Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 53 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Đối phương thấy Trang Dịch không trả lời, còn tưởng rằng Trang Dịch tương đối thức thời, lập tức nói: “Ta hiện tại đang học năm ba ở học viện Bardon, nể mặt ngươi cùng một trường học, trả trứng lại cho ta, xin lỗi ma thú của ta, ta có thể mang ngươi trở về nơi đóng quân tạm thời của chúng ta.”



Cảm thấy lời của đối phương có chút quái lạ, Trang Dịch suy nghĩ một phen, phân tích cũng không được gì, hắn nói: “Quả trứng này là vật phẩm nhiệm vụ của năm thứ nhất cùng năm thứ tư, ta muốn mang nó về hoàn thành nhiệm vụ, cho nên không thể giao cho ngươi.”



“Quả trứng này là ma thú của ta lấy được trước, ngươi vô sỉ cướp từ trong tay ma thú của ta, hiện tại bị tìm tới cửa, lại vẫn không chịu trả lại?” Đối phương nghe vậy, trở mặt bất mãn nói, “Tiểu tử, Rừng rậm Ma thú có bao nhiêu nguy hiểm có lẽ ngươi đã lĩnh hội qua, nghe nói năm thứ tư cùng năm thứ nhất các ngươi lần này tổn thương vô cùng nghiêm trọng, mặc dù ma thú của ngươi là cấp năm, nhưng khi gặp được tồn tại cường đại chính thức, căn bản không có sức đánh trả, nếu một mình ngươi còn tiếp tục đi như vậy, kế tiếp gặp được cái gì, dù là ai cũng không nói trước được…”



Nghe ra ý uy hiếp trong lời nói của đối phương, Trang Dịch nhướn mày: “Bản thân quả trứng này cũng không phải thuộc về ngươi, bởi vậy căn bản chưa nói tới hai chữ trả lại, về phần Rừng rậm Ma thú có bao nhiêu nguy hiểm, ta có thể cùng ma thú của mình một đường đi đến nơi đây, tự nhiên biết rõ, đa tạ học trưởng hảo tâm nhắc nhở. Mặt khác, ta ngược lại có chút kỳ quái, rõ ràng địa điểm nhiệm vụ học viện cho năm thứ ba cùng năm thứ cách chúng ta khá xa, vì sao các ngươi không đi hoàn thành nhiệm vụ của mình, ngược lại lại xuất hiện ở địa điểm nhiệm vụ của chúng ta, còn muốn lấy vật phẩm nhiệm vụ của chúng ta làm cái gì?”



“Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, việc của cấp cao là năm nhất như ngươi có thể hỏi đến?” Đối phương nghe vậy, lập tức thẹn quá thành giận, “Ỷ vào chính mình thu phục được cái một con ma thú cấp năm đã không biết trời cao đất rộng như vậy, bằng thực lực cấp hai của ngươi, nếu không có ma thú của ngươi làm chỗ dựa, chỉ sợ chết như thế nào cũng không biết.



Trang Dịch cười lạnh: “Loại sự tình này cũng không nhọc học trưởng đến quan tâm, học trưởng nếu có bản lĩnh, cũng có thể thử như ta một lần. Xem học trưởng bây giờ là thực lực cấp bốn, ngươi nếu có thể thu phục một ma thú thú cấp bảy, dù là ngươi đi ngang trong Rừng rậm Ma thú này, cũng không ai dám quản ngươi.”



Nam hồn sư kia bị Trang Dịch nói cho mặt hết đỏ lại trắng, hắn xem thường thực lực cùng với trang phục phách lối trương giương trong Rừng rậm Ma thú của Trang Dịch, nhưng lại kiêng kỵ Lôi Tu sau lưng Trang Dịch, bởi vậy chỉ có thể đe dọa dụ dỗ, nào biết Trang Dịch không sợ chút nào, ngược lại xoay đầu lại châm biếm hắn.



Thấy bầu không khí giữa hai người càng ngày càng cứng ngắc, người vốn đứng phía sau nam hồn sư lập tức tiến lên, vóc người hắn cường tráng một chút, tướng mạo chất phác, cười ha hả vỗ vỗ bả vai nam hồn sư: “Trương Triết, không nên làm khó học đệ nha.”



