Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 251 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Đội săn ma nhìn thấy Trang Dịch, phản ứng đầu tiên là toàn thể điều động hồn lực bước vào trạng thái chiến đấu cao nhất, ngay sau đó, các đội phó Mạc Vi An Trương Thừa Lạc Lương An Nhiễm Hành của đội săn ma, từ trong đội săn ma đi ra, mấy ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch.



“Mấy vấn đề, xác nhận thân phận của ngươi.” Mạc Vi An sắc mặt lạnh lùng nhìn Trang Dịch, “Tiền thân của đội săn ma là gì? Ngươi nhìn thấy Trương Thừa Lạc lần đầu tiên ở nơi nào? Chúng ta đến thành Trọng An dưới tình huống nào?”



Trang Dịch đáp: “Hội phòng ma; trong sa mạc ngoài Thần tích chi tường; vì mang những bình dân kia vào thành sống sót.”



‘Xin đưa ra hồn thú của ngươi.” Trương Thừa Lạc nói.



Trang Dịch nghiêng người, trận pháp sau lưng hắn đang vận chuyển, ba hệ hồn thú dưới sự chỉ huy của Trang Dịch, cũng hiện ra.



Người đội săn ma cả kinh, ba hệ đều là hồn thú cấp tám, hơn nữa theo lượng dự trữ hồn lực phát ra của Trang Dịch đến xem, hồn lực Trang Dịch có được vượt xa gấp ba hồn sư cấp tám bình thường, điều này cho thấy, thực lực chân chính của Trang Dịch, rất có khả năng đã cấp chín!



“Là đội trưởng Trang Dịch!” Đội săn ma rốt cuộc xác nhận thân phận Trang Dịch, trong chớp mắt Lương An nói xong kia, tất cả mọi người trầm tĩnh lại, ngay sau đó, nhìn bóng dáng gầy gò cao nhất của Trang Dịch, đều mừng như điên xông lên bao vây Trang Dịch lại.



“Trời ạ ngươi rốt cuộc cũng biết trở lại!”



“Nghe nói ngươi biến mất ở rừng rậm Ma thú, tất cả mọi người gấp muốn chết, đây chính là đại bản doanh của dị ma đấy.”



“Còn có người nói ngươi bị dị ma phụ thể, cũng không nghĩ lại đội trưởng chính là triệu hoán sư, dị ma căn bản không thể chiếm được được không!”



“Tin tức đều truyền bay trong Hồn điện, tất cả mọi người nói ngươi là kẻ phản bội!”



“Chúng ta có nói thế nào cũng không ai tin, càng phiền là, bọn họ không cho phép chúng ta đi rừng rậm Ma thú, để chúng ta trấn thủ ở Hồn điện, tất cả mọi người lo lắng vạn nhất ngươi thật sự ở rừng rậm Ma thú thì sao, Hồn điện cùng ngươi…”



“Đúng rồi, đội trưởng Lôi Tu đâu?”



“Sao chỉ có một mình ngươi, Trang Dịch này, Bardon đây là tác phẩm của ngươi?”



Đội săn ma xông tới, hơn một trăm người bao vây quanh Trang Dịch, lao nhao nhốn nháo nói.



Trang Dịch nghe lời nói quan tâm của bọn họ, tai đều sắp không đủ dùng, nhìn dáng vẻ thân thiết của mọi người, đang định đáp lại cái gì, không ít học sinh Bardon phía sau nhìn thấy vẻ nhiệt liệt hoan nghênh Trang Dịch của đội săn ma, lửa giận nổi lên, có tính cách xúc động, trực tiếp rống lên: “Các ngươi là hồn sư lệ thuộc Hồn điện, trận pháp Bardon xảy ra vấn đề, ma khí bốn phía, chính là người này gây sóng gió, trời tiếp tiếp theo hắn còn muốn làm cái gì, mà các ngươi, các ngươi không chỉ không bắt hắn, ngược lại còn thân thiết với hắn…”



Đội săn ma nghe vậy, nhất thời tất cả đều yên tĩnh lại, nhìn sương đen mơ hồ lượn lờ bốn phía, nói: “Xác thực có ma khí… Nhìn thấy đội trưởng vui quá, suýt quên mất.”



“Vừa rồi lúc phá trận còn cảm thấy trận pháp Bardon có chút kỳ quái, đội trưởng, có phải ngươi cải tạo qua không?”



“Không có, ta chỉ bắt một lỗ hổng khống chế.”



“Vậy kỳ quái, trận pháp này sao lại không quá giống với cảm giác lúc trước của ta.” Các hồn sư hiểu trận pháp của đội săn ma rơi vào trầm tư.




“Làm sao có thể!” Thượng Thanh Vân trừng to đôi mắt đục ngầu, “Trong người ta có một tia huyết mạch triệu hoán sư, làm sao có thể bị dị ma phụ thể!”



Trang Dịch nhìn Thượng Thanh Vân, đột nhiên cảm thấy cảnh tượng này giống như đã từng quen biết.



Giống như rất lâu trước đây, có người cũng… Đường Việt!



Cùng cố chấp cho rằng mình là triệu hoán sư, cùng có dục vọng khống chế, cùng là dã tâm bừng bừng, cùng là… cuối cùng rơi vào kết cục thê thảm.



