Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 37 :
Ngày đăng: 13:15 18/04/20
Bởi vì cuộc thi vừa xong, từng tiểu đội đều cần một chút thời gian nghiên cứu thảo luận, loại này thời điểm cùng đi nhà ăn, vừa nói chuyện phiếm vừa ăn cơm, không thể nghi ngờ là phương thức rất xúc tiến cảm tình, đám người Hoàng Kiệt có đội ngũ riêng của mình, Trang Dịch hôm nay tự nhiên đi cùng Vệ Cẩn.
Vừa đi từ sân huấn luyện tới, Trang Dịch muốn trở về phòng ngủ tìm Lôi Tu, cho nên đi phương hướng ngược lại với mọi người, Vệ Cẩn đồng hành với Trang Dịch, người xung quanh ngày càng ít, Vệ Cẩn chần chờ một phen, cuối cùng mở miệng nói:
“Trang Dịch, kỳ thực có chuyện không nói với ngươi.”
Trang Dịch quay đầu nhìn hắn một cái: “Chuyện gì?”
“Thượng Thanh Vân nói với ta, không ít đệ tử trường học có chút bất mãn với ngươi, có người đề nghị với hắn đổi ngươi ra khỏi tiểu đội số 1.” Vệ Cẩn châm chước tìm từ, thấy Trang Dịch vẻ mặt bình tĩnh, hắn chậm rãi nói, “... thật may hôm nay ngươi biểu hiện xuất sắc hơn so với đệ tử năm nhất bình thường nhiều.”
“Êm đẹp cùng ta nói chuyện này làm gì.” Trang Dịch nói.
Vệ Cẩn mặc dù quan hệ với Trang Dịch rất tốt, nhưng Trang Dịch nhìn ra, hắn một mực cố hết sức thúc đẩy cảm tình tiểu đội này hòa hợp. Hắn giấu Thượng Thanh Vân nói cho Trang Dịch chuyện này, không chỉ có vi phạm ý nguyện của hắn, hơn nữa một khi bị phát hiện, lúc đó Vệ Cẩn quả thực chính là hai mặt không đúng rồi.
Vệ Cẩn nhìn Trang Dịch thần sắc bình tĩnh, cười khổ nói: “Ngươi quả nhiên đã đoán được, cho nên ta gạt cũng không có ý nghĩa, còn không bằng nói thẳng ra rất tốt.”
Thấy Trang Dịch trầm mặc mà đi không nói chuyện, Vệ Cẩn nhịn không được nói: “Trang Dịch, kỳ thực ngươi cũng đừng trách hắn, hắn là đứng đầu năm nhất, ý kiến của đệ tử không ít phản ứng đến chỗ của hắn đi, mặc dù hắn là đồng đội của ngươi, nhưng vì ngồi vững vàng vị trí của mình, thật sự không tốt thiên vị ngươi. Hơn nữa, ta thấy hồn lực hôm nay ngươi biểu hiện ra ngoài khi chiến đấu, hẳn không phải mới tấn cấp hai ngày nay, chúng ta đều là đồng đội, thực lực có thay đổi gì, có lẽ lẫn nhau thông báo trước cùng đối phương mới đúng.”
“Ta vốn nghĩ nói cho các ngươi biết, kết quả vừa hay nhìn thấy ngươi cùng Thượng Thanh Vân nói chuyện trong đình.” Hiểu là Vệ Cẩn đang ám chỉ hắn không đủ tín nhiệm đồng đội, Trang Dịch không có giấu diếm, nói thẳng.
Vệ Cẩn khẽ giật mình, đúng là ngốc trong chốc lát, mới tiếp tục cười khổ: “Được rồi, thì ra là như vậy.”
Hai người lập tức không nói chuyện, bầu không khí bỗng nhiên an tĩnh lại, Trang Dịch thấy Vệ Cẩn một mực cúi đầu không nói lời nào, biết là hắn đang lung túng, nghĩ nghĩ, Trang Dịch cuối cùng vẫn nói: “Hôm nay phụ hồn sư năm hai đối chiến với ta là người Trịnh gia sao?”
“Ừ.” Vệ Cẩn thấy Trang Dịch mở miệng trước nói sang chuyện khác, lập tức nói, “Mặc dù lúc trước nghe nói nàng xem thường bất luận ai có thực lực thấp hơn nàng, nhưng ta vẫn cho là chỉ những người cùng tuổi hoặc lớn hơn nàng, không thể tưởng được nàng hôm nay lại làm khó dễ ngươi, là đứng đầu năm thứ hai từ Rừng rậm Ma thú rèn luyện về, thực lực hơn năm thứ nhất có cái gì rất giỏi, thật tốt ngươi cùng nàng liều mạng tương xứng.”
“Nàng thích Thượng Thanh Vân?” Trang Dịch lại hỏi.
Vệ Cẩn ngẩn ngơ, nghĩ đến thái độ đặc biệt bất đồng của Trịnh Mi khi trong huấn luyện đối với Thượng Thanh Vân, lúc trước hắn còn luôn cho rằng Trịnh Mi đã nhận đồng thực lực của Thượng Thanh Vân, nhưng là bây giờ được Trang Dịch nhắc nhở, lập tức cảm thấy không đúng, nhớ lại ánh mắt Trịnh Mi nhìn Thượng Thanh Vân, có nhìn như thế nào cũng là đang vứt mị nhãn a.
“Ách... Thoạt nhìn đối với hắn xác thực đặc biệt chiếu cố.” Vệ Cẩn châm chước dùng từ nói.
“Nàng thích Thượng Thanh Vân, ta là đồng đội với hắn, nàng vì cái gì êm đẹp nhằm vào ta?” Trang Dịch lại hỏi.
