Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 241 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Đảo mắt bốn ngày trôi qua.



Tất cả cường giả trên hải đảo đều tập hợp ở Âu gia Phụ Hồn điện, không khí trên cả hải đảo đều trở nên gấp gáp.



Hai ngày trước Trang Dịch đã thành công thay thế tin tức của Âu Long, giả tạo ra tin tức hi vọng dị ma tấn công trước thời hạn, truyền ra ngoài, ngoài ra, hắn cùng nhóm vc lda còn chặt chẽ theo dõi bốn phía hải đảo, đề phòng thất bại trong gang tấc.



Mà Lôi Tu thì cùng rất nhiều cường giả của Hồn điện trấn thủ Phụ Hồn điện, ngày đêm không ngớt bàn bạc kế hoạch kế tiếp, là người mạnh nhất Phụ Hồn điện, trách nhiệm trên vai Lôi Tu nặng nề hơn Trang Dịch rất nhiều, Trang Dịch bận trong bận ngoài ngựa không ngừng vó chữa trị trận pháp, truyền đưa tin tức, huấn luyện khả năng điều khiển trận pháp cho các hồn sư của Phụ Hồn điện, có vc cùng lda giúp đỡ, còn miễn cưỡng có thể rút thời gian nghỉ ngơi, Lôi Tu lại từ sau buổi tối hôm đó, vẫn chưa ngủ được một giấc.



Lại là một ngày trôi qua, hồn lực trong cơ thể Trang Dịch tiêu hao gần một nửa, để đề phòng chiến đấu đột nhiên khai hỏa, tất cả phồn sư trên hải đảo đều không được phép tiêu hao không còn toàn bộ hồn lực, trong cơ thể Trang Dịch còn chứa đựng hồn lực, nhưng giao tiếp với trận pháp một ngày, tinh thần vẫn có chút mệt mỏi.



Trang Dịch chậm rãi đi vào phòng mình, đúng lúc hắn chuẩn bị đóng cửa, động tác chợt dừng lại, sau đó Trang Dịch quay đầu, nhìn vào trong phòng.



Khi Trang Dịch đi vào ánh đèn cũng đã sáng lên, lúc này trên chiếc ghế Trang Dịch thường ngồi kia, một con hổ cực lớn đang nằm sấp trên đỉnh, đầu gục trên mặt bàn cao hơn ghế dựa một chút, mắt nhắm lại ngủ vù vù.



Giống như cảm nhận được ánh mắt của Trang Dịch, tròng mắt nó giật giật, sau đó mi mắt căng ra, đầu tiên nhìn về phía Trang Dịch, thấy Trang Dịch đã trở về, Lôi Tu duỗi thắt lưng, ánh sáng tím lóe lên quanh người, không đến vài giây, một nam nhân trần trụi xuất hiện trước mặt Trang Dịch.



“Đã trở lại.” Lôi Tu nói với Trang Dịch, tự nhiên như không đứng dậy đi về phía Trang Dịch, dường như không chút để ý bản thân quang lỏa.



Trang Dịch nhìn thân thể Lôi Tu, nếu lúc trước cường giả đệ nhất còn vì không mặc quần áo mà lúng túng, hiện tại đã sớm thấy nhưng không thể trách, không chỉ không xấu hổ, khi phát hiện Trang Dịch đang đánh giá cơ thể mình, hắn tránh cũng không tránh, dáng vẻ thoải mái đứng đắn cho ngươi xem, hiển nhiên thời gian trải nghiệm không ngừng biến hóa giữa người cùng hổ này, làm cho da mặt hắn càng ngày càng dày.



Trang Dịch một bên trong lòng nho nhỏ thổ tào Lôi Tu một chút, một bên quay đầu đi, miễn cho hai mắt mình cứ luôn nhịn không được lưu luyến trên cơ thể cường tráng của Lôi Tu, hắn trước sau như một lấy ra cái áo từ trong không gian, đưa cho Lôi Tu.



Lôi Tu tiếp nhận áo, nhưng không dừng bước lại, hắn đi đến trước mặt Trang Dịch, thân thể gần như dính chặt hắn: “Hồn lực còn lại một phần hai, tinh thần lực… chỉ còn lại một phần.”



Cứ việc không nhìn thấy biểu cảm của Lôi Tu, nhưng chỉ nghe âm thanh, là có thể nhận ra được hắn có chút không vui.



“Ta là triệu hoán sư, tinh thần lực khôi phục rất nhanh, trong chốc lát là được rồi.” Rất lâu không được người quan tâm như vậy, Trang Dịch có chút mất tự nhiên nói.



“Vậy nhanh một chút rửa mặt, nghỉ ngơi cho tốt đi.” Lôi Tu lôi kéo Trang Dịch đi vào phòng tắm.




Trang Dịch vội vàng tua nhanh hình ảnh, kết quả đưa vào quá nhiều hồn lực, không cẩn thận nhảy vọt qua đoạn bọn họ đến Ellen nhập học, trực tiếp đến hình ảnh cuối kỳ Trang Dịch giành được thành tích đứng đầu niên cấp, đi vào đảo ma thú.



Khi Lôi Tu hình hổ trưởng thành cõng Trang Dịch trên người chỉ khoác một áo choàng dài lên, từng bước một đi ra khỏi đảo ma thú, Trang Dịch nhìn dáng vẻ đỏ bừng khó nhịn trên mặt mình lúc ấy, biểu cảm trên mặt đều nhanh nứt ra.



Tại sao lại nhảy đến chỗ này!



Lôi Tu nhìn hình ảnh này, biểu cảm trên mặt cũng trở nên chuyên chú hơn.



Cho dù mất trí nhớ, hắn cũng chưa từng quên đoạn ký ức này, cõng Trang Dịch về, cảm nhận được sức nặng Trang Dịch dựa trên người mình, nghe tiếng thở dốc lúc nặng lúc nhẹ của Trang Dịch, trái tim thật sự vui sướng muốn bay lên…



Hai người nhất thời đều không nói gì thêm, chỉ có giọng nói trêu đùa của hai lão sư Ellen trong ảnh tinh đang vang lên.



“Trang Dịch ngươi cũng nên cẩn thận, nuôi dưỡng một con ma thú hẹp hòi như vậy, đụng ngươi một chút cũng đều phải bị nó đề phòng gắt gao, về sau làm sao có thể nói chuyện yêu đương a.”



“Nghe nói ở thời thượng cổ, có người nhìn thấy ma thú tu luyện tới cảnh giới nhất định, hóa thành hình người, Trang Dịch, con hổ này của ngươi là công hay mẫu, tiếp tục như vậy nữa, không chừng về sau có thể thay ngươi sinh con.”







Thẳng đến Trang Dịch bị thương trong ảnh tinh đã ngủ, mà Lôi Tu vốn quy củ ngủ bên cạnh Trang Dịch, lúc này lại lặng lẽ hoạt động thân thể, ôm Trang Dịch vào trong ngực, mùa đông rét lạnh, một người một thú gắn bó với nhau, ban đêm ấm áp, gần như trùng điệp với hiện tại.



Trang Dịch nhịn không được quay đầu lại nhìn Lôi Tu, Lôi Tu cũng đang chăm chú nhìn hắn.



“Chúng ta cũng ngủ đi.” Cùng bọn họ trong trí nhớ chìm vào mộng đẹp.



“Ừ.” Lôi Tu thu ảnh tinh lại, thấy Trang Dịch đã nằm xuống, hắn tạm dừng một chút, đến gần bên người Trang Dịch, nhẹ nhàng ôm lấy hắn.



Lần này Trang Dịch không cự tuyệt hắn.