Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 208 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Thôn Thiên Cự Ưng từ sau lưng Trang Dịch lượn vòng bay ra, đôi cánh thật lớn mở ra, bóng mờ chiếu xuống bao phủ trên người đám hồn sư nhân loại trên mặt đất kia, chỉ nghe trong miệng Thôn Thiên Cự Ưng phát ra một tiếng kêu to trầm thấp, ngay sau đó, nó cúi đầu trực tiếp nhằm phía đám người, trong chớp mắt sắp va chạm vào nhóm hồn sư kia, Thôn Thiên Cự Ưng hóa thành một vòng bảo vệ cực lớn, kết hợp làm một thể với phòng ngự của ngự hồn sư.



Nhóm ngự hồn sư chợt thấy áp lực trên người nhẹ đi, lồng phòng ngự màu trắng bao bọc tất cả hồn sư ở bên trong, ở bề ngoài cái lồng cực lớn này, bóng dáng oai hùng của vị vương giả phòng ngự cấp bảy Thôn Thiên Cự Ưng như ẩn như hiện, rung động tâm linh tất cả mọi người.



Có Thôn Thiên Cự Ưng tham gia vào, đảm bảo an toàn của tất cả hồn sư tăng lên một tầng, mọi người nhịn không được quay đầu nhìn về phía Trang Dịch, liền nhìn thấy sau lưng Trang Dịch mọc ra một đôi cánh hồ điệp, bên trên đôi cánh đen, đường vân hoa mỹ màu xanh biếc phát sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, hoa lệ tao nhã làm say lòng người, thế nhưng ở đây tất cả đều là hồn sư, sẽ không đơn thuần bị giả tượng này mê hoặc, đôi cánh xanh đen xinh đẹp này, là chiến hồn thú cấp bảy biến ảo thành, còn mang theo kịch độc!



Không chỉ có hai ma thú đứng đầu cấp bảy xuất hiện, phụ hồn thú lúc trước của Trang Dịch cũng không biến mất, nhẹ nhàng chớp động đôi cánh phía sau, Trang Dịch lơ lửng trên bầu trời giờ tay lên, lòng bàn tay hướng lên trên, ngay sau đó, đóa hoa hạt hoa Hướng Âm Quỳ hiện lên trên khoảng không trên tay hắn, giống như bị sức mạnh vô hình lăn lộn, đóa hoa vốn màu đỏ đen, bất tri bất giác, nhuộm lên một tầng màu lục mỏng manh.



“Đây là… chiến hồn thú, ngự hồn thú… hồn sư ba hệ!” Hồn sư hai hệ có thể tu luyện đến trên cấp năm đã được khen là thiên tài cực kỳ khó được, Ôn Bằng không nghĩ đến, khi còn sống hắn lại có thể tận mắt nhìn thấy một hồn sư ba hệ, hơn nữa còn là đồng đội của mình, cùng mình một đường đi tới, sóng vai chiến đấu lâu như vậy!



“Tất cả đều là hồn thú cấp bảy, vốn nghĩ phụ hồn thú của hắn đã đủ quý giá, không ngờ chiến hồn thú cùng ngự hồn thú này, còn vô hạn tiếp cận cấp tám!” Lục Duẫn Vi gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch nói, “Không nói đến ba hồn thú này không phải người bình thường có thể thu phục, Trang Dịch có thể đồng thời tu luyện cả ba hệ đến cấp bảy, nhất định đã sớm bắt đầu âm thầm tu luyện… Đúng rồi, Tam Sinh Điệp!”



Lúc trước ở Bardon Trang Dịch có thanh danh lan xa, trừ khi nhập học hắn được kiểm trắc ra tinh thần lực 90 ra, sau đó thu phục Tam Sinh Điệp, tạo thành oanh động lần thứ hai, cũng làm cho mọi người hoàn toàn nhớ kỹ tên Trang Dịch, Lục Duẫn Vi khi đó chỉ nghĩ học sinh năm nhất này thiên phú dị bẩm, lại vừa vặn có duyên với Tam Sinh Điệp, nào nghĩ đến hồn thú biến dị ba hệ này, thích hợp nhất đặt nền móng cho hồn sư ba hệ Trang Dịch!



Thành tích hai năm ở trường của Trang Dịch hiện lên trong đầu Lục Duẫn Vi, chẳng trách khi mọi người tiến bộ nhanh nhất, cấp bậc của Trang Dịch lại thủy chung không theo kịp, thời gian đó trường học lan truyền Trang Dịch nhờ quan hệ gian lận, ai có thể ngờ được, Trang Dịch lại là cùng tu ba hệ! Càng đáng sợ là, ba năm thời gian ngắn ngủi, Trang Dịch vậy mà tu luyện cả ba hệ đều lên đến cấp bảy, đây là tốc độ tu luyện như thế nào!



Không chỉ bên hồn sư nhân loại giật mình, bản thể trí tuệ thực vật vốn đang không ngừng tấn công cũng hoàn toàn ngớ ra, điểm chú ý không giống với nhân loại, nó không quan tâm Trang Dịch rốt cuộc là hồn sư mấy hệ, làm nó cảm thấy hoảng sợ chính là hơi thở triệu hoán càng thêm tinh thuần mạnh mẽ hơn so với nó ở trên người Trang Dịch kia!



