậy, nhẹ gật đầu, sau đó mang mọi người lên lầu, đẩy cửa vào gian phòng họp lớn nhất trong hội phòng ma.



Người trong phòng họp nhốn nháo, 7 hồn sư cấp cao còn lại của hội phòng ma đều tụ tập ở bên trong, ở phía sau bọn họ đứng không ít hồn sư cấp trung, hồn lực trong cơ thể mỗi hồn sư đều điều động, tùy thời chuẩn bị phóng thích hồn lực chuẩn bị tấn công, bầu không khí trong cả căn phòng căng thẳng mười phần.



Mạc Vi An đẩy cửa vào lập tức liền hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người tới chỗ mình, chuyện sáng nay hội trưởng hội phó đều tự chọn vài người ra ngoài thành săn bắn, người ngồi ở nơi này đều biết rõ, vậy mà lúc này chỉ có Mạc Vi An mang theo người của hắn trở về, mà hội phó cùng hai hồn sư cấp bốn bọn họ mang đi lại không thấy bóng dáng, không ít hồn sư ở đây nhao nhao biến sắc.



Theo Mạc Vi An đến, toàn bộ phòng họp trở nên an tĩnh lại, Trang Dịch và Lôi Tu sau khi vào cửa thì đã dừng lại đứng ở trong góc, cũng không tính tham dự vào ngay lúc này, Mạc Vi An mang theo hồn sư cấp cao thân tín của hắn chậm rãi đi về phía vị trí hội trưởng trong phòng họp, tiếng bước chân của hai người vang lên “cộp cộp cộp”, gõ từng tiếng từng tiếng vào trái tim mọi người.



“Hội trưởng… Hội phó bọn họ…” Ba vị hồn sư cấp cao trung thành với hội phó tự liếc lẫn nhau, sau đó một trong ba người nhìn Mạc Vi An, cẩn thận từng chút một mà hỏi thăm.



“Hôm nay ra khỏi thành săn bắn, ta cùng với hội phó nói chuyện với nhau rất vui, nói đến kế hoạch phá vây nửa tháng sau, hai vị hội phó cực kỳ ủng hộ, đồng thời hy vọng giúp kế hoạch này thực thi được chắc chắn hơn, bọn họ chủ động đề nghị ở lại ngoài thành trước, đến khi dẫn dụ ma thú ra khỏi thành, cùng dị ma đụng độ.” Mạc Vi An mặt không đổi sắc mà nói.



Ba hồn sư cấp cao nghe vậy, nhất thời sắc mặt thay đổi rất nhiều, hồn sư cấp cao đặt câu hỏi kia cố gắng giữ vững bình tĩnh, nhưng mà âm thanh lúc nói chuyện vẫn có chút biến điệu không khống chế được như thường: “Hai vị hội phó đều ở lại?”



“Làm sao, ngươi có nghi vấn gì?” Mạc Vi An nhướn mày.



Từ sau khi Mạc Vi An ngồi trên vị trí hội trưởng hội phòng ma này, không thể tránh khỏi bị người phía dưới phỏng đoán tính cách tính tình, hôm nay mọi người đã bị bao vây hai tháng ở thành Huệ Xương, Mạc Vi An là người như thế nào, đại đa số người ở đây trong lòng đều biết.



Hắn mặc dù đủ giảo hoạt, đủ thông minh, thực lực cũng đủ mạnh, nhưng khuyết thiếu sát phạt quyết đoán của người trên, hơn nữa làm việc lo lắng dự quá nhiều, thế lực hai vị hội phó sở dĩ có thể phát triển đến bây giờ và lớn mạnh như vậy, cũng có bộ phận nguyên nhân liên quan đến tính cách bản thân Mạc Vi An.



Dù cho hôm nay người phe hội phó bắt đầu đoạt quyền, không chỉ có đám hội phó tin tưởng vững chắc Mạc Vi An sẽ không động bọn họ, thuộc hạ của Mạc Vi An cũng không hoài nghi chút nào rằng cuối cùng Mạc Vi An sẽ cùng đám hội phó bình an trở về, chẳng qua bọn họ tin tưởng năng lực của Mạc Vi An sẽ có biện pháp khiến hai hội phó không nghe lời tạm thời nhượng bộ.



