Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 247 :
Ngày đăng: 13:18 18/04/20
“Có người đến gần thành Đông Kỳ.” Lúc này, Lôi Tu nói.
Trang Dịch lập tức từ trong kinh hoàng phục hồi tinh thần, hắn cẩn thận cảm ứng một chút, phát hiện đám người tới gần thành Đông Kỳ kia vô cùng phách lối, tinh thần lực cùng hồn lực của tất cả mọi người đồng thời phóng ra ngoài, hình thành một trận pháp đơn giản, một đám người nhanh chóng áp sát thành Đông Kỳ.
Tính toán một chút số người phát ra tinh thần lực, Trang Dịch phát hiện Trịnh Nam dẫn đầu là một trung đội hồn sư, theo bọn họ càng ngày càng tới gần, thực lực tổng thể của trung đội hồn sư này cũng rõ ràng bị mấy người Trang Dịch nhìn thấu.
Một hồn sư cấp tám, ba hồn sư cấp bảy, năm hồn sư cấp sáu, các hồn sư còn lại thực lực tổng thể cũng đều ở khoảng cấp bốn, chẳng trách Vệ Cẩn cùng La Đình Ân sẽ bị đuổi giết không thể không trốn đến thành Đông Kỳ, cho dù bản thân Trang Dịch đối mặt, dưới tình huống không có Lôi Tu giúp đỡ, đối phó cũng cần phí rất nhiều sức lực.
Chẳng qua lúc này bốn người bọn họ hợp lại, sau khi Trang Dịch biết được tình huống của Trịnh Nam, hết sức kinh ngạc, gần như khẩn cấp muốn nhìn thấy Trịnh Nam, xem xét tình huống trong cơ thể hắn, bởi vậy đối phương tự động đưa đến cửa, Trang Dịch vẫn là vô cùng thích thấy.
Trịnh Nam dẫn đầu hồn sư thủ hạ, bước nhanh xông vào thành Đông Kỳ.
Hắn vốn là nhận lệnh Hồn điện đến rừng rậm Ma thú viện trợ, nhưng một số tin tức lâm thời nhận được trên đường, làm Trịnh Nam quyết định chống đối mệnh lệnh của Hồn điện, không chỉ không đến địa điểm ước định gặp mặt các hồn sư của Hồn điện, ngược lại xuyên qua bên cạnh rừng rậm Ma thú, xoay người đi vào thành thị duyên hải.
Giữa trung bộ cùng nam bộ cách một rừng rậm Ma thú, đồng thời hải vực bị phong tỏa, tất cả thành thị bốn phía đều biến thành đống đổ nát, Chiến Hồn điện vội sứt đầu mẻ trán đã sớm quyết định tạm thời bỏ qua khu vực này, vì thế, liền cho dị ma cơ hội thừa dịp.
Trừ người bên trong của dị ma ra, ai cũng không biết, cho dù hải vực bị lặng lẽ phong tỏa, Phụ Hồn điện vẫn có thể truyền tin tức từ một mặt biển khác với một hình thức khác.
Thành thị vùng thành Đông Kỳ là nơi đón nhận tín hiệu tốt nhất, Trịnh Nam mang theo đội ngũ hồn sư đi loanh quanh ở thành thị khác, thẳng đến lúc trước dừng lại ở thành Đông Kỳ, người phụ trách nhận tin của hải vực đã rời đi, Trịnh Nam mới mang theo mọi người nhắm đến thành Đông Kỳ, kết quả, không nghĩ tới trên đường lại gặp được người của mình từ thành Đông Kỳ chạy trốn tới, càng làm Trịnh Nam tức giận là, hắn còn chưa kịp dò hỏi người kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì, người kia đã bị giết, xuống tay lại là một nữ nhân, còn có tiểu tử Vệ gia!
Vệ Cẩn lại có thể sống đến bây giờ, hơn nữa thực lực tăng mạnh đến cấp tám, Trịnh Nam khiếp sợ, trong lòng lại dâng lên cảm xúc đố kỵ nồng đậm. Hắn hao phí nhiều năm như vậy, thẳng đến đi vào trung niên, mới khó khăn lắm bước vào cấp tám, mà tiểu tử Vệ Cẩn này, mới bao nhiêu tuổi, vậy mà cũng đã cùng cấp với hắn!
Lại thêm chuyện Vệ Cẩn ra tay lúc trước, Trịnh Nam gần như nổi lên sát ý với Vệ Cẩn, không nói hai lời liền dẫn thủ hạ phát động tấn công hai người bọn họ, đáng tiếc, hai người kia giống như cá chạch vậy, một chút không chú ý, liền để bọn họ chạy, hơn nữa phương hướng chạy trốn, còn là thành Đông Kỳ!