Tất cả mọi người bị Trang Dịch đột nhiên lộ ra là hồn sư ba hệ rung động, Trang Dịch tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt nghìn năm một thuở như vậy. Sau khi để Thôn Thiên Cự Ưng đi trợ giúp bên nhân loại, bảo đảm an toàn của bọn họ, Trang Dịch lập tức điều khiển Lục Mang Thúy Phượng Điệp cùng Hướng Âm Quỳ vương, một lần nữa đi đến trước ảo trận.



Tuy rằng bởi vì vừa rồi hắn thất thần, phá trận thất bại trong gang tấc, nhưng có kinh nghiệm lúc trước, lần thứ hai phá giải, tốc độ của Trang Dịch tăng lên không chỉ gấp đôi, hơn nữa lần này hắn không che che giấu giấu như lúc trước, e sợ người khác phát hiện sức mạnh ba hệ, mà là hoàn toàn bộc phát ra thực lực chân chính của bản thân, chỉ ba phút đồng hồ ngắn ngủi, ảo trận đã bị Trang Dịch phá giải hơn một nửa, bản thể trí tuệ thực vật ẩn nấp ở trong trận pháp, hơn phân nửa thân thể rốt cuộc không giấu được hiện ra trước mặt các hồn sư.



“Thất thần làm cái gì, tấn công!” Trang Dịch lập tức quát.



Các hồn sư nhân loại lập tức phục hồi tinh thần, hồn lực phối hợp với nhau, lại một lần nữa đánh thành một đoàn với bản thể trí tuệ thực vật.




Một mảnh tĩnh mịch, sau nổ mạnh, vùng này trừ đất đá, ngay cả thực vật chim thú cũng tuyệt tích.



Trang Dịch vận chuyển hồn lực trong cơ thể, không ngừng xem xét bốn phía, hy vọng có thể tìm được tung tích của Lôi Tu, nhưng mà hắn gần như đã lật hết vùng này lên rồi, lại vẫn không thấy bóng Lôi Tu.



Dây chuyền Long Nha ở trong tay Lôi Tu, linh khí cấp chín tự bạo gần như muốn hủy thiên diệt địa, mà nơi này là trung tâm chiến trường, là người khống chế linh khí, Lôi Tu hắn…



“Không thể nào… Lôi Tu ngươi đi ra, Lôi Tu, Lôi Tu!” Cho dù là kiếp trước trước khi chết, Trang Dịch cũng chưa từng hoảng sợ như vậy, hiện tại hắn rốt cuộc hiểu được vì sao từ sau khi rời khỏi Bardon bắt đầu chấp hành nhiệm vụ, lại vẫn luôn luôn có cảm giác bất an.



Hồn sư có thể ngẫu nhiên sinh ra năng lực biết trước tương lai, phần lớn đều là việc liên quan đến bản thân, Trang Dịch vốn tưởng rằng nguy hiểm sẽ xảy ra trên người mình, lại quên Lôi Tu cùng hắn có khế ước bản mệnh nối liền, Lôi Tu gặp chuyện, cũng tương đương với bản thân hắn xảy ra chuyện!



Căn cứ khế ước chủ sủng của triệu hoán sư, nếu triệu hoán sư chết, ma thú cũng không sống được, nhưng nếu ma thú chết, giữa triệu hoán sư cùng ma thú chỉ là mất đi khế ước liên hệ mà thôi, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đến triệu hoán sư…



Trang Dịch nhìn mảnh đất hoang trống trải này, gần như mất đi sức đứng vững, nếu như nói hắn sống lại đời này, ngay từ đầu là vì tranh một hơi mà sống, chỉ muốn trở thành hồn sư mạnh mẽ, trở thành người trên người, rửa sạch sỉ nhục, nhưng theo thời gian chuyển dời từng bước, trừ hy vọng ngăn cản dị ma tấn công nhân loại ra, Trang Dịch càng hy vọng tương lai có thể cùng Lôi Tu trải qua cuộc sống bình tĩnh.



Bất luận Lôi Tu là người, hay là thú, giữa bọn họ có khế ước nối liền, cả đời này đều không xa rời nhau. Đã trải qua nhiều trận chiến như vậy, Trang Dịch đã sớm làm tốt chuẩn bị cùng chết trận với Lôi Tu, nhưng Trang Dịch không nghĩ đến, ngày hôm nay Lôi Tu lại đột ngột rời khỏi hắn.



Hắn thậm chí không biết người giao chiến với Lôi Tu kia là ai!



Đột nhiên, trong đầu Trang Dịch hiện lên một hình ảnh, lập tức vận chuyển ba hệ hồn lực trong cơ thể, lại tiếp tục cảm ứng một lần nữa.



Ở đó!



Vận dụng hồn lực đào đất đá chất thành đống kia ra, cuối cùng, một chiếc khuyên tai màu đỏ đầy máu lộ ra trước mắt Trang Dịch.