Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 108 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Hơn 200 hồn sư ở đây đều biết bảy hồn sư này làm chuyện gì, bởi vậy sau khi bọn họ lao tới, vẻ mặt mỗi người ở đây nhìn bọn họ đều đặc biệt vi diệu.



Giữa người với người, sau khi cùng nhau trải qua sống chết, tình cảm kia sẽ đặc biệt khác biệt, tựa như hơn giữa 200 hồn sư mà Trang Dịch cùng Lôi Tu dẫn dắt này, cùng nhau chiến đấu chạy tới ngày sống sót, có trải qua một trận này, sau này bọn họ có thể hoàn toàn yên tâm lớn mật giao phía sau lưng cho đồng đội, toàn tâm toàn thân tín nhiệm lẫn nhau.



Mà bảy hồn sư trước mắt này, ở thời khắc mấu chốt chạy mất, không nghe mệnh lệnh, không để ý đồng đội khuyên bảo, người như thế, ha ha.



Bảy hồn sư kia cảm nhận được ánh mắt mọi người nhìn bọn họ, mi mắt nhất thời giật giật, một số da mỏng, lập tức xấu hổ cúi đầu.



Vương Hàn thấy thế, tâm tư xoay chuyển, lập tức cười ha ha nói: “Chúng ta rốt cuộc trốn ra! Chúng ta tự do!”



Không một người để ý đến hắn.



Vương Hàn cũng không ngại, nói thẳng: “Bởi vì lúc trước đã xảy ra một chút sự cố, cho nên không kịp tiếp ứng đồng đội, là chúng ta thất trách, nhưng mà sau khi xử lý phiền toái này chúng ta lập tức xông lên muốn giúp đỡ một chút, để đuổi kịp đội ngũ lớn chạm mặt với mọi người, trong lúc đó chúng ta còn gặp vài đám dị ma đánh bất ngờ, vốn hơn 30 hồn sư, đến bây giờ chỉ còn lại bảy người chúng ta… Bất luận như thế nào, cuối cùng đi ra! Bên ngoài này là thế giới ma thú, dị ma và ma thú cùng tồn tại, còn chưa biết có bao nhiêu nguy hiểm… Nhưng mà ta tin tưởng, chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể trở lại cố hương của chúng ta.”



Vương Hàn nói xong, lập tức ám chỉ ba vị hồn sư cấp bảy kia cùng nhau nhìn về phía Mạc Vi An.



Sắc mặt Mạc Vi An tái xanh.



Ý tứ của Vương Hàn rất rõ ràng, lúc nãy là bọn họ gặp phải một chút ngoài ý muốn mới không hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mặc kệ thế nào, hiện tại bọn họ còn có bảy người còn sống đi ra, hơn nữa bảy người thực lực không tầm thường, lại là phụ hồn sư có thể gia tăng sức mạnh, một đường kế tiếp ai cũng không biết có nguy hiểm gì đang chờ đợi mọi người, có bảy người bọn họ gia nhập đội ngũ, chung quy là tốt hơn không có.
“Đúng vậy.” Mạc Vi An trịnh trọng gật gật đầu, hắn nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu nói, “Tất cả hồn sư ở đây đều vì dị ma đột nhiên tập kích mà cơ duyên xảo hợp cùng nhau đi vào thành Huệ Xương, rơi vào đường cùng hợp thành hội phòng ma, sau đó trong hai tháng bị vây ở bên trong, chậm rãi ngưng kết thành một chỉnh thể. Mà chúng ta hiện tại đã ra khỏi thành Huệ Xương, tôn chỉ của hội phòng ma đã không thành lập, đồng thời chúng ta còn có mục tiêu chung là đi về phía Ngự Hồn điện, sau đó đi vòng qua, rồi mỗi người tự trở về mục đích của mình, cho nên… Ta đề nghị chúng ta hẳn là thành lập một mục tiêu cùng tôn chỉ mới, như vậy mới có thể làm cho mọi người ngưng tụ lại.”



Trang Dịch có chút không rõ cho nên nhìn Mạc Vi An, trong mắt hắn, người vẫn là những người đó, hy vọng cùng mục đích cuối cùng của mọi người hiện tại đều nhất trí là được, làm gì phải phí sức thành lập một tôn chỉ mới.



Nhưng mà tuy rằng hắn không hiểu, cũng sẽ không mù quáng phản bác. Mạc Vi An đã nhiều năm làm đứng đầu ở Bardon, sau khi vào trong thành Huệ Xương lại thành lập hội phòng ma, Trang Dịch tin hôm nay Mạc Vi An đề nghị như vậy tất có đạo lý của hắn.



Đồng thời, Mạc Vi An không đi tìm mấy hồn sư cấp cao khác nói chuyện, mà lại một mình tới tìm bọn họ, cũng tất nhiên là có nguyên nhân ở bên trong.



Thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu đều bất động thanh sắc không lập tức tỏ thái độ, Mạc Vi An tiếp tục nói: “Hội phòng ma ý gốc là phòng ngự dị ma, ném sạch ba chữ hội phòng ma này đi, không chỉ đại biểu chúng ta hoàn toàn thoát khỏi vòng vây thành Huệ Xương, càng biểu lộ sinh mạng mới của mọi người. Lúc trước khi xây dựng hội phòng ma, chúng ta còn tâm tồn e ngại với dị ma, mà hiện giờ, sau khi chúng ta rời khỏi thành Huệ Xương, còn phải một đường giết đi, trong lúc đó có lẽ còn có vô số dị ma đang chờ chúng ta, đơn thuần bị động phòng ngự đã xa xa không đủ… Ta vừa lén thương lượng với mấy hồn sư cấp cao, nhất trí cho rằng, sửa hội phòng ma thành săn, săn trong săn bắn săn giết, đội săn ma, các ngươi cảm thấy như thế nào?”



Trang Dịch nghe vậy, sờ sờ cái mũi có chút bất đắc dĩ nhìn Mạc Vi An: “Ta không có gì ý kiến.” Hắn nói xong, nhìn về phía Lôi Tu.



“Không có.” Lôi Tu cũng nói.



Mạc Vi An nhìn phản ứng không mặn không nhạt của hai người bọn họ, trong mắt hiện lên một tia sáng: “Vậy thì cứ quyết định như thế, mọi người nhất trí đề cử Lôi Hổ làm đội trưởng, Lôi Y cùng ta cùng làm đội phó, một đường kế tiếp, xin nhờ cậy hai vị.”



.