Vài ngày đuổi giết không có kết quả, trung đội hơn một trăm người, vậy mà hai tiểu mao đầu cũng không giải quyết được, phẫn nộ trong lòng Trịnh Nam càng tích càng nhiều, lửa giận thiêu đốt lý trí, làm hắn xem nhẹ bản năng tinh thần nhận biết nguy hiểm của hồn sư cấp tám, thẳng đến hắn tới gần bốn người Trang Dịch Lôi Tu không đến hai nghìn mét, Trịnh Nam mới phát hiện khác thường, hắn vội vàng thả chậm bước chân, biểu cảm trên mặt từ tự cao tự đại phách lối tức giận ban đầu, chuyển hóa thành sợ hãi nghi ngờ không rõ.
Uy áp tinh thần này, hình như… rất giống vị trong Chiến Hồn điện kia…
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Trịnh Nam liền chợt hít ngược một hơi. Chuyện cường giả đệ nhất cùng Trang Dịch mất tích, dưới sự kích động của một số người, đã trở nên vô cùng vặn vẹo, nhưng Trịnh Nam trực tiếp được sự thật lại biết, nơi hai người bọn họ có khả năng đi nhất là nơi nào —— Phụ Hồn điện!
Ma khí xông vào kinh mạch trong cơ thể Trịnh Nam, gần như không đến ba giây đồng hồ đã chảy khắp kinh mạch toàn thân —— rất hiển nhiên, người lúc trước giải phong cho Trịnh Nam động tay động chân trong cơ thể hắn, một khi dấu vết bị đụng vào, ma khí lập tức liên thông thân thể Trịnh Nam, đưa hắn hủy thi diệt tích!
Trịnh Nam đang khinh thường quay đầu, chợt nhận thấy được cơ thể không đúng lắm, hắn là hồn sư cấp tám, tự nhiên lập tức biết được đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, vừa dùng hồn lực bắt đầu chống cự ma khí, vừa mở to mắt, nhìn chằm chằm Trang Dịch: “Ngươi… làm gì… ta…”
“Không phải ta, mà là người giải phong cho ngươi, đã sớm để lại bom hẹn giờ trong cơ thể ngươi.” Trang Dịch nói với Trịnh Nam, “Hắn là ai?!”
Trịnh Nam không thể tin được nhìn Trang Dịch, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được ma khí tàn sát bừa bãi, biết Trang Dịch không phải đang nói bừa, Trịnh Nam nhìn Trang Dịch hai giây, vừa thở hổn hển vừa nói: “Được, ta nói cho… ngươi… Hắn là Bar, Bardon… hiệu trưởng…”
Khi nói xong một chữ “trưởng” cuối cùng, ma khí hoàn toàn xông vào không gian tinh thần của Trịnh Nam, toàn thân Trịnh Nam biến thành màu đen, hoàn toàn đoạn khí.
“Không ngờ lại là hiệu trưởng Bardon.” La Đình Ân nghe vậy, kinh hoàng nói.
“Không thể nào, làm sao có thể là hiệu trưởng!” Vệ Cẩn cau mày nói, “Tuy rằng hiệu trưởng không phải là người Hồn điện, nhưng bao nhiêu năm qua hắn toàn tâm toàn ý cống hiến cho Bardon, bồi dưỡng ra không biết bao nhiều cường giả cho Hồn điện, hắn không có khả năng là kẻ phản bội nhân loại!”
“Vệ Cẩn, một tháng trước, ta cũng không nghĩ đến Phụ Hồn điện có nhiều kẻ phản bội như vậy, đều là nguyện trung thành dị ma.” La Đình Ân thấp giọng nói.
“Không, ta không tin, Trang Dịch, Lôi Tu, các ngươi tin không?” Vệ Cẩn cố chấp nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu.
“Không phải hiệu trưởng, Trịnh Nam hận chết Trang Dịch, sẽ không trước khi chết đột nhiên nói thật cho hắn nghe.” Lôi Tu nhìn thi thể màu xanh đen của Trịnh Nam, chậm rãi nói, “Chẳng qua, thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn không thể suy xét kín đáo chặt chẽ, bởi vậy người chân chính giải phong cho hắn, thân phận hẳn là cùng loại với hiệu trưởng Bardon, hoặc là quan hệ chặt chẽ.”
Trang Dịch nghe vậy, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Tu.
Hắn nhớ tới vừa rồi khi nhìn thấy dấu vết giải phong trong cơ thể Trịnh Nam, cảm giác quen thuộc là từ đâu đến.
Vệ Cẩn cùng La Đình Ân nhìn vẻ lặng lẽ của Trang Dịch, nhịn không được nói: “Trang Dịch, làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Trang Dịch thấp giọng nói, chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía đám thủ hạ bị bắt lại của Trịnh Nam kia, “Trước hỏi những người này tình huống hiện tại của trung bộ đi, ta tin tưởng, chờ khi chúng ta trở lại trung bộ, tất cả đáp án đều sẽ công bố.”