Nếu như xuất hiện một Đường Việt là trùng hợp mà nói, khi xuất hiện Thượng Thanh Vân thứ hai, thì không thể không làm cho Trang Dịch sinh ra nghi ngờ.



Hơn nữa, càng đáng chú ý chính là, Đường Việt là xuất thân cô nhi, lúc trước được nhận nuôi, từ nhỏ bị tẩy não, cho nên mới sẽ dễ tin chuyện ma quỷ của đối phương; Thượng Thanh Vân lại không giống, hắn là sinh ra trong thế gia, gia tộc của hắn vốn là đứng ở đỉnh cao nhất đại lục, hiện giờ ngay cả Thượng gia cũng bị lừa dối, như vậy, người có thể lừa gạt Thượng gia, sẽ là ai?



Nghĩ đến đây, Trang Dịch chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, sự thật nhắm thẳng vào hướng hắn không muốn suy đoán, nhưng mà, đã đến một bước này, lừa mình dối người đã không còn ý nghĩa.



Thượng Thanh Vân còn đang không cam lòng chờ Trang Dịch trả lời, Trang Dịch có chút thương hại nhìn hắn: “Ta không biết ngươi có phải đời sau của triệu hoán sư hay không, nhưng ta có thể xác định, cho dù ngươi là, huyết mạch triệu hoán sư trên người ngươi, đã ít có thể coi như không có.”



“Dị ma trong cơ thể ta từ đâu ra, có phải ngươi thả hay không!” Thượng Thanh Vân điên cuồng quá, “Ta chỉ hấp thu ma khí, chưa từng để dị ma đi vào cơ thể ta, Trang Dịch, là ngươi hại ta, là ngươi… Cho dù ta từng phản bội nhân loại, nhưng ngươi cũng không phải thứ tốt gì!”



Trước khi chết còn muốn kéo hắn xuống nước, Trang Dịch nhìn Thượng Thanh Vân, cười lạnh nói: “Thật ra ngươi biết, không phải ta, mà là một người khác.”



Thượng Thanh Vân nhìn đôi mắt Trang Dịch, bỗng nhiên giống như nhớ ra cái gì đó, thân thể run lên.



Trước khi Tưởng Tuyên chết, lặng yên phun sương đen về phía hắn. Lúc ấy Thượng Thanh Vân thật ra là có phát hiện, nhưng sau đó lại không kiểm tra ra, cũng không nghĩ nhiều hơn.



Từ sau đó, hồn lực bởi vì thiên phú có hạn đã ngừng lại rất lâu của Thượng Thanh Vân, lại có một tia tinh tiến, đặc biệt mỗi lần sau khi hắn tiếp xúc với dị ma, năng lượng trong cơ thể lại tăng mạnh một chút.



Không phải Thượng Thanh Vân chưa từng nghi ngờ những sức mạnh này rốt cuộc là làm sao được đến, thế nhưng cảm giác mạnh lên thật sự quá mức tuyệt vời, hơn nữa hắn có tin tưởng vững chắc bản thân có một tia huyết mạch triệu hoán sư ẩn giấu, cho nên mới thả lỏng cảnh giác, tùy ý luồng ma khí kia ở tẩm bổ mạnh lên trong cơ thể, cuối cùng bị cắn trả!



“Trước khi chết hắn còn nhớ ngươi, tự nhiên không nỡ bỏ rời khỏi thân thể ngươi. Dị ma thành lập trên nền tảng thân thể ngươi, bất luận là ngươi hay dị ma thắng, giây phút một trong hai bên tử vong kia, cũng đại biểu giờ chết của ngươi đến.” Trang Dịch nhìn Thượng Thanh Vân nói, khi phát hiện Thượng Thanh Vân đồng tử tan rã, ánh mắt trở nên cứng ngắc, năng lượng linh hồn của hắn cùng dị ma cũng biến mất, Trang Dịch im lặng một chút, chậm rãi nói, “… Xem ra, đã quyết ra thắng bại.”



Sống lại hơn bốn năm, Trang Dịch từ một hồn sư cấp không đi tới một bước ngày hôm nay, đã trải qua vô số trận chiến đấu, may mắn sống sót qua vài trận chiến giao phong với dị ma, cho đến hôm nay, hắn cũng tận mắt thấy hai kẻ hắn hận nhất là Tưởng Tuyên cùng Thượng Thanh Vân tử vong.



Trang Dịch nhìn dáng vẻ Thượng Thanh Vân chết không nhắm mắt, hai người kiếp trước làm hại hắn thảm nhất này, đời này cuối cùng song song chết đi thê thảm, thiện ác đến cuối đều có báo, lúc này trong lòng Trang Dịch xác thực có vui vẻ, nhưng trừ nó ra, cùng với toàn bộ trước khi chết Thượng Thanh Vân khai ra, chân tướng, cũng trở nên càng thêm khó bề phân biệt.



Lúc vừa mới sống lại, mục tiêu của hắn là mạnh lên, sau đó cười nhìn kẻ thù chết đi, nhưng hiện tại, hắn lại cảm thấy còn chưa đủ.



Cả đời này, hắn còn muốn nhìn thấy dị ma bị tiêu diệt, hắn còn muốn bắt được… kẻ dùng danh nghĩa triệu hoán sư đạo diễn trận chiến tranh này, rốt cuộc là ai!