Vệ Cẩn chậm rãi quay đầu nhìn về phía Trang Dịch.
“Ta thật xin lỗi, ta tấn cấp chậm hơn so với đại đa số người, nhưng điểm tốt là một khi tấn cấp, thực lực sẽ nhanh chóng tăng lên.” Trang Dịch thấp giọng nói, “Nhưng mà, Vệ Cẩn, nếu hôm nay không đánh ngang tay với Trịnh Mi, nếu ta bị nàng hung hăng nhục nhã một phen, ngươi đoán hậu quả sẽ như thế nào?”
Vệ Cẩn cũng không phải là ngốc, tự nhiên lập tức đã minh bạch ý tứ Trang Dịch. Hắn há hốc mồm, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng vẫn là ngậm miệng lại, sau một lát, mới khô cằn mà nói: “Hắn từng nói với ta, hắn luôn luôn cực kỳ thích ngươi, nhịn không được muốn cùng ngươi thân cận, đơn giản là ngươi đối với hắn ôn hoà, cho nên hắn rất buồn rầu, cho nên ta cho rằng...”
“Ngươi cho rằng hắn đang theo đuổi ta?” Trang Dịch có chút câu dẫn khóe môi quay đầu nhìn Vệ Cẩn, mỉm cười trên mặt làm sao nhìn cũng là trào phúng.
Dưới uy áp của phần đông ma thú cấp ba, Bạch Hạc đi tới trước người Trang Dịch khoảng ba mét, sau đó dùng ánh mắt tròn đen bóng nhìn Trang Dịch.
Trang Dịch lập tức đã hiểu ý nó, sau đó nở nụ cười: “Ngươi so với những ma thú cấp ba ta đã thấy còn thông minh hơn.”
Lời Trang Dịch còn chưa dứt, Lôi Tu trong ngực đã cào hắn một cái.
“Được rồi, trừ ngươi ra.” Trang Dịch lập tức cười nói, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Hạc nói, “Tốc độ tấn cấp của Bạch Hạc xếp top 10 trong tất cả ma thú, ngươi tương lai tiền đồ vô lượng, hiện tại làm ma thú cấp hai của ta thật đáng tiếc.”
Thấy Bạch Hạc mắt không nháy nhìn mình, đột nhiên Trang Dịch cảm thấy rất có hảo cảm với đầu Bạch Hạc này, khích lệ nói: “Cố gắng tấn cấp a, tìm được người thích hợp với ngươi, làm ma thú của hắn.”
Bạch Hạc giống như nghe hiểu lời Trang Dịch nói, phát ra một tiếng kêu thanh thúy, phẩy phẩy cánh, đứng dậy bay đi.
Trang Dịch thấy nó bay đi Rừng rậm Ma thú cách đó không xa, lập tức đã minh bạch, Bạch Hạc này không phải ma thú trong vườn săn thú, mà là từ Rừng rậm Ma thú bay tới!
Theo Bạch Hạc phi đến giữa không trung, một cọng lông vũ trắng như tuyết từ không trung rớt xuống, nhẹ nhàng bay tới trong tay Trang Dịch.
Trang Dịch cũng không biết lông vũ này có phải nó cố ý hạ xuống hay không, cười khẽ một tiếng, thu lông vũ vào trong không gian.
Đồng thời, Trang Dịch thấy Lôi Tu không nháy mắt nhìn chằm chằm vòng tay không gian của mình, hắn cười ngắt lỗ tai của nó một chút: “Yên tâm, ta sẽ không thu nó làm ma thú, ta đã có triệu hoán thú là ngươi rồi a.”
Lôi Tu giống như nghe hiểu lời hắn nói, híp mắt lắc lắc cái đuôi, ngoan ngoãn vùi trong ngực Trang Dịch.
Cuối cùng, Trang Dịch thu phục một con thiên nga trắng trong vườn săn thú làm ngự hồn thú cấp hai của hắn.
Mãi sau khi thành công thu phục thiên nga thành hồn thú, lúc này Trang Dịch mới ý thức tới, hồn thú cấp hai hắn thu phục, vậy mà tất cả đều là tính tình ôn hòa, bởi vậy dẫn đến quá trình thu phục cả ba lượt đều thuận lợi.
Thiên nga trắng ngoại hình thoạt nhìn ưu nhã tiêm mỹ, yêu thích yên tĩnh, cánh là lực phòng ngự chủ yếu của chúng.
Trang Dịch để Lôi Tu trông coi nó, mà hắn tức thì thử tìm kiếm kỹ năng ngự hồn sư cấp hai. Rất nhanh, hai phiến cánh thiên nga màu trắng hiện ra trước mặt hắn, giống như cánh chim, bảo hộ hắn ở bên trong.
Trang Dịch phi thường hài lòng kỹ năng này, cảm thấy mỹ mãn mà dẫn Lôi Tu đi ra Tự Thú Viên, kết quả hắn vừa mới đi ra Tự Thú Viên không xa, lại ngoài ý muốn đụng phải người hồi lâu không gặp.
Thúc thúc Trang Dịch, Trang Tuyền, cùng với con hắn, Trang Ân.
Trang Dịch đột nhiên nhớ tới, nhà Trang Tuyền cách vườn săn thú cũng không xa.
Nhưng mà khó được hắn đi ra một chuyến, vậy mà không không sớm không muộn đụng phải bọn họ, coi như Trang Dịch không may.
Sau khi Trang Tuyền cùng Trang Ân nhìn thấy Trang Dịch, rõ ràng sững sờ, phụ tử hai người trừng to mắt nhìn Trang Dịch hai giây, thấy Trang Dịch nhìn không chớp mắt muốn đi qua bên cạnh bọn họ, Trang Ân tiên phong hét lớn: “Trang Dịch! Ngươi đừng chạy!”