Thấy Trương Triết hừ lạnh một tiếng, không để ý đến hắn, hắn cũng không để ý chút nào, cười híp mắt nhìn về phía Trang Dịch: “Có thể ở cấp hai thu phục được ma thú cấp năm, học đệ không chỉ có thực lực xuất chúng, chỉ sợ xuất thân cũng không thấp a, ta trước tự giới thiệu một chút, ta là chiến hồn sư năm thứ ba Vương Hàn.”



“Tên ta gọi Trang Dịch, là phụ hồn sư năm nhất.”



“Trang Dịch?”Mấy người vốn đứng sau lưng Vương Hàn cùng Trương Triết xem kịch vui lập tức ngẩng đầu lên nhìn Trang Dịch, tỉ mỉ đánh giá Trang Dịch vài lần, xác thực hoàn toàn không phù hợp trong truyền thuyết, ánh mắt không ít người đã xảy ra cải biến rất nhỏ.



“Dĩ nhiên là ngươi… Đã sớm nghe đại danh của học đệ ở trường học, lúc trước ở doanh địa không kịp gặp mặt, không nghĩ hôm nay có thể đụng tới, thật là có duyên.” Vương Hàn lập tức cười nói, trực tiếp đi đến trước mặt Trang Dịch, đang muốn vươn tay vỗ bả vai Trang Dịch, thấy Lôi Tu đứng bên cạnh nhìn hắn chằm chằm, Vương Hàn lập tức thu tay lại, làm động tác mời với Trang Dịch, “Học đệ lẻ loi một mình lưu lạc ở Rừng rậm Ma thú, thật là làm ta bội phục, nhưng mà Rừng rậm Ma thú dù sao nguy hiểm, tất cả mọi người là một học viện, không bằng học đệ đi cùng chúng ta, người nhiều một chút, cũng an toàn.”



Trang Dịch nhìn mặt cười tủm tỉm của đối phương, có chút dự tính.



7 ngày rèn luyện ở Rừng rậm Ma thú đã sắp chấm dứt, lúc trước ở ngày rèn luyện thứ hai mọi người đã xảy ra ngoài ý muốn, tin rằng có không ít người đều xin trường học giúp đỡ, lão sư học viện có lẽ đã sớm xuất động cứu người, mà lúc này Trang Dịch đã hoàn thành nhiệm vụ, một người ngây ngô trong Rừng rậm Ma thú, xác thực hắn cũng hy vọng có thể mau chóng liên lạc với đại bộ phận đệ tử, chẳng qua điều duy nhất khiến Trang Dịch lo lắng chính là đám người Lục Duẫn Vi không biết có an toàn không.




Trang Dịch nhìn biểu tình lúng túng trên mặt mấy người trước mắt, lập tức đã hiểu mục tiêu của bọn họ. Lợi dụng hắn mất linh thông tin tức, tận lực giấu diếm hắn không ít tin tức, vốn định từ trên người hắn ép ra một chút chỗ tốt, đáng tiếc cố tình đúng lúc Lục Duẫn Vi xuất hiện, ngăn chặn kế hoạch của bọn họ.



“Về phần thực lực của Trang Dịch đến tột cùng như thế nào, lần rèn luyện ở Rừng rậm Ma thú này, đã chiếm được chứng minh tốt nhất.” Lục Duẫn Vi nói xong, làm một người thích bao che khuyết điểm, hiện giờ đối mặt với đám người Vương Hàn, tự nhiên không quên phản bác giúp Trang Dịch đã bị nàng coi là người của mình, “Khi đang cùng mọi người hành động, đối mặt nguy hiểm, tỉnh táo cùng sức phán đoán của Trang Dịch khiến mọi người chúng ta bị thuyết phục, mà sau khi tách khỏi mọi người, Trang Dịch không chỉ xuyên qua Rừng rậm Ma thú không hư hại chút nào, mà còn một mình hoàn thành nhiệm vụ, Trương Triết đồng học, có lẽ tiêu chuẩn phán đoán của học viện Bardon cùng học viện Ellen không giống nhau, ta kiêu ngạo vì học viện Bardon có một đệ tử ưu tú như vậy. Nhân tài như vậy, trong mắt ngươi lại có thể là một kẻ cản trở đội viên, may mà bây giờ Trang Dịch học ở học viện Bardon, bằng không nếu ở học viện Ellen để rồi bị mai một, thật đúng là cực kỳ đáng tiếc.”



