Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 175 :

Ngày đăng: 13:17 18/04/20


Lúc hồn sư trẻ tuổi mang theo Trang Dịch Lôi Tu tìm được vị tiểu đội trưởng này, hắn đang ở một trường học trong thành Bích Xuân lên lớp cho các học sinh.



Tuy rằng tình huống trung bộ so với Tây Bắc thì tốt hơn nhiều, thế nhưng lúc trước giao chiến với dị ma cũng chết không ít người, không ít lão sư của các trường học trong thành xung phong liều chết ở tiền tuyến trong lúc dị ma đột kích, sinh mệnh lâm nguy, rất nhiều người cuối cùng không thể trở về. Vì thế những hồn sư có kinh nghiệm còn lại trong thành này liền gánh vác trách nhiệm làm lão sư, truyền thụ kinh nghiệm của bọn họ cho các học sinh. Thời gian đám Trang Dịch đến rất đúng lúc, vừa vặn là giai đoạn giữa trưa trường học vừa mới tan học, mấy người trẻ tuổi đi ở phía trước kia thấy một nam nhân trung niên được học sinh vây quanh đi ra khỏi phòng học, lập tức hô: “Đầu!”



Nam nhân trung niên lập tức ngẩng đầu nhìn qua, nhưng mà tầm mắt hắn tuyệt đối dừng ở trên người đám người trẻ tuổi kia, mà là trước tiên liền nhìn về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu, thậm chí là Bạch Hạc nghênh ngang đi theo phía sau Trang Dịch Lôi Tu kia, cùng với sóc con dùng móng vuốt ôm đầu ngủ cũng bị hắn chú ý tới. Trong lúc nam nhân trung niên chú ý đến mấy người Trang Dịch, Trang Dịch cũng nhìn rõ diện mạo của nam nhân trung niên này, dung mạo bình thường, dáng người cỡ trung, nhìn qua vô cùng bình thường, đây là một hồn sư cấp năm.



Thấy mấy người Trang Dịch cách hắn càng ngày càng gần, nam nhân trung niên nhìn về phía mấy hồn sư trẻ tuổi kia: “Mấy vị này là?”



“Bọn họ là hồn sư sáng sớm nay mới từ thành Lệ Vân đến, vốn muốn đến Bardon, nhưng mà không phải thành Bardon phong tỏa rồi sao, thế nên chúng ta khuyên bọn họ tạm thời ở lại thành Bích Xuân, đợi qua một thời gian ngắn nữa lại tìm cơ hội trở về.” Một hồn sư trẻ tuổi trong đó giải thích.



Hồn sư trung niên nhất thời chấn động: “Thành Lệ Vân, chỉ hai người hai thú bọn họ?”



“Đúng vậy.” Trang Dịch đáp.



Ánh mắt nam nhân trung niên nhìn về phía đoàn người Trang Dịch lập tức có chút khác biệt, không giống như những hồn sư luôn luôn ở lại thành Bích Xuân sau khi chiến loạn kia, vị tiểu đội trưởng trung niên này từng lên chiến trường, tận mắt nhìn thấy dáng vẻ những thành thị ở phía Tây kia biến thành một đống đổ nát, bị dị ma hoặc là ma thú chiếm giữ, khoảng cách giữa thành Lệ Vân và thành Bích Xuân ngồi xe chỉ cần thời gian hơn mười ngày, hiện giờ đường đi bị hủy, hai người hai thú này chỉ có thể nhờ hai chân chạy đi, thời gian hao tốn trên đường, ít nhất phải hai ba mươi ngày. Trong mấy chục ngày này, trời biết sẽ xảy ra bất ngờ gì, ngay cả đại đội trưởng của đội ngũ hồn sư thực lực mạnh mẽ nhất thành Bích Xuân hiện tại, cũng không cam đoan có thể tự mình an toàn trở về, có thể thấy được hai người trẻ tuổi này không phải có vận may tuyệt đỉnh, vậy chính là có thực lực cực mạnh!



Nghĩ vậy, nam nhân trung niên khách khí nói: “Thành Lệ Vân đến thành Bích Xuân đường xá xa xôi, trong thời buổi loạn lạc này mà hai vị có thể an toàn đến thành Bích Xuân, thật là không dễ. Mặc dù thành Bích Xuân là thành nhỏ, nhưng số lượng hồn sư bên trong thành cũng có hơn trăm, coi như an ổn, hai vị nếu muốn ở lại trong này, ta tùy thời có thể sắp xếp chỗ ở cho hai vị.”



“—— Đầu, ta đã mời bọn họ gia nhập tiểu đội của chúng ta, nhưng mà kết quả cuối cùng vẫn cần có ngươi gật đầu, không bằng ngươi tới kiểm trắc một chút thực lực của bọn họ, nếu như qua cửa mà nói thì để bọn họ tạm thời ở lại thành Bích Xuân cùng với chúng ta đi.” Hồn sư nhanh mồm nhanh miệng kia không đợi Trang Dịch Lôi Tu trả lời, lập tức nói với nam nhân trung niên.



