Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 158 :

Ngày đăng: 13:17 18/04/20


Lồng phòng ngự là Ellen cùng dị ma bố trí từ lúc vừa mới bắt đầu thi đấu, trong lúc thi đấu, lồng phòng ngự nhận vô số đòn tấn công của dị ma cùng nhân loại, lại không hề tiến hành bổ sung năng lượng, lúc này bị Thiên Yêu Thần Ảnh Thử tấn công liên tục, rốt cuộc dần dần xuất hiện vết rạn.



Cùng là cấp tám, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử lại đáng sợ hơn cấp tám bình thường nhiều, cho dù là Trang Dịch thời kỳ mạnh nhất gặp phải cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra, huống chi lúc này đã trải qua vài trận chiến.



Sư sinh Ellen thấy dị ma lại không có ý tốt thả Thiên Yêu Thần Ảnh Thử ra, lúc này thời khắc mấu chốt, bọn họ cũng lười tranh cãi với dị ma cái gì, nhanh chóng đứng lên, tính toán cùng nhau ra tay bắt giữ Thiên Yêu Thần Ảnh Thử giúp Trang Dịch.



Nào biết ngay tại lúc này lại có vài tiếng bước chân “rầm ầm ầm” nặng nề truyền đến, bên phía Ellen vừa ngẩng đầu nhìn liền thấy trong không gian dị ma thả Thiên Yêu Thần Ảnh Thử kia ra lại vừa thả ra mấy con ma thú, tất cả đều là ma thú có tiếng hung dữ được Ellen nuôi ở đảo ma thú năm xưa!



Từ sau khi đám ma thú này bị dị ma khôi phục liền trở thành vũ khí lợi hại để tấn công hồn sư nhân loại, ở trong mấy tháng này, đám ma thú này không biết đã tổn thương bao nhiêu hồn sư nhân loại, thi đấu hôm nay, trước khi bắt đầu hai bên đều cùng kiểm tra vô số lần, xác định bốn phía không có bất cứ dị thường nào mới bắt đầu tiến thành thi đấu, vốn tưởng rằng dị ma không thể mang đám ma thú này đến, ai ngờ dị ma lại làm được.



Thẳng đến lúc này mọi người trong Ellen mới hiểu được mục đích thật sự khi dị ma đề nghị trận đấu này, tụ tập toàn bộ những người thuộc Ellen ở trung tâm kiểm trắc hồn sư, sau đó nhân lúc thi đấu di chuyển ma thú tới đây, sau đó một lưới bắt hết toàn bộ hồn sư Ellen!



Lúc này lse ra tay tấn công chi viện, lại chớp mắt đã bị đám ma thú này đỡ được, không chỉ không tạo thành thương vong quá lớn cho chúng, ngược lại còn khơi dậy hung tính của chúng, sát ý trong mắt chúng nó tàn sát bừa bãi, răng nanh sắc bén lộ ra, bước ra những bước chân nặng nề, thẳng tắp xông về phía học sinh Ellen!



“Dị ma huyết hồng, các ngươi đây là có ý gì?” Ma thú xuất hiện đã tạo thành uy hiếp thật lớn cho Ellen, vài vị chủ nhiệm ngồi bên cạnh hiệu trưởng đứng lên quát về phía dị ma.



Dị ma huyết hồng nhìn hiệu trưởng Ellen cho đến bây giờ vẫn còn đang cúi đầu bất động, thấy thời cơ không sai biệt lắm, lập tức cười ha ha lên: “Có ý tứ gì, tự nhiên là chịu thua, đưa ma thú cho các ngươi! Nhân loại, không phải đến bây giờ các ngươi vẫn khờ dại cho rằng hôm nay chỉ là một trận đấu đơn thuần đấy chứ. Nhân loại các ngươi chiếm lấy tps này đã đủ lâu rồi, hôm nay, để cho thành thị này hoàn toàn đổi chủ đi!”