Số lượng tin tức trong lời của Lục Duẫn Vi hơi nhiều, Trang Dịch nghe xong khoảng 2 giây mới phản ứng được, thì ra Trương Triết này vậy mà không phải đệ tử học viện Bardon…



Đại lục Ade tổng cộng có ba học viện hồn sư nổi tiếng, trong đó học viện Bardon chính là đứng đầu ba học viện lớn, nhưng vẫn thường xuyên có giao lưu với hai học viện khác, trong đó cách mỗi vài năm sẽ lựa chọn hai học viên năm thứ ba hai, phái đến hai học viện khác làm học sinh trao đổi.



Kiếp trước Thượng Thanh Vân đã từng được chỉ định, nhưng mà đúng lúc gặp phải thời điểm thăng cấp mấu chốt của hắn, bị hắn thoái thác, bởi vậy chuyện này cũng không để lại ấn tượng khắc sâu cho Trang Dịch. Về phần kiếp này, Trang Dịch làm đệ tử năm nhất bề bộn muốn chết, căn bản không có tâm tư đi để ý tới sự tình năm thứ ba.



Xem ra Trương Triết này chính là học sinh trao đổi phái tới từ học viện Ellen, khó trách lúc trước Trang Dịch đối thoại với hắn, cảm thấy có vài tia khác thường, thì ra là từ trường học khác tới, cho nên mới nói hắn cùng Trang Dịch chỉ là đồng học tạm thời.



“Lục Duẫn Vi, ngươi làm đứng đầu năm tư ở học viện Bardon, ác ý phỏng đoán học viện của ta như vậy không tốt lắm đâu.” Trương Triết bị lời Lục Duẫn Vi nói làm cho tức giận đỏ bừng cả khuôn mặt, trừng mắt nói với Lục Duẫn Vi, “Ngươi muốn gây chia rẽ tình hữu nghị giữa hai trường học sao?”



“Thật có lỗi, tính tình học tỷ nóng nảy một chút, ngươi đừng đặt lời nàng nói ở trong lòng.” Đúng lúc này, Vệ Cẩn tiến lên trước cười híp mắt nói.



Lời Vệ Cẩn nói nhất thời làm Trang Dịch cùng Hoàng Kiệt bật cười, Lục Duẫn Vi đưa tay vỗ đầu Vệ Cẩn một cái, sau đó hơi hất cằm nói: “Ta cho rằng, ngươi từ học viện Ellen đến đây, trong lúc ngươi ở học viện Bardon, mỗi một cử động của ngươi, đều đại biểu cho trường học của mình, ta không có ý chia rẽ tình hữu nghị giữa hai trường, chẳng qua là căn cứ phẩm chất riêng của ngươi tới thật sự cầu thị (*) mà thôi.”



Thấy Trương Triết bị tức giận đến mặt lúc đỏ lúc trắng, lại ngại khí thế của nàng mà không cách nào cãi lại, ánh mắt Lục Duẫn Vi chuyển dời lên người Vương Hàn: “Về phần nhiệm vụ Thôn Thiên Cự Ưng này, đến tột cùng là ai hoàn thành, sợ là học đệ không cần phí tâm, ta tin tưởng trường học tự có định đoạt. Trên người mỗi chúng ta đều mang theo ảnh tinh, cho nên, ta tin tưởng các lão sư sẽ xem được sự thật.”



“Học tỷ dạy phải, là ta quá để ý tới hiệu quả và lợi ích.” Vương Hàn nghe vậy, lập tức cung kính đáp, giống như bị Lục Duẫn Vi cảm hóa, thái độ mười vô cùng chân thành tha thiết.



Trang Dịch liếc nhìn Vương Hàn một cái, thủ đoạn của người này cực kỳ giống Thượng Thanh Vân, chỉ có điều so với Thượng Thanh Vân, bất luận bên ngoài, gia thế hay là thiên phú, cũng không xuất chúng bằng Thượng Thanh Vân, hơn nữa tâm cơ giấu cũng không sâu như Thượng Thanh Vân, ít nhất Trang Dịch tiếp xúc với Vương Hàn, có thể cảm thấy hắn không có ý tốt, bằng không hai kẻ thủ đoạn tương tự đụng nhau, tương lai khi tranh đoạt người đệ nhất học viện trong đại chiến dị ma, chỉ sợ sẽ có so đấu với Thượng Thanh Vân.



(*) Thành ngữ này có nghĩa là “giải quyết vấn đề dựa trên tình hình thực tế”, “tìm kiếm bản chất vấn đề từ những thứ xác thực”.