Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 192 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Lời Trang Dịch nói nhất thời làm sắc mặt nam nhân đại biến, sở dĩ hắn sai khiến ma thú của mình chiếm vị trí của Trang Dịch, làm cho Trang Dịch không làm bài thi được, chính là bởi vì không quen nhìn Trang Dịch nhờ quan hệ nửa đường chen ngang cuộc thi như vậy, vốn tưởng rằng trận pháp đóng, Trang Dịch sẽ bó tay không có cách nào, nhưng ai cũng không ngờ được, Trang Dịch lại trực tiếp phá giải trận pháp, càng làm cho nam nhân hoảng sợ là, ma thú của hắn bị đối phương bắt được, còn áp chế gắt gao, không chút khả năng chạy thoát.



Nam nhân nóng vội an nguy của ma thú, dưới tình thế cấp bách mới làm ra chuyện đụng người lỗ mãng này, nhưng xem ra, trải qua hắn nhúng tay, kết quả trở nên càng thêm hỏng bét, không chỉ không mang được ma thú về, còn chọc giận Trang Dịch.



Loại người nhờ quan hệ đi vào này, nếu mà nộp ma thú lên, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán trước được ma thú của hắn tiếp theo sẽ gặp phải cái gì…



Nghĩ vậy, nam nhân nhịn không được đưa ánh mắt xin giúp đỡ ném về bốn phía.



Trước khi Trang Dịch đến, dùng ma thú chiếm vị trí của Trang Dịch, biện pháp này là mấy ngày trước hắn cùng mọi người tán gẫu nghĩ ra, lúc ấy đề nghị đến thì không ít người mờ ám phụ họa, mịt mờ bày tỏ ý kiến đồng ý, lúc này hắn rơi vào hoàn cảnh khó khăn, đám người lúc trước ủng hộ hắn này, dù sao phải đi ra giúp đỡ một chút chứ.



Nhưng mà, không ít người thu được ánh mắt xin giúp đỡ của hắn, phần lớn lại đều lặng lẽ lắc đầu với hắn, ám chỉ hắn nhanh chóng nhân lúc chuyện còn chưa làm lớn, rút lui ra trước.



Thực lực bản thân mạnh mẽ, tinh thông trận pháp, sau lưng lại có chỗ dựa, tính cách cũng không dễ bắt bí như trong tưởng tượng, tuy rằng không quen nhìn hành vi của Trang Dịch, nhưng cũng chỉ là không quen nhìn mà thôi, không tất phải đắc tội đến cùng. Ma thú coi như làm đá dò đường đi, bị Trang Dịch mang đi có lẽ sẽ có chút phiền toái, nhưng dù sao chủ nhân nó là một đại đội trưởng, nhà trường tuyệt đối không thể giết chết nó.



Nam nhân nhận ra ý của mọi người, hắn quay đầu nhìn con Bạch Vân Thử bị Trang Dịch nắm chắc trong tay không thể động đậy kia, cắn chặt răng, đứng tại chỗ không nhúc nhích giống như mọc rễ, hắn không muốn để cho ma thú của mình bị mang đi dễ dàng như vậy, lại không muốn tiến thêm một bước đắc tội hồn sư thâm tàng bất lộ trước mắt này…



Đúng lúc này, một âm thanh từ phía sau nam nhân truyền đến: “Ngươi chắn đường của ta.”




Chủ nhân Bạch Vân Thử đối diện với Trang Dịch, hắn sững sờ hai giây, ngay sau đó, giống như đột nhiên tỉnh táo lại vậy, nhìn chằm chằm Trang Dịch gằn từng tiếng nói: “Sát hạch còn chưa kết thúc, tất cả mọi người không được tự tiện rời khỏi Trung tâm kiểm trắc hồn sư, thực lực của hai người chúng ta, ai mạnh ai yếu, còn chưa có kết luận!”



“Ý các hạ là…?”



“Liền lấy đợt sát hạch hôm nay đến quyết định đi, cuối cùng ta được điểm cao hơn ngươi mà nói, trả Bạch Vân Thử cho ta, tự ta sẽ cho trường học một lời xin lỗi.” Chủ nhân Bạch Vân Thử nói xong, dừng một giây, sau đó nói, “Cũng sẽ cho ngươi một lời giải thích!”



Trang Dịch chậm rãi nở nụ cười: “Nếu các hạ khăng khăng như vậy, vậy cứ làm như thế đi.”



Lời còn chưa dứt, lão sư vòng sát hạch thứ hai đã đi tới trước mặt bọn họ, đó là một nam nhân đã qua tuổi bốn mươi, khí chất lãnh túc, hắn không nhiều lời, trực tiếp vung tay lên, ra hiệu mọi người đuổi kịp hắn.



Trang Dịch cùng chủ nhân Bạch Vân Thử không nói chuyện nữa, theo mọi người cùng đi về phía bài thi sát hạch thứ hai —— phòng kiểm trắc chỉ huy thực chiến.



“Mạnh Thanh, cái khác không nói, vòng sát hạch đầu hồn sư này lấy được điểm tối đa, rất chiếm ưu thế, tuy rằng ngày thường thứ tự của ngươi cũng đều ở phía trước, nhưng nhớ kỹ, nghìn vạn đừng lơ đãng. Đợi lúc nữa chọn sân thực chiến, chúng ta sẽ gây khó dễ hắn, ngươi cố gắng lên.” Một nam hồn sư trẻ tuổi đi đến bên cạnh chủ nhân Bạch Vân Thử, hạ giọng nói.



Mạnh Thanh nhìn Bạch Vân Thử bị Trang Dịch xách trong tay, nắm chặt hai nắm tay gật đầu nói: “Chỉ huy thực chiến là sát hạch ta tốt nhất, lại có các ngươi phối hợp, hắn nhất định phải thua.”