Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 230 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Các hồn sư bị nhốt trong hải đảo không ngờ bên ngoài đã biến thành như vậy, cho dù hồn sư Chiến Hồn điện cùng Ngự Hồn điện tập trung, trong khoảng thời gian ngắn vẫn cứ không thể diệt trừ dị ma ngay lập tức, Rừng rậm Ma thú trở thành đại bản doanh của dị ma, điều này với Phụ Hồn điện mà nói tuyệt đối là một tin tức xấu.



Thượng Quan gia chủ cùng Vệ Cẩn im lặng một lát, Thượng Quan gia chủ dù sao lớn tuổi thành tinh, rất nhanh phục hồi tinh thần cười cười với Trang Dịch: “Tuy Trang Dịch còn trẻ tuổi, nhưng có thể được Chiến Hồn điện cùng Ngự Hồn điện gửi gắm kỳ vọng cao, nói vậy nhất định thực lực phi phàm… Nhiệm vụ Rừng rậm Ma thú thất bại, nhưng đánh bậy đánh bạ lại đến được Phụ Hồn điện, có lẽ sẽ là một chuyện tốt khác.”



Trang Dịch gật gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, chỉ là chuyện truyền tống trận, ta phải phối hợp với Lâu hiệu phó mới có thể hoàn thành, chỉ một mình ta, e là…”



Thượng Quan gia chủ lập tức cười nói: “Không vội, có thành thành lập truyền tống trận tự nhiên là tốt nhất, như vậy ba Hồn điện tập hợp, sợ gì dị ma, không có mà nói cũng không sao, nếu như ngươi có thể phối hợp với Phụ Hồn điện,xác suất chúng ta đột phá vòng vây của dị ma cũng sẽ tăng lớn.”



Dù sao cũng là một hồn sư ba hệ cấp tám cùng một ma thú cấp chín mà, hai vị trước mắt này, bất luận đi tới chỗ nào, đều sẽ là một khối thực lực không thể khinh thường, huống chi Trang Dịch còn là một trận pháp sư cực mạnh, đối với Phụ Hồn điện mà nói, có thể nghênh đón hai cường giả như vậy, lập tức giải quyết không ít vấn đề của nhóm hồn sư đứng đầu.



Thượng Quan gia chủ nghĩ như vậy, bởi vì hắn coi trọng Trang Dịch, tiếp theo hai người nói chuyện vô cùng hòa hợp thuận lợi, Trang Dịch cũng biết được tình huống trên hải đảo bên này từ chỗ Thượng Quan gia chủ.



Dị ma từng hung hãn tấn công, chúng nó xuất hiện đột nhiên, số lượng cũng có ưu thế hơn nhân loại, lại thêm lực phòng ngự biến thái kia, trên hải đảo phồn sư chiếm đa số, lực tấn công cùng lực phòng ngự đều không mạnh, cũng từng tổn thất nặng nề.



Nhưng cũng may Phụ Hồn điện nhanh chóng cùng học viện Hải Lam hợp nhất chống lại, tuy phụ hồn sư không có lực tấn công mạnh, nhưng bọn họ giỏi trận pháp, sau hoảng loạn ban đầu, mọi người đoàn kết lại dùng trận pháp bảo vệ đại bản doanh, đồng thời để bảo vệ tốt mọi người, tất cả nhân loại đều chuyển dời đến đảo trung tâm của Phụ Hồn điện cùng học viện Hải Lam trên đảo Hải Lam, hai đảo lớn liền nhau, tất cả học sinh còn ở trường do học viện Hải Lam chỉ huy, mà hồn sư đã tốt nghiệp, thì nghe lệnh Phụ Hồn điện, hai tổ chức hồn sư mạnh nhất trên hải đảo, nâng đỡ lẫn nhau.



Mấy tháng này, tuy rằng dị ma không tiếp tục tấn công, nhưng để đốc xúc mọi người không lười biếng, Phụ Hồn điện cùng học viện Hải Lam cùng nhau phát ra đủ loại nhiệm vụ, để các hồn sư tổ độ ra biển làm nhiệm vụ, đồng thời thành lập đội giám sát, tiến hành giám sát cùng khảo sát hồn sư mọi lúc.



La Đình Ân mà Trang Dịch gặp hôm nay chính là đội trưởng đội giám sát quản lý học sinh học viện Hải Lam, thực lực tổng hợp xếp thứ năm, mà Vệ Cẩn tuy rằng chưa tốt nghiệp, nhưng đi vào Phụ Hồn điện, thông qua tầng tầng khảo sát cùng dân chúng tán thành, thân phận hiện tại của Vệ Cẩn là tổng đội trưởng đội giám sát, quản lý đồng thời đội giám sát của Hải Lam cùng đội giám sát của Phụ Hồn điện.



Trang Dịch không nghĩ tới Vệ Cẩn lại giữ chức vị quan trọng như vậy, tuyệt đối không phải do Trang Dịch không tán thành thực lực của Vệ Cẩn, mà là Vệ Cẩn sinh ra trong Ngự Hồn điện, lại là học sinh vừa chuyển đến học một năm, Phụ Hồn điện cùng Hải Lam dám trọng dụng Vệ Cẩn như vậy, lại kết hợp với sự quản lý ngăn nắp gọn gàng này của bọn họ, làm Trang Dịch không khỏi có chút bội phục Phụ Hồn điện cùng Hải Lam.