Dị ma huyết hồng nói xong, dị ma phía sau lập tức nhảy lên trời cao theo chỉ huy của chúng, nhân lúc hồn sư Ellen bị ma thú dây dưa không rảnh bận tâm chúng nó, dị ma nhanh chóng di chuyển trên bầu trời, ý đồ bao vây nhân loại lại, tạo thành một trận pháp cắn giết, tiêu diệt hoàn toàn những người ở đây!



Đàn ma thú đột nhiên xuất hiện, lồng phòng ngự chợt vỡ tan cùng với dị ma chợt gây rối loạn, tất cả thình lình xảy ra khiến cho sư sinh Ellen đối phó trở tay không kịp.



Thấy từng đám lớn học sinh rơi vào nguy hiểm bị ma thú tấn công, các lão sư cũng không rảnh giúp đỡ Trang Dịch ở trong sân thi đấu nữa, trong đó, phó hiệu trưởng Ellen thấy bóng dáng gầy gò của Trang Dịch sắp bị đàn ma thú bao phủ, hắn chỉ kịp quát lên với Trang Dịch: “Thiên Yêu Thần Ảnh Thử là ma thú đứng đầu cấp tám, giỏi cận chiến, tốc độ tấn công cực kỳ nhanh, tính cách khát máu hung tàn, giỏi ảnh phân thân, mà mỗi phân thân lại đều có lực tấn công ——”



Hắn còn chưa nói dứt lời, vài tiếng vang trầm lặng truyền đến, ma thú đã đi tới trước mặt, thân thể cao lớn này hoàn toàn ngăn cách tầm mắt của phó hiệu trưởng Ellen đến chỗ Trang Dịch.



Phó hiệu trưởng Ellen nhìn Thiên Yêu Thần Ảnh Thử đi về phía Trang Dịch, biết được Trang Dịch chỉ sợ dữ nhiều lành ít, lại nghĩ đến lúc trước hồn sư này giành thắng lợi cho Ellen, hắn nắm tay cắn răng trừng mắt nhìn phía đó một lúc, cuối cùng quay đầu đặt trọng tâm lên người sư sinh Ellen.



Cảm giác mọi người vừa đối phó dị ma vừa không ngừng nôn nóng nhìn về phía hiệu trưởng, biết mọi người đã nhận ra hiệu trưởng khác thường, lúc này tình huống nguy cấp, cũng không kịp giải thích, phó hiệu trưởng trầm giọng chỉ huy mọi người: “Dị ma sớm có mưu tính trước, không chỉ giấu diếm chúng ta mang ma thú tới đây, lúc này còn đang tạo đại trận cắn giết, muốn hôm nay triệt để giữ chúng ta ở lại nơi này! Đại trận cắn giết tuy uy lực mạnh, nhưng điều kiện tạo thành lại vô cùng hà khắc, đồng thời cũng cần thời gian nhất định, mọi người hợp lực giải quyết ma thú trước mắt trước, sau đó lại ngăn chặn đại trận của dị ma!”



“Rõ!” Hoảng loạn ngắn ngủi qua đi, trải qua mấy tháng thử thách của máu cùng nước mắt này, học sinh Ellen cũng nhanh chóng kịp phản ứng, tín nhiệm vô điều kiện với các sư phụ làm bọn họ phản xạ có điều kiện vâng theo chỉ huy, dưới sự chỉ huy của các sư phụ, đoàn kết hợp tác, đánh thành một đoàn với đám ma thú!




Nửa năm trước Trang Dịch giành được vị trí đầu tiên hệ phụ hồn trong cuộc thi cuối kỳ ở Ellen, cùng Lâm Lưu Tiết Kiệt đến đảo ma thú thu phục ma thú, khi đó sóc con này còn chỉ là một ma thú cấp hai, dưới sự giúp đỡ của nó, Trang Dịch giành được Tử Tinh Hoàng Điểu, để cảm ơn, Trang Dịch lấy ra một di vật triệu hoán sư từ trong vòng tay không gian —— một chiếc nhẫn hạt thông tặng cho sóc con.



