Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 40 :
Ngày đăng: 13:15 18/04/20
Năm mới ngày càng tới gần, thời tiết càng ngày càng lạnh. Trang Dịch mặc áo khoác dày cùng khăn quàng cổ, bình thường đi ra ngoài không ôm Lôi Tu mà cho phép nó nằm trên cổ mình, làm khăn quàng cổ ấm áp dễ chịu chống cự gió lạnh.
Thời gian ngày nghỉ ở trường học là phi thường nhàm chán, nhưng mà Trang Dịch đã an bài kế hoạch hợp lý, mỗi ngày có thời gian cố định tu luyện với Lôi Tu, huấn luyện, sau đó đi thư viện đọc sách, lại cùng nhau ăn cơm, cuối cùng sẽ cùng nhau bò lên giường ngủ, ngày qua ngày, đảo mắt năm mới đã đến.
Đây là năm mới đầu tiên Trang Dịch vượt qua ở thế giới này.
Trang Dịch ôm Lôi Tu nhìn bông tuyết bay xuống ngoài cửa sổ, nhớ tới hắn lúc này ở kiếp trước.
Kiếp trước Trang Dịch cũng ở tại học viện Bardon, chỉ có điều bởi vì hắn vừa không phải đệ tử, vừa không có tiền, bởi vậy ăn ở đều kém một chút. Lúc ấy hắn tuổi nhỏ, nhìn tất cả mọi người về nhà, mà hắn lại bởi vì thiên phú kém bị đuổi ra khỏi nhà, trong đầu khổ sở muốn chết, liền chậm rãi bắt đầu nghĩ ngợi lung tung. Trong thời gian tất cả mọi người vui sướng chúc mừng, Trang Dịch tự giam mình trong phòng nghĩ loạn một ngày.
Kỳ thực hôm nay cùng kiếp trước cũng không có chênh lệch quá nhiều, chỉ có điều tâm tình hắn cải biến, nội tâm suy nghĩ cũng sản sinh biến hóa, sẽ không lại cảm thấy một người tịch mịch cô đơn là chuyện đáng sợ cỡ nào. Huống chi…
Trang Dịch quay đầu nhìn Lôi Tu ăn đến bụng tròn vo, bởi vì quá no bụng mà nằm lỳ ở trên giường đánh nấc.
Có nó làm bạn bên người, dù cho bên cạnh một người đều không có, cũng không sao.
Thấy Lôi Tu mệt mỏi nằm sấp dùng móng vuốt chống cằm, chân sau thẳng băng, bụng dán lên cái chăn ấm áp, thoạt nhìn rất không có tinh thần, Trang Dịch đi qua nhéo nhéo lỗ tai của nó nói: “Ai bảo ngươi ăn nhiều như vậy, không chỉ có ăn hết một phần của mình, phần của ta cũng bị ngươi đoạt đi hơn phân nửa, khó trách ăn quá no.”
Lôi Tu ngẩng đầu nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục cúi đầu híp mắt, ý đồ dùng giấc ngủ đến quên thống khổ do ăn quá no.
Trang Dịch nhìn bộ dạng này của nó, cười nói: “Đi thôi, chúng ta ra ngoài đi dạo, lập tức tiêu hóa.”
Lôi Tu nghe vậy, chậm rãi di chuyển thân thể, nhảy lên trên người Trang Dịch, Trang Dịch tiện tay cầm áo khoác màu đen bên cạnh cùng một chiếc ô, mang theo Lôi Tu một đường giẫm lên nền tuyết mỏng, ra khỏi học viện Bardon, đi vào quảng trường tương đối náo nhiệt ở phụ cận.
Sắp sang năm mới, không ít người đều đi loạn trên đường, mua một số thứ mình muốn, khi Lôi Tu đi đến bên cạnh Trang Dịch, nhìn đồ ăn trong tay hắn càng ngày càng nhiều, lại cũng không cho nó ăn, oán khí trong nội tâm liền không cần phải nói.
Trang Dịch cảm thụ đến ánh mắt từ phía dưới, giả vờ không biết, mua vài túi đồ ăn vặt, đi dạo đến trưa, thấy bụng Lôi Tu cuối cùng quắt xuống, lúc này mới yên tĩnh, mang theo Lôi Tu đến gần một tiệm buôn bán U hỏa.
