Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 232 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Tầng đầu tiên của trận pháp đã bị gia chủ Âu gia mở ra, theo Trang Dịch cùng Lôi Tu bước vào, tầng trận pháp thứ hai lũ lượt kéo đến, cảnh tượng phía sau lập tức bị trận pháp nuốt hết, Trang Dịch nhìn bốn phía hỗn loạn, ngưng tụ hồn lực bắt đầu chú tâm phá giải trận pháp.



Nơi giam giữ ma thú này của Âu gia, có lẽ đã có tuổi thọ tương đối, bên trong ngưng tụ không ít tâm huyết của trận pháp sư của Âu gia, không thể không nói, năm đó trận pháp sư của Âu gia có thể giúp Âu gia trở thành một thế gia trong Hồn điện, thấu hiểu trận pháp xác thực có chỗ độc đáo riêng.



Bọn họ không hiểu trận pháp bằng Trang Dịch, học tập trận pháp của triệu hoán sư, tự hiểu trận pháp của dị ma, còn được Lâu Huyền Uyên chỉ dẫn, nhưng người Âu gia rất thông minh, biết kết hợp trận pháp của bản thân với trận pháp trên người ma thú, cứ như vậy, Trang Dịch phá giải là trận pháp kết hợp giữa hồn sư cùng triệu hoán sư, mà không phải chỉ riêng Âu gia hoặc trận pháp của ma thú.



Theo cách ma thú càng ngày càng gần, trận pháp cũng trở nên càng thêm phức tạp, Trang Dịch như đang cởi móc liên hoàn, hủy đi một tầng lại một tầng, loại cảm giác thuận tay này, trôi chảy làm Trang Dịch có chút nghiện.



Ngay khi Trang Dịch lại mở ra một trận pháp nữa, đang định tấn công một trận pháp khác, đột nhiên, Lôi Tu vẫn luôn yên lặng không tiếng động nhảy lên trước mặt Trang Dịch, ngăn cản bước chân hắn.



Trang Dịch lập tức tỉnh táo lại, nghi hoặc nhìn Lôi Tu: “Làm sao vậy?”



Thân thể Lôi Tu xoay ngang trước mặt Trang Dịch, nó không trả lời Trang Dịch, mà là quay đầu nhìn chằm chằm trận pháp kế tiếp.



Một luồng lôi điện bắn ra khỏi cơ thể Lôi Tu, như tia chớp bay vào trong trận pháp tiếp theo, trận pháp giống như bị điện giật, lấp lánh ánh sáng màu tím, nhưng không đến vài giây đã biến mất, bị trận pháp hấp thu.



Tất cả bốn phía chợt bình tĩnh lại, hai giây sau, chợt nổ tung như nước sôi, hồn lực bay vụt ra như nước mưa, tập trung đánh về phía Lôi Tu.



Lôi Tu không lựa chọn phản công, mà là linh hoạt nhảy ra, trận pháp xác định vị trí của Lôi Tu mà tấn công, một đường đuổi theo Lôi Tu không buông, hơn nữa theo Lôi Tu càng trốn, công kích xuyên qua bốn phía càng hấp thu nhiều hồn lực, giống như quả cầu tuyết, càng lúc càng lớn.



Trang Dịch nhìn chằm chằm công kích kia, cả người lạnh run —— hồn lực này, rõ ràng là của hắn!



Tuy rằng trải qua trận pháp chuyển hoán, sử dụng vụng về, lực tấn công đã tổn thất lớn, nhưng một trận pháp mà thôi, lại có thể hấp thụ hồn lực của người phá giải, sau đó dùng nó để tấn công, đã đầy đủ làm người lạnh sống lưng!
Trang Tử Lưu trước mặt giống như căn bản không nghe thấy lời Trang Dịch nói vậy, tiếp tục cúi đầu, mà Trang Dịch cũng phát hiện, bất luận hắn có giãy giụa thế nào, cảnh tượng trước mắt cũng không có một chút thay đổi, giống như linh hồn của hắn ở trong cơ thể người khác, trơ mắt nhìn từng hành động nhỏ của người khác, mà hắn cũng bị động phải nhận…



Đột nhiên, đôi mắt Trang Dịch sáng lên, hiểu được đang xảy ra chuyện gì.



Đây là cộng hưởng tinh thần lực!



Tình huống của Trang Dịch lúc này, giống như hồn thú trong không gian tinh thần của hắn vậy, gửi ở trong cơ thể hồn sư, có thể thông qua hồn sư cảm ứng được tất cả ở bên ngoài, nhưng bản thân lại không thể chỉ huy hồn sư.



Bình thường hồn sư có thể lựa chọn có chia sẻ cảm giác thân thể cùng cảm xúc nội tâm với các hồn thú hay không, rất hiển nhiên, kí chủ Trang Dịch đang gửi thân lúc này, chia sẻ cho hắn tất cả.



Những hình ảnh trước mắt này, có lẽ chính là ký ức linh hồn được triệu hoán thú để lại trong không gian độc lập mà Thượng Quan gia chủ đã nói đến… Như vậy thân phận của triệu hoán thú này không cần nói cũng biết, chính là triệu hoán thú Cửu Vĩ Hồ Trang Tử Lưu yêu sâu sắc mà lúc trước hắn nói đến kia, Bạch Ly.



Trang Tử Lưu từ từ cúi đầu, cách Bạch Ly càng ngày càng gần, lúc sắp hôn lên nó, Trang Tử Lưu lại thay đổi một động tác, dùng trán đỡ trán Bạch Ly.



Khoảng cách gần như vậy, đầy đủ Trang Dịch nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trong mắt Trang Tử Lưu, một con Cửu Vĩ Hồ toàn thân trắng như tuyết, lông xù nằm úp sấp ở trên giường, chín cái đuôi có buông ở bên người, có giơ lên cao cao, xõa tung, bộ lông đón gió rung rung, nhìn qua vừa đáng yêu lại muốn trêu chọc, lúc này nó được Trang Tử Lưu ôm, giống như một con búp bê vải béo múp, trên dưới toàn thân nó, trừ chín cái đuôi xinh đẹp kia ra, chính là cặp mắt tròn tròn đen bóng kia, hấp dẫn tầm mắt người nhất, trắng hoặc đen tinh khiết, hình thành đối lập rõ ràng.



Trang Tử Lưu chăm chú nhìn Bạch Ly, Trang Dịch là nhân loại, có thể rõ ràng nhìn ra được cảm xúc của Trang Tử Lưu, nhiều lần hắn muốn hôn xuống, nhưng đều giãy giụa, cuối cùng, Trang Tử Lưu một tay ôm Bạch Ly vào ngực, học như Bạch Ly, cọ lên bộ lông dày trên cổ nó, một lần nữa phát ra tiếng cười nhẹ nhàng.



Trang Dịch bị vây trong gian độc lập, cảm nhận được cảm xúc sung sướng hạnh phúc kia của Bạch Ly, nghĩ đến cảnh tượng khi gặp được Trang Tử Lưu trước đây, trong lòng có chút chua xót.



Sau bao nhiêu lâu lại gặp lại nv này, trước có b hỏi Lyl sau này còn có truyện về TTL nữa ko, lúc đấy Lyl nói ko, giờ bị đánh mặt bốp một cái, đau quá đi~ Lại nói, cặp này cũng tương tự Tu Dịch ấy, nhưng vị trí ngược lại, vs lại cặp Tu Dịch cũng may mắn hơn nhiều