Sau đó Trang Dịch liền mang theo Tử Tinh Hoàng Điểu rời đi, không ngờ, hắn cùng sóc con này lại có thể còn có ngày gặp lại, hơn nữa lại là trong tình huống như vậy.



Trang Dịch vốn tưởng rằng Bạch Hạc thăng từ cấp hai đến cấp tám trong ba năm đã là tốc độ như thần rồi, thế nhưng sau khi nhìn thấy sóc con mới biết được, thế giới này còn có kỳ tích càng thêm đáng sợ tồn tại.



Sóc con thấy Trang Dịch nhận ra nó, lập tức chớp chớp mắt, dùng cái mũi nhọn nhọn cọ cọ áo Trang Dịch, nhìn vẻ mặt kia, đúng là mang theo vài phần vui sướng.



Tuy rằng từ Thiên Yêu Thần Ảnh Thử cực lớn biến thành một con sóc nho nhỏ, nhưng mà vẫn là rất nặng, Trang Dịch một tay đỡ nó hơi mệt chút, dứt khoát ôm sóc con vào lòng.



Sóc con cảm thấy đôi tay Trang Dịch đỡ thân thể cho nó dựa lưng vào trên ngực ấm áp của mình, hành động cực kỳ thân thiết như vậy nhất thời lại làm sóc con vui vẻ vài phần, nó dùng cái đuôi cuốn cánh tay Trang Dịch, sau đó dùng má cọ cọ lồng ngực Trang Dịch, nghe thấy Trang Dịch phát ra tiếng cười nhẹ nhàng, sóc con ngẩng đôi mắt trong suốt nhìn Trang Dịch vài giây, cuối cùng thậm chí còn ngẩng đầu hôn lên cổ cùng cằm Trang Dịch một cái.



“Đừng quậy.” Trang Dịch bị nó làm cho có chút ngứa, nhất thời cười ha ha nói.



Lôi Tu bên cạnh: “…”



Trang Dịch đang giao lưu với sóc con cảm giác được tầm mắt không thể bỏ qua ở bên cạnh kia, đưa tay vỗ vỗ đầu sóc con bảo nó dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Lôi Tu.



Lôi Tu đang gắt gao nhìn động vật nhỏ trong ngực Trang Dịch, hắn cố gắng làm cho biểu cảm trên mặt mình nhìn qua bình thường một chút: “Đây là…”



“Ah, ta quên mất, ngươi còn chưa từng thấy nó.” Lúc ấy khi đi vào đảo ma thú thì Lôi Tu vẫn còn là hình hổ, bị cưỡng chế chờ đợi ở bên ngoài, tuy rằng sau đó nó cảm ứng được Trang Dịch bị thương mà chạy vào giúp, nhưng lúc đó sóc con đã rời đi rồi.



Nghĩ lại tới lúc ấy, Trang Dịch không thể tránh khỏi nghĩ lại tình hình bản thân xích lỏa cưỡi trên lưng Lôi Tu lúc ấy, khi đó nghĩ Lôi Tu là một con hổ cái gì cũng không biết thế nên còn thôi miên bản thân đừng rất để ý, bây giờ trở về nhớ lại…



Nghĩ vậy, mặt Trang Dịch chẳng biết tại sao đỏ một chút.



Tầm mắt Lôi Tu “xoẹt” một cái từ trên người sóc con chuyển sang gương mặt phiếm hồng của Trang Dịch.



Đỏ mặt! Ở thời điểm hắn không biết, Trang Dịch cùng cái con nhỏ nhỏ này rốt cuộc từng có hồi ức tốt đẹp đến mức nào mà có thể làm Trang Dịch bây giờ nhớ lại còn có thể đỏ mặt!