Kết quả ai cũng không nghĩ tới, hai vị hội phó vậy mà bị dùng hình thức như vậy đá ra khỏi hội phòng ma! Mặc dù ngoài miệng Mạc Vi An nói hai hội phó ở lại ngoài thành chuẩn bị dẫn dụ ma thú, nhưng người có đầu óc ở đây đều rõ ràng, hai vị hội phó sợ là lành ít dữ nhiều.



Mạc Vi An bỗng nhiên không ra bài theo sắp xếp nhất thời làm tất cả mọi người ở đây kinh hãi. Kế hoạch đoạt quyền của ba hồn sư cấp cao kia hôm nay vốn đã bị cản trở, lúc này cơ bản là sắp thành lại bại, hơn nữa Mạc Vi An bình an trở về, mang theo tin tức hội phó sẽ không trở lại, nhất thời khiến ba vị hồn sư này đánh mất lòng tin.



Mạc Vi An rèn sắt khi còn nóng, chỉ cùng ba vị hồn sư lượn vòng trong chốc lát, cuối cùng, chuyện đương nhiên là ba vị hồn sư cấp cao kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cúi đầu trước Mạc Vi An, thề từ nay về sau tuyệt đối không hai lòng, cùng mọi người cùng nhau cố gắng, thoát khỏi thành Huệ Xương.



Mạc Vi An ngồi trên ghế hội trưởng, nhìn đám hồn sư giằng co lâu như vậy rốt cuộc chịu nghe lời, không có đánh đập tàn nhẫn, không có máu chảy thành sông, dứt khoát lưu loát giải quyết hai vị hội phó, triệt để dọa hỏng những người này, bởi vậy hôm nay thu phục bọn họ mới có thể dễ dàng như vậy.



Nghĩ đến điều này, Mạc Vi An không khỏi nhìn về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu một tay thúc đẩy loại cục diện này.



Trang Dịch thấy Mạc Vi An nhìn về phía bọn họ, lễ phép gật gật đầu với Mạc Vi An, mà Lôi Tu giống như căn bản không cảm giác được Mạc Vi An nhìn, hắn hơi hơi cúi đầu, từ đầu đến cuối ánh mắt đều dừng lại ở trên người Trang Dịch bên cạnh/



Ba hồn sư cấp cao vừa thề nghe lời kia thấy thế, một người trong đó nghĩ nghĩ, cả gan tiến đến bên cạnh Mạc Vi An nói: “Hội trưởng, nếu như mọi người đều nói ra hết rồi, nửa tháng kế tiếp phải cùng nhau cố gắng tăng cường thực lực phá vòng vây, như vậy một số tài nguyên nắm trong tay hội trưởng, có lẽ cũng nên lấy ra cùng nhau chia sẻ a…”



“Ngươi muốn cái gì?” Mạc Vi An nói.


Trang Dịch nhìn vẻ tham lam toát lên trên mặt Hồ Bằng, gần như trong nháy mắt đã đoán được Hồ Bằng đang suy nghĩ cái gì, lúc này phía trước bọn họ có ma thú hình tam giác, sau lại có Hồ Bằng nhìn chằm chằm, Trang Dịch nhìn ánh mắt tuyệt vọng của mọi người, hắn một tay kéo Hải Minh qua, để Hải Minh đứng ở vị trí của hắn: “Ngươi thay thế ta.”



“Cái gì?” Hải Minh cả kinh.



Trong khi diễn luyện lúc trước Trang Dịch có từng đề cập, nếu có xuất hiện cái gì ngoài ý muốn thì vị trí của hắn nhất định phải có người thay thế, cuối cùng Trang Dịch đã chọn Hải Minh có thiên phú trận pháp tương đối xuất chúng.



