Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 62 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Giống như quần áo hàng năm đều có trào lưu mới, đồ dùng trên giường cũng không lạc hậu, mỗi năm đều đổi mới, bởi vì Trang Dịch cơ bản không có khái niệm gì về phương diện này, nhìn con phố này tất cả đều là đồ dùng trên giường với đủ loại màu sắc hình dạng, nhất thời có chút hoa mắt, tùy tiện tìm một cửa hàng đi vào, ông chủ bên trong ngẩng đầu, liếc nhìn Trang Dịch, thấy quần áo hắn xa xỉ, dung mạo thanh tuyển, khí chất cũng không phải người bình thường có thể có, lập tức hiểu được, làm ăn tới.



Cười ha hả chào đón, ông chủ lập tức hỏi: “Vị khách nhân này muốn mua gì vậy?”



“Khăn trải giường, chăn.” Trang Dịch lập tức nói.



Hỏi thăm kích cỡ cùng yêu cầu chăn mà Trang Dịch muốn, ông chủ lập tức lấy ra một chồng chăn cho Trang Dịch: “Kiểu mới năm nay, căn cứ vào lông vũ của ma thú cấp hai Vịt Bắc Hàn mà chế thành, Vịt Bắc Hàn là một loại ma thú sinh sống ở phương Bắc, trong cơ thể loài vịt không có mỡ gì, nó có thể còn sống sót mà săn mồi bốn phía trong mùa đông rét lạnh chính là dựa vào một thân lông vũ này…”



Trang Dịch sờ lên cái chăn này, kiểu dáng bồng bồng xem ra cực kỳ ấm áp, a…, cũng không biết Lôi Tu có thể tiếp nhận buổi tối lúc ngủ đắp lông vịt không đây?



Vừa quay đầu ra ngoài nhìn, thấy Lôi Tu hình như có chút ghét bỏ mùi hương trong tiệm này, chần chờ không đi vào, Trang Dịch nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía ông chủ đang lấy ra bốn bộ khăn trải giường, ông chủ lập tức hiểu ý, giải thích nói: “Hàng mới nhất của tháng này, chúng ta gọi nó là ‘Bách Thú Chi Vương ôn nhu”, khăn trải giường này chủ yếu do lông Hỏa Lôi Hổ trưởng thành chế thành, Hỏa Lôi Hổ là ma thú thuộc tính hỏa, Hỏa Lôi Hổ trưởng thành có bộ lông dày, cảm xúc mềm mại ôn hòa, vô cùng ấm áp, buổi tối ngủ trong nó mềm mại giống như nằm trong ngực Hỏa Lôi Hổ, trọng điểm là, nó còn vô cùng nhẹ —— má ơi!”



Ông chủ đang mặt mày hớn hở giới thiệu được một nửa, đột nhiên nhìn thấy bên cạnh có một con hổ trưởng thành màu đen, hét lên một tiếng rồi lui lại vài bước, kinh hãi nhìn Lôi Tu, sợ tới mức ngay cả nói cũng không nổi.



Hắn đang giới thiệu cho Trang Dịch khăn trải giường làm từ lông Hỏa Lôi Hổ, kết quả bên cạnh đột nhiên xuất hiện một con hổ trưởng thành, ông chủ này không bị dọa ngất đã coi như có tố chất tâm lý không tệ.



Trang Dịch bị phản ứng của ông chủ dọa giật mình, khi hắn phát hiện Lôi Tu không biết đã chạy vào lúc nào, vội vàng đi qua nâng ông chủ dậy: “Đây… là sủng vật của ta, một con hổ bình thường mà thôi, tính cách nó cực kỳ ôn hòa, không có bất kỳ tính công kích gì —— “



Lời Trang Dịch còn chưa dứt, Lôi Tu nhìn chằm chằm khăn trải giường làm từ lông Hỏa Lôi Hổ kia, quay đầu phát ra một tiếng gầm trầm thấp, tràn ngập uy hiếp với ông chủ…



“Lôi.” Trang Dịch vội vàng ngăn nó đe dọa, mặc dù có thể hiểu được vì sao Lôi Tu bất mãn, dù sao nó cũng tiến hóa từ Hỏa Lôi Hổ, kết quả hiện tại bộ lông của đồng bạn lại bị biến thành khăn trải giường, nhưng cái này dù sao cũng không có liên quan đến ông chủ hàng đây.



