Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 30 :
Ngày đăng: 13:15 18/04/20
Tưởng Tuyên chầm chậm từ chỗ ngồi đứng lên, khẽ nhếch cằm nói: “Chúng ta là hồn sư, nội dung cuộc thi, chắc chắn trọng điểm tương quan với hồn sư! Mà các ngươi nhìn xem Trang Dịch là thế nào đạt được đệ nhất danh? Chẳng lẽ đề khảo nghiệm hồn sư là kiểm tra trí lực sao? Hay là đầu óc đột nhiên thay đổi? Lão sư ngươi nói nội dung khảo hạch của Trang Dịch là một hạng khó khăn nhất năm nay, thật có lỗi, điểm này ta không cách nào cùng nhận thức.
Nhìn một cái đại đa số đồng học trong lớp chúng ta là gặp khảo hạch như thế nào? Vừa tiến vào ảo cảnh, lập tức chứng kiến đồng bạn đang gặp ma thú công kích! Nói thực ra, đồng học ở đây, có mấy người trước ngày hôm nay tiếp xúc ma thú gần như vậy? Lớp học thậm chí có vài người bởi vì phản ứng không kịp dẫn đến khảo hạch thất bại! Nhìn lại Trang Dịch một chút, khảo hạch khó khăn nhất, cư nhiên cho hắn suốt 20 phút thời gian, không chỉ để cho hắn thăm dò kỹ càng ảo cảnh bốn phía, còn cho hắn tăng hồn lực đến đỉnh phong!
Càng buồn cười chính là, kế tiếp Trang Dịch phải đối mặt không phải ma thú đáng sợ, chẳng qua là hai hồn sư nhân loại mà thôi, cho dù bọn họ đã bị ma thú thực vật điều khiển, nhưng là từ đầu đến cuối, chúng ta ngay cả thân ảnh ma thú thực vật kia cũng không có nhìn thấy.
Nguy hiểm Trang Dịch gặp phải xa xa thấp hơn so với mọi người trải qua, nhưng là điểm hắn có được, lại hết lần này đến lần khác cao nhất toàn lớp!
Không sai, căn cứ ảnh tinh đến xem, Trang Dịch có một chút tiểu thông minh, nhưng đối với phụ hồn sư mà nói, tiểu thông minh là vô dụng, nhìn xem các học trưởng học tỷ trước chúng ta mấy khóa, có bao nhiêu người là dựa vào tiểu thông minh thành danh? Đúng rồi, hắn còn có thân thủ kiện tráng…”
Nói đến đây, Tưởng Tuyên phát ra tiếng cười nhạo không chút khách khí: “Phụ hồn sư từ trước đến nay được xưng ưu nhã, phòng ngự cùng công kích không phải bản chức của phụ hồn sư, thân thủ của hắn chỉ có thể chứng minh chút ít quá khứ lên không được mặt bàn kia mà thôi, có lẽ là khi đánh nhau cùng phố phường lưu manh rèn luyện ra? Nói tóm lại, phụ hồn sư quan trọng nhất là cái gì: đó là hồn lực, ma thú, cấp bậc, tầm quan trọng đối với toàn bộ đội ngũ chiến đấu! Mà mấy hạng này, trong khảo hạch của Trang Dịch, có một hạng nào được chứng minh rồi? Lại là hạng nào làm cho hắn xứng đáng danh đệ nhất!”
Tiếng Tưởng Tuyên hạ xuống, lớp học vốn yên lặng lập tức lặng ngắt như tờ, không ít người trong mắt toát ra tâm tình suy nghĩ, từ từ, có người căn cứ mạch suy nghĩ của Tưởng Tuyên, thấp giọng nghị luận, đặc biệt là nhóm phụ hồn sư vừa tiến vào khảo hạch, bởi vì bị ma thú đột nhiên tập kích hù đến mà “bị giết chết”, trên mặt không khỏi lộ ra biểu tình tán đồng.
Bị Tưởng Tuyên cãi lại một phen như vậy, Trang Dịch lúc trước khảo hạch tất cả đều bị phê không đáng một đồng, một số người cùng Trang Dịch quan hệ giao hảo lập tức tức giận bất bình đứng lên, nhưng thoáng cái lại không thể nghĩ ra nên phản bác Tưởng Tuyên như thế nào.
Dù sao Tưởng Tuyên dùng đặc tính của phụ hồn sư vây quanh không ngừng công kích đến Trang Dịch.