Nam nhân trung niên nghe vậy, vừa định một ánh mắt trừng sang, nào biết đám học sinh đã tan học nhưng còn chưa tản đi kia nghe nói lão sư muốn kiểm trắc thực lực hai hồn sư khác, đôi mắt lập tức tỏa sáng, trong đó một học sinh dưới sự xô đẩy của đám bạn học đứng dậy, nhìn nam nhân trung niên nói: “Lão sư, ngươi không phải nói cấp bậc của hồn sư không phải là quan trọng nhất, thực chiến mới là căn bản, hồn sư đã lên chiến trường và hồn sư chưa lên chiến trường là hoàn toàn khác nhau, không bằng hôm nay ngươi cho chúng ta nhìn một cái xem ngươi chiến đấu như thế nào đi?”



“Lão sư, lấy ra thực lực của ngươi đi!”
Nam nhân trung niên ngẩng đầu nhìn về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Chẳng hay có thể mạo muội hỏi một chút tên tuổi cùng cấp bậc của hai vị?”



Nam nhân trung niên vừa nói xong, người chung quanh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hai người, đặc biệt đám hồn sư trẻ tuổi mang Trang Dịch đến kia, lúc trước bọn họ cũng đã hỏi, nhưng sau khi bị ngắt lời, bọn họ cũng không để trong lòng nữa, làm gì nghĩ đến tùy tiện mang hai người vào, thế nhưng lại là cao thủ, lúc này bọn họ vô cùng tò mò về cấp bậc của Trang Dịch cùng Lôi Tu. Trang Dịch cùng Lôi Tu đưa mắt nhìn nhau, Trang Dịch chỉ vào Lôi Tu nói: “Vị này là… đồng bạn của ta, Lôi Hổ, chiến hồn sư cấp sáu, tên ta gọi Trang Dịch, phụ hồn sư cấp bảy.”



“Bảy, cấp bảy…” Nhóm hồn sư trẻ tuổi cùng học sinh suýt chút thì sợ rơi cằm, hồn sư cấp bảy mười chín tuổi, đó chẳng phải là giống như thiên tài siêu cấp thanh danh lan xa kia của Bardon?!



Mà nam nhân trung niên sau khi kinh ngạc, còn lại là mừng rỡ: “Hai vị, có thể nói chuyện thêm một bước?”



Trang Dịch gật gật đầu, cùng Lôi Tu đi theo nam nhân trung niên tới một bên, nam nhân trung niên xác nhận đám học sinh cách đó không xa không nghe được tiếng bọn họ nói, lập tức nói với Trang Dịch Lôi Tu: “Hai vị mới đến thành Bích Xuân, chỉ sợ còn chưa biết. Thành Bích Xuân nhìn như thái bình, thực ra tai họa ngầm trùng điệp, tuy rằng không biết gần đây dị ma dị ma có tính toán gì, rất ít tấn công, nhưng lại có một đám ma thú đến quấy rối, cách vài ngày lại tới thành Bích Xuân ăn cắp lương thực, tạo thành phiền toái rất lớn cho thành Bích Xuân.



“Ma thú?” Trang Dịch hơi nhướn mày.



“Đúng vậy. Sau khi đại chiến bùng nổ, lương thực còn tồn lại trong từng thành thị đều không nhiều lắm, mùa xuân năm nay dị ma lại tấn công hàng loạt, toàn bộ lương thực bị hủy, mà ma thú sức ăn lớn, những lương thực kia căn bản không đủ cho chúng nó ăn, cố tình đám ma thú này số lượng không bao nhiêu, lại cực kỳ giảo hoạt, đám ma thú này chính là nghĩ tới điểm này, chúng nó chỉ trộm lương thực, không đả thương người, không phá hỏng đồ, đi đến vô tung, vô cùng khó đối phó. Dùng thực lực thành Bích Xuân bây giờ, nếu chính diện chiến đấu với đám ma thú này, rất có thể cả hai cùng chịu thiệt, đến lúc đó cho dị ma cơ hội thừa dịp, vậy sẽ làm cho cả thành Bích Xuân rơi vào trong nguy hiểm.”



“Ngươi hi vọng chúng ta có thể đối phó ma thú cùng với các ngươi?” Trang Dịch nói.



Nam nhân trung niên gật gật đầu.



“Có tư liệu về ma thú không?” Lôi Tu hỏi. Nam nhân trung niên nghĩ nghĩ, nói: “Huynh trưởng ta là trung đội trưởng, mấy ngày này những người mạnh nhất thành Bích Xuân đều đang mở hội nghị, chỉ có từ trung đội trưởng trở lên mới có tư cách tham gia, nếu như các ngươi bằng lòng mà nói, ta mang các ngươi đi gặp hắn, bảo hắn nói cho các ngươi tình huống càng cụ thể, có thể chứ?”



“Có thể.”