Hải Minh lập tức hoảng hốt: “Hồ Bằng là thực lực cấp bảy đỉnh phong, Lôi Y ngươi mới cấp sáu… Hơn nữa…”



Hai hội phó là bị mấy người Trang Dịch cùng Mạc Vi An ám toán, chuyện này toàn bộ hội phòng ma cũng không biết, lúc này Hồ Bằng bỗng nhiên xuất hiện, mặc dù người ở chỗ này rất kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt Hồ Bằng nhìn bọn họ, mỗi người đều không quan tâm giật mình, ngược lại bắt đầu sợ hãi, bao gồm hai ngự hồn sư cấp bảy kia, nghĩ đến bọn họ phản bội Hồ Bằng mà tham gia vào hội trưởng, hai hồn sư cấp cao này nhất thời chột dạ không thôi, càng thêm không muốn đối mặt Hồ Bằng, chuyên tâm đối phó với ma thú hình tam giác kia.



Thấy Trang Dịch lại muốn một mình ra ngoài đối phó Hồ Bằng, Hải Minh coi Trang Dịch là ân nhân cứu mạng lập tức lo lắng không thôi, hắn lập tức cự tuyệt, nói: “Không được, bây giờ ngươi không thể đi ra!”



“Hải Minh!” Trang Dịch thấy Hải Minh vậy mà lại cự tuyệt mệnh lệnh của hắn vào thời khắc mấu chốt, mặt lập tức lạnh xuống, “Đứng ở nơi này thay thế vị trí của ta, đây là mệnh lệnh!”



Hải Minh cắn răng nhìn chằm chằm Trang Dịch, nhìn thần sắc lạnh nhạt trên mặt hắn, hai mắt Hải Minh đỏ bừng, cuối cùng, hắn toàn thân run rẩy đứng bên cạnh Trang Dịch: “Ngài… Nhất định phải còn sống… Bằng không ngài chết, ta cũng đi theo…”



“Ngu xuẩn.” Trang Dịch lạnh lùng nhìn hắn một cái, “Ta sẽ còn sống trở về.”



Trang Dịch nói xong, nhanh chóng đi ra trận pháp, đi về phía Hồ Bằng.



Ánh mắt của những hồn sư chung quanh phức tạp nhìn bóng lưng Trang Dịch, hồn sư cấp sáu đi đối mặt hồn sư cấp bảy, kết cục của Trang Dịch có thể nghĩ, nhưng mà…



Hai hồn sư cấp cao kia nhìn thân ảnh Trang Dịch ngày càng gần Hồ Bằng, cuối cùng hai người xấu hổ cúi đầu.



“Tất cả mọi người phóng thích hồn lực, dung hợp bách viên trận la bàn trận, hai vị ngự hồn sư cấp cao đổi vị trí gần phía trước, mọi người tập trung hồn lực nhắm vào ma thú này!” Đúng lúc này, Hải Minh cắn răng quát to, “Khiến cho ma thú quái dị này nhìn một cái sự lợi hại của chúng ta! Ma thú cấp tám là cái gì, cũng đánh ngã nó!”



Tiếng hô của Hải Minh lập tức khơi dậy tâm huyết của tất cả mọi người ở đây, hồn lực bay ra ngút trời, trận pháp cực lớn do hơn 200 người tạo ra lập tức hình thành, trong mắt mỗi người đều lóng lánh ngọn lửa bất khuất, sáng rực nhìn chằm chằm quái vật cấp tám kia!



Đến đây đi, quái vật cấp tám, đợi sau khi đánh ngã ngươi, ta lập tức đi cứu Lôi Y…



Hải Minh gắt gao nhìn chằm chằm ma thú hình tam giác, nói thầm trong lòng.



Mà Trang Dịch đi đến trước mặt Hồ Bằng, nhìn cái bộ dạng xấu xí kia của hắn, Trang Dịch chậm rãi nói: “Thật không nghĩ tới, ngươi còn sống.”



“Đúng vậy, ta còn sống.” Hồ Bằng trừng lớn con mắt, theo hắn há miệng nói chuyện, đầu lưỡi trong miệng cũng lộ ra ngoài, giống như một con côn trùng màu đen ngọ nguậy, “Ta không chỉ còn sống, ta còn muốn ngươi chết!”



Trang Dịch nhìn công kích Hồ Bằng phát tới, tinh quang trong mắt lóe lên, hồn thú do ba hệ ngưng tụ thành bỗng nhiên phóng thích ra.



Ai thắng ai thua, còn chưa nhất định đâu!