Đúng vậy a, phụ hồn sư là ưu nhã, ở đây bao nhiêu người xuất thân gia tộc hồn sư lại đánh nhau? Trang Dịch thân là một quý tộc ưu nhã, làm sao sẽ làm như vậy đâu…
Đồng thời, bất luận cấp bậc hay hồn lực của Trang Dịch, xác thực đều kém hơn tưởng Tuyên một chút, nếu muốn nói đến lực phản ứng sức phán đoán, Tưởng Tuyên biểu hiện cũng không kém a, nhiều nhất Trang Dịch đi học nghiêm túc nghe giảng mà thôi, nhưng chỉ dựa vào điểm này thắng Tưởng Tuyên, đối Tưởng Tuyên mà nói, tựa hồ xác thực không thật công bằng?
Trang Dịch vẻ mặt bình tĩnh đem thần sắc của đám đông thu vào đáy mắt, hắn ngược lại cũng không giận, nhìn về phía Thượng Quan Tịnh, nhìn nàng sẽ xử lý như thế nào.
Thượng Quan Tịnh nhìn bạn cùng lớp, lời Tưởng Tuyên nói nàng cũng không có để ở trong mắt, nhưng nếu toàn bộ lớp đối với Trang Dịch đề xuất dị nghị, nàng nhất định phải giải thích. Thấy mọi người đều còn đang nghị luận, ủng hộ Trang Dịch cùng ủng hộ Tưởng Tuyên riêng phần mình một nửa, Thượng Quan Tịnh lại đem ảnh tinh đã phát hết ra một lần nữa, hơn nữa trực tiếp dừng lại tại hình ảnh chiến hồn sư công kích Trang Dịch.
Lăng Hồng nói xong, không ngừng mà nháy mắt với Tưởng Tuyên, Tưởng Tuyên lúng túng mấp máy môi, muốn mở miệng lại có chút không cam lòng.
“Đó là Thượng Quan lão sư!” Lăng Hồng cúi đầu khẽ quát Tưởng Tuyên, cường điệu cường điệu hai chữ Thượng Quan.
Tưởng Tuyên cuối cùng cắn răng mở miệng: “Lão sư, ta…”
“Ngươi không cần phải nói nữa.” Thượng Quan Tịnh đã cắt đứt lời Tưởng Tuyên nói, “Từ khai giảng đến hiện tại, các lão sư mặc dù không nói, nhưng ta đã nghe qua rất nhiều về biểu hiện trên lớp học của ngươi, Tưởng Tuyên, so với bạn cùng lớp thì ngươi xuất sắc hơn, nhưng lại không chỉnh ngay ngắn thái độ của mình. Dù cho phía sau ngươi có hai gia tộc cường thế làm chỗ dựa cho ngươi, nhưng nơi này là học viện Bardon, ngươi là một đệ tử cấp rất thấp ở nơi đây, từng lão sư đứng trên lớp học truyền thụ tri thức cho các ngươi, đều mạnh hơn so với các ngươi nhiều, bọn họ có lĩnh vực bọn họ am hiểu chuyên nghiệp, đồng thời, thực lực của bọn họ cũng toàn bộ đều từ cấp năm trở lên!”
“Nếu như ngươi không hiểu tôn sư trọng đạo, như vậy lần khảo hạch này điểm cùng bình luận lão sư chủ nhiệm khoa cho ngươi đối với ngươi mà nói, tự nhiên cũng không có bất kỳ ý nghĩa.” Thượng Quan Tịnh nói xong, hất bản kê khai thành tích của đệ tử lên bàn, “khấu trừ 9 điểm lão sư chủ nhiệm khoa cho Tưởng Tuyên, bài danh trước top 3 một lần nữa sắp xếp, thứ nhất Trang Dịch, thứ hai Hoàng Kiệt, Lăng Hồng thứ tư đổi thành thứ ba.”
Tưởng Tuyên không thể tin mà nhìn Thượng Quan Tịnh, không nói được gì chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Lăng Hồng bên cạnh hắn.
Lăng Hồng lập tức lúng túng không thôi: “Lão sư, cái này…”
“Hay là ngươi không muốn?” Thượng Quan Tịnh nhìn chằm chằm Lăng Hồng nói.
Lăng Hồng không lớn mật như Tưởng Tuyên, lập tức cúi đầu không dám nói tiếp nữa.
“Được rồi, nhanh lên đi thôi, đừng để người khác sốt ruột chờ.” Ngụy Đồng lúc này hợp thời mở miệng.
Cuối cùng Trang Dịch, Hoàng Kiệt cùng Lăng Hồng đứng dậy đi ra khỏi phòng học.
Cảm giác ánh mắt sau lưng như có như không, Trang Dịch cúi đầu nhìn thoáng qua bên cạnh, thấy Lăng Hồng không rõ biểu tình, chậm rì rì mà cười.