Sau khi hồn sư thống trị đại lục không lâu, đại lục Ade xuất hiện một kỳ nhân (người kỳ lạ) không thể trở thành hồn sư, lại cực kỳ am hiểu giao tiếp với hồn sư, trong cả đời hắn phát minh vô số, có những thứ cung cấp tiện lợi cho hồn sư, cũng có phục vụ người bình thường, tỷ như lúc trước khi Trang Dịch không có hồn lực, muốn phát ảnh tinh trong bông tai của Lôi Tu, phải sử dụng đạo cụ, đạo cụ kia chính là hắn phát minh, dùng để chứa một chút hồn lực, thuận tiện cho dân chúng sử dụng trong sinh hoạt.
Mà trong những phát minh cả đời của người này, mãi cho đến nay còn cực kỳ được hoan nghênh, không cái gì hơn được U hỏa.
U Hỏa là một loại lửa chỉ có thể dùng hồn lực mới có thể sử dụng, theo hồn lực khống chế, bày biện ra đủ loại nhan sắc, không có tính công kích, chỉ có thể nhìn mà thôi, nhưng mà nhà phát minh này lại chế tạo ra một thứ có thể chứa đựng U hỏa, lại mượn đạo cụ, liền có thể khiến người bình thường tùy ý khống chế số lượng, nhan sắc cùng vị trí U hỏa bay trong không trung, thứ này đã trở thành một trong những món đồ chơi mà trẻ con yêu nhất vào dịp tết hang năm.
Năm nhất tổng cộng hơn một trăm người, chính thức báo danh tham gia chỉ có 60 hồn sư, khi đám Trang Dịch được trường học an bài vào phòng học đặc thù, nhìn ma miệng Hạ Viễn đứng trên giảng đài lộ ra nụ cười thân thiết với bọn họ, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác gọi là đầu phình to. (ý là đau đầu đấy ạ)
Vì một tuần huấn luyện đáng sợ kia lại bắt đầu, khóa ngày đầu tiên Hạ Viễn nói suốt cả ngày, mà cả đời trước Trang Dịch là đệ tử được Hạ Viễn thưởng thức, nghe chương trình học của Hạ lão sư ngược lại là tương đối nhẹ nhõm, có khi thậm chí còn mùi ngon nghe nhập thần, như vậy cuối cùng dẫn đến, nguyên bản chỉ có người lớp phụ hồn sư cảm thấy Trang Dịch thần kinh dị thường cứng cỏi, kết quả khóa tập thể ngày hôm nay qua đi, toàn bộ năm nhất đều phong Trang Dịch là học thức khóa cuồng.
Mà chương trình học năm ngày còn lại sẽ lão sư các hệ khác nhau lên, trong đó tự nhiên cũng có Ngụy Đồng cùng Triệu Khánh Phàm lão sư xuất hiện, mãi cho đến ngày cuối cùng, lên khóa còn lại là Thượng Quan Tịnh cùng Dương Hàm chủ nhiệm hồi lâu không lộ diện trước mặt đệ tử.
Trọng điểm là dặn dò hạng mục công việc cần chú ý trong Rừng rậm Ma thú, cùng với như thế nào phối hợp với đệ tử năm thứ tư, sau đó lão sư lại cấp cho từng học sinh máy xin trợ giúp, một khi phát sinh bất luận vấn đề nguy hiểm đến tính mạng nào, lập tức đè xuống máy xin trợ giúp, lão sư ở phụ cận Rừng rậm Ma thú sẽ mau chóng đi đến trợ giúp bọn họ.
“Được rồi, chương trình học khẩn cấp trong một tuần hiện tại chấm dứt, ngày mai học viện sẽ an bài các ngươi đến Rừng rậm Ma thú, ở đó các ngươi sẽ đi cùng với các hồn sư đã đạt tới cấp bốn.” cuối cùng Thượng Quan Tịnh nói, “Ta hy vọng mỗi người ở đây, cuối cùng đều có thể an toàn trở về, ở chỗ này, lão sư đại biểu học viện Bardon, chờ mong các ngươi trở về.”
