Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 210 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Ai cũng không nghĩ đến, bản thể trí tuệ thực vật bị bọn họ đánh cho cực kỳ chật vật phải trốn vào trong không gian lại khôi phục hồn lực nhanh như vậy, còn đột nhiên làm khó dễ.



Lúc này đây, không có Trang Dịch ngăn cản, bản thể trí tuệ thực vật thành công đánh thức thực vật trong cả tòa thành thị, giống như đã sớm xác định vị trí của đội ngũ, hung mãnh dẫn dắt vô số thực vật xông về phía bọn họ!



“Chạy nhanh đi, thất thần làm cái gì! Chiến hồn sư mang theo phụ hồn sư đi trước, ngự hồn sư đệm sau, nhanh chóng rời khỏi nơi này!” Tưởng Tuyên tỉnh lại ngay sau khi Trang Dịch rời đi không lâu hét lớn với mọi người.



Vô số thực vật cuộn lên tận trời, giống như làn sóng thực vật quay cuồng, bùn đất dâng trào, dường như lập tức muốn nuốt hết bọn họ.



Nghe xong Tưởng Tuyên nói, mọi người lập tức phục hồi tinh thần, bản năng muốn nghe theo hắn chỉ huy.



“Không thể!” Lục Duẫn Vi lập tức hét lớn, “Động tác của thực vật quá nhanh, chúng ta quá nhiều thương binh, căn bản trốn không thoát, biện pháp duy nhất chính là trấn thủ tại chỗ, ngăn cản chúng nó! Chúng ta có thể đánh bản thể trí tuệ kia quay về sào huyệt một lần, nhất định có thể làm lại một lần nữa!”



“Ngu xuẩn! Lúc trước khi các ngươi đối phó bản thể trí tuệ thực vật, nó cũng không mang theo thực vật trong cả tòa thành đối phó các ngươi!” Tưởng Tuyên quát Lục Duẫn Vi, “Thương binh ở lại giữ chân chúng nó, người có thể đi, hiện tại lập tức đi!”



“Tưởng Tuyên, ngươi không thể làm như vậy!” Ôn Bằng cả kinh, lập tức nói.



“Cút, ngươi là ai, cũng xứng nói chuyện với ta như vậy!” Sống chết trước mắt, Tưởng Tuyên cũng lười làm công phu mặt ngoài, mặt lộ vẻ dữ tợn nói với Ôn Bằng.



“Người như ngươi mà xứng làm đội phó! Hèn nhát bỏ rơi đội viên bản thân bỏ trốn, ta ——” Lục Duẫn Vi nói xong, đột nhiên nhìn thấy cái gì, nhất thời dừng lại.



“Nói đi, làm sao không tiếp tục nói?” Tưởng Tuyên hung tợn trừng mắt nhìn Lục Duẫn Vi, “Vậy ngươi cứ chết ở đây đi, vừa lúc giúp ta kéo dài một chút thời gian.”



Tưởng Tuyên nói xong, lập tức quay người, khi nhìn thấy một người đứng ngay sau lưng lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, Tưởng Tuyên hoảng sợ: “Trang Dịch…!”



Tiếp xúc đến ánh mắt lạnh như băng của Trang Dịch, Tưởng Tuyên kinh ngạc một chút, hắn có chút hoảng loạn dời tầm mắt không dám đối diện với Trang Dịch, nhưng một giây sau, Tưởng Tuyên lại ngẩng đầu, cố gắng làm cho mình nhìn qua không khác thường: “Nghe nói ngươi đuổi theo bằng hữu của ngươi, đuổi kịp không, hắn không sao chứ?”



Trang Dịch nghe vậy, trong mắt hiện lên vài tia sát khí khát máu, hắn nhìn chằm chằm Tưởng Tuyên, không trả lời câu hỏi, ngược lại hỏi: “Dự tính năm phút sau bản thể trí tuệ thực vật sẽ xông đến trước mặt chúng ta, Tưởng đội phó dự định chỉ huy đội ngũ như thế nào?”




Quay đầu nhìn thực vật cuộn sóng cách bọn họ không đến hai trăm mét, Trang Dịch nói với Lục Duẫn Vi: “Học tỷ, tranh thủ cho ta hai phút.”



Lục Duẫn Vi nhìn Tưởng Tuyên bị Trang Dịch kéo trên mặt đất giống như chó chết, gật gật đầu.



Trang Dịch kéo Tưởng Tuyên đi ra phía sau đội ngũ, Lục Mang Thúy Phượng Điệp thoát ly bay ra khỏi thân thể Trang Dịch, dừng ở trên trán Tưởng Tuyên.



Trải qua đả kích vừa rồi, tinh thần lực của Tưởng Tuyên rơi vào đáy cốc, đồng loạt sử dụng ảo trận cùng chất độc, Lục Mang Thúy Phượng Điệp nhanh chóng xâm lấn đầu óc Tưởng Tuyên, kéo Tưởng Tuyên vào ảo cảnh, tiện cho Trang Dịch đặt câu hỏi.



Sau khi xác nhận Tưởng Tuyên đã bị mình khống chế, Trang Dịch nhìn chằm chằm Tưởng Tuyên nói: “Người cấp Vương thần bí kia là ai?”



“Ta… cũng không biết…” Tưởng Tuyên giơ đôi mắt vô thần, khô khan trả lời.



Không biết? Trang Dịch sửng sốt, không tiếp tục lãng phí thời gian, hỏi: “Là ai sai ngươi làm việc này? Ngươi muốn đối phó ai? Ta, hay là Lôi Hổ?”



“Ngay từ đầu là Thanh vân nói với ta…”



Trong mắt Trang Dịch lộ ra sát khí: Thượng Thanh Vân?!



“… Thanh Vân nói Trang Dịch hiện tại cánh chim đã lớn, muốn đối phó hắn không dễ dàng, không bằng chặt đứt phụ tá đắc lực của hắn trước, Lôi Hổ không rõ lai lịch, cho dù giết cũng không ai để ý… Ta không thích Thanh Vân nói về Trang Dịch, cho nên không đồng ý…”



“Sau đó thì sao?”



“Sau đó không lâu, người Trịnh gia tìm đến ta, cũng muốn ta đối phó Lôi Hổ… Ta muốn giết Trang Dịch, nhưng mà bọn họ nhất định muốn ta giết Lôi Hổ trước… Có lần ta ở trường học nhìn thấy Lôi Hổ hôn Trang Dịch, hai người bọn họ mà là loại quan hệ này, Lôi Hổ chết, Trang Dịch nhất định đau đớn đến muốn chết mà không được… Cho nên ta đồng ý…”



Thượng Thanh Vân cùng Trịnh gia đều muốn đối phó Lôi Tu?