Chỉ là, nhìn cánh tay trống rỗng của Vệ Cẩn, trong lòng Trang Dịch có chút khó chịu, nhịn không được hỏi: “Vệ Cẩn, ngươi là bị dị ma đả thương sao?”



Phụ Hồn điện là thánh địa của phụ hồn sư, học viện Hải Lam lại bồi dưỡng vô số phụ hồn sư tinh anh, hồn sư hệ chữa trị là một nhánh của phụ hồn sư, hồn sư trên cấp tám hao phí một chút tâm lực là có thể chữa khỏi cụt tay cụt chân, hồn sư lãnh vực cấp chín trở lên ra tay, thậm chí có thể trị liệu cơ thể cho các hồn sư khác.



Cũng vì vậy mà cho tới nay, người thường cùng hồn sư cấp thấp có lẽ có tình huống tàn tật, nhưng càng là hồn sư cấp cao, cho dù đã từng trải qua không ít trận chiến, chỉ cần còn sống, là vẫn luôn hoàn hảo không tổn hao gì.
Nghe được ba chữ bổn mạng thú, con ngươi trong mắt Trang Dịch co rụt lại, ngay cả Lôi Tu ở bên cạnh hờn dỗi cũng lập tức vểnh tai, quay đầu nhìn về phía Thượng Quan gia chủ.



Thượng Quan gia chủ chậm rãi nói: “Lúc Hồn điện bắt được nó, nó còn chưa chết, chỉ là sau cũng tự vẫn. Trước khi chết, nó để ký ức linh hồn của mình lại trong một không gian độc lập, bất luận Hồn điện dùng phương pháp gì, đều không nhìn thấy, qua mấy trăm năm, cho đến hiện tại, cũng chỉ có người Âu gia kia từng may mắn nhìn thấy được một chút, cũng học được một phần da lông.”



“Dị ma biết ma thú này tồn tại không?” Trang Dịch lập tức hỏi.



“Không biết, chuyện này bản thân Âu gia giữ bí mật nghiêm khắc, trừ thế gia vinh dự kéo dài mấy trăm năm như Thượng Quan gia ra, những gia tộc khác đều không biết… Vệ Cẩn vẫn là ta nói lỡ miệng mới biết được.” Thượng Quan gia chủ nói xong, phức tạp nhìn Trang Dịch, “Nếu ngươi không phải là triệu hoán sư, ta cũng tuyệt đối không thể nào nói ra chuyện này.”



Trang Dịch gật gật đầu, biểu hiện đã hiểu, một lúc sau, Trang Dịch nói: “Ta có thể gặp ma thú kia một lần không?”



“Điểm này cần phải thông qua toàn bộ Phụ Hồn điện mới được, ta đã thông báo cho Phụ Hồn điện tin tức ngươi đến, đợi thuyền vừa vào bờ, Phụ Hồn điện có không ít trưởng lão cũng muốn gặp ngươi một chút.”



Nguồn:



“Đa tạ tiền bối.” Trang Dịch nói.



Nửa giờ sau, thuyền cập bờ trên đảo Hải Lam, chưa kịp tham quan một trong ba học viện lớn nhất nằm ở phía nam đại lục này, Trang Dịch liền đi theo Thượng Quan gia chủ cùng Vệ Cẩn, ngồi thuyền nhỏ qua hồ, đi đến đảo trung tâm của Phụ Hồn điện.



Cả đảo trung tâm được bao quanh bởi thảm thực vật xanh ngắt, tất cả phòng ốc đều là màu trắng tinh vi, xanh trắng gặp nhau, nhẹ nhàng thoải mái sạch sẽ, giống như đặt mình vào trong đại dương xanh biếc mộng ảo, mà làm người chú ý nhất, không gì hơn tòa kiến trúc lơ lửng giữa không trung trên đảo trung tâm kia.



Kiến trúc tiêu biểu của Phụ Hồn điện này, bốn phía bố trí xuống trong chín trăm chín mươi chín trận pháp, có thể nói là kiến trúc có trận pháp tinh vi nhất đại lục, bởi vì trận pháp bao quanh, hồn lực lưu động, làm cho nửa phần dưới của tòa lầu cao hiện ra trạng thái trong suốt, từ xa nhìn lại, cả tòa kiến trúc giống như lơ lửng trên không đảo trung tâm, quan sát toàn bộ thế giới, lộng lẫy xinh đẹp, tựa như ảo ảnh.



Cái tên Thận lâu của kiến trúc đánh dấu Phụ Hồn điện, được đến từ đó(1).



(1) Từ “ảo ảnh” ở cuối câu trên được tác giả dùng cụm “hải thị thận lâu – 海市蜃楼”, là một hiện tượng tự nhiên hình thành do ánh sáng khúc xạ và phản xạ toàn phần, hiểu đơn giản là hiện tượng này làm cho người “nhìn” thấy trên biển có một kiến trúc đồ sộ lơ lửng.