Học viện Bardon đứng đầu trong ba học viện hồn sư lớn trên đại lục, ở trung tâm đại lục, cách hắc tháp của Chiến hồn điện rất gần, bởi vậy muốn đến Rừng rậm Ma thú, ngồi xe tốc hành cũng cần đi suốt 10 ngày đường, cũng chính là đi về cần 20 thời gian ngày, mà học viện an bài đệ tử tiến vào Rừng rậm Ma thú rèn luyện chỉ có 7 ngày, đây mới là nguyên nhân học viện chuyên môn dùng thời gian một tháng cho mọi người.
Qua mười ngày lặn lội đường xa, không ít người từ nhỏ đến lớn không đi khoảng cách xa như vậy đều xuất hiện bệnh trạng say xe, mà Trang Dịch kiếp trước vì chiến tranh, đi qua không ít nơi, ít nhất trên tâm lý đối với đường xa không có cảm giác gì, bởi vậy một đường đi trạng thái cũng không tệ lắm, không chỉ có chính mình không chóng mặt, còn vận dụng tiểu xảo xem trên sách, dạy mọi người sử dụng hồn lực như thế nào để khu trừ cảm giác choáng váng, mặc dù hiệu quả quá mức nhỏ, nhưng miễn cưỡng coi như có tác dụng.
Đợi đến thời điểm mọi người rốt cục đến biên giới Rừng rậm Ma thú, đệ tử năm thứ hai đến năm thứ tư không cần huấn luyện đã thành lập tốt căn cứ ở nơi này, khi nhìn đám đệ tử năm nhất sắc mặt trắng xám được lão sư hộ tống đến, trên mặt cũng lộ ra nụ cười chế nhạo.
Đồng thời, đại biểu từng năm lập tức đứng ra, nghênh đón lão sư đi theo năm nhất đến, sau đó mời bọn họ đến bên kia uống miếng nước nghỉ ngơi một chút.
Mà đám Trang Dịch hơn 60 người, dưới cái nhìn chăm chú của đệ tử cấp cao, tiến về trung tâm căn cứ nhận lều vải, chính mình động thủ xây dựng.
Học viện phát đều là lều vải loại nhỏ, dùng vô cùng bền, nhưng là bởi vậy, quá trình dựng tương đối phức tạp, đây đối với những hồn sư rất ít sinh tồn dã ngoại mà nói, quả thực chính là một vấn đề khó khăn.
Thật may kiếp trước Trang Dịch đã có kinh nghiệm phương diện này, dựng lều lớn so với việc này càng khó hắn cũng có thể làm được. Hắn lập tức dạy người bên cạnh cách dựng, sau đó một truyền mười, mười truyền trăm, mọi người cảm kích nhìn Trang Dịch, nhao nhao động thủ bắt đầu.
“Ta cảm nhận được ác ý từ đệ tử cấp cao.” Lâm Duệ đứng bên người Trang Dịch, một bên cầm lều vải, một bên thấp giọng nói, “Vì sao so với tình hình năm thứ hai mang năm nhất những năm qua ta nghe được còn đáng sợ hơn…”
“Ngày đầu tiên vốn là như vậy.” Trang Dịch thấp giọng nói, “Chúng ta ở trường học huấn luyện một vòng, bọn họ đến sớm hơn chúng ta, phụ trách quản lý tốt bốn phía, sau đó nhìn chúng ta được lão sư hộ tống đến, trong nội tâm tự nhiên sẽ thấy không công bằng.”
“Hơn nữa, những năm qua năm thứ ba cùng năm thứ tư rèn luyện là tiến hành một mình, chỉ có năm thứ hai cùng năm nhất rèn luyện cùng nhau tại Rừng rậm Ma thú, bởi vậy ban đầu đều là cùng đi, cùng xây dựng căn cứ, kết quả từ chúng ta lần này bắt đầu cải cách, bọn họ trong lòng có oán khí, đại khái cũng chỉ có hướng chúng ta phát a.” Hoàng Kiệt ở một bên bổ sung.
“Nhịn một chút a, 7 ngày mà thôi.” Cuối cùng Vệ Cẩn tổng kết, cũng không biết nói là cho Lâm Duệ, hay là nói cho chính hắn nghe.