Ông chủ nghe nói không phải ma thú, nhất thời thở dài một hơi, thấy Lôi Tu đang nhìn hắn đầy uy hiếp, ông chủ lập tức vội vàng giải thích: “Mặc dù cái này làm ra từ lông Hỏa Lôi Hổ, nhưng cũng chỉ là lông mà thôi. Bên cung cấp hàng nuôi một vài con Hỏa Lôi Hổ từ nhỏ đến lớn, sau đó định kỳ cạo lông chúng nó làm thành hàng hóa, không có thương hại gì đến đồng loại của ngươi, ngươi yên tâm đi…”



Lôi Tu nghe vậy, lắc lắc cái đuôi, quay đầu nhìn khăn trải giường kia, không còn gầm lên với ông chủ nữa.



Trang Dịch thấy thế, vội vàng bảo Lôi Tu đứng ở bên cạnh đừng quấy rối, lại bảo ông chủ bỏ qua Lôi Tu, tiếp tục giới thiệu hàng hoá.



Ông chủ thấy Lôi Tu nghe lời như vậy, chậm rãi yên lòng, tiếp tục chào hàng với Trang Dịch.



Cuối cùng, trừ khăn trải giường lông hổ này ra, những thứ khác Trang Dịch đều mua.



Lúc trả tiền, ông chủ giúp Trang Dịch quẹt tinh tạp trừ tiền thanh toán, lại nhìn Lôi Tu ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh, nhịn không được hỏi: “Con hổ này của ngươi là giống gì vậy, rất ít thấy có dã thú nghe lời như vậy, nó thật sự không phải ma thú sao?”



“Ách.” Trang Dịch nghe vậy, kiên trì nói, “Ta cũng không rõ lắm, ta lấy được nó từ tay người khác, ngay từ đầu còn cho rằng nó chỉ là một con mèo con mà thôi, không ngờ lại trưởng thành một con hổ lớn như thế này.”



“Khoan hãy nói, con hổ này được ngươi nuôi dưỡng rất tốt.” Ông chủ thấy Lôi Tu không để ý đến hắn, lớn mật mà tỉ mỉ đánh giá Lôi Tu một lần, “Thân cao, vuốt lớn, đầu tròn, lông mượt, đuôi vừa dài lại mạnh mẽ! Đây là vừa trưởng thành không bao lâu a, thoạt nhìn vừa tuổi trẻ lại cường tráng!”


Cảm thấy Lôi Tu đang dùng tinh thần lực tập trung vào mình, cuối cùng Trang Dịch cũng hiểu được cảm giác của ông chủ lúc ban ngày kia, uy áp của ma thú cấp năm không phải chỉ dùng để bày ra đó cho đẹp, dù Trang Dịch là chủ nhân của Lôi Tu, mặc dù trong lòng sẽ không sợ, thế nhưng loại cảm giác áp bách này lại không dễ chịu cho lắm.



Trang Dịch cùng Lôi Tu đối mặt, cảm giác mình thân là chủ nhân lại bị ma thú đè nặng như vậy, tình huống tựa hồ không hay, Trang Dịch lập tức nói: “Lôi Tu, đừng đè nặng ta, mau buông ra.”



Ánh mắt màu đỏ sậm của Lôi Tu chiếu ra ảnh ngược khuôn mặt của Trang Dịch, ở nơi Trang Dịch nhìn không thấy, vung vẩy cái đuôi, muốn đụng vào thân thể Trang Dịch, lại hình như có chút do dự.



“Được rồi ta không trêu cợt ngươi nữa.” Trang Dịch thấy Lôi Tu không chút sứt mẻ, có chút bất đắc dĩ nói, “Ta chỉ là có chút tò mò với kỳ động dục của ma thú mà thôi, sau đó muốn tiện thể tự hỏi một chút có cần tìm cho ngươi một vị bầu bạn hay không, mặc dù ta không quá hy vọng lại nuôi dưỡng thêm một con hổ, ách…”



Đồng tử Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch nhanh chóng phát sinh biến hóa rất nhỏ, đồng thời móng vuốt đang đè nặng Trang Dịch càng dùng sức một chút, hơn nữa cái đuôi trực tiếp quấn lấy hai chân Trang Dịch.



Trang Dịch bị Lôi Tu cuốn thành quen, căn bản không chú ý dị thường ở chân, tất cả sự chú ý của hắn đều ở trên mắt Lôi Tu, thông qua khế ước, cảm thấy tâm tình Lôi Tu giống như có chút xao động, Trang Dịch cũng không biết là do bị tư thế kỳ quái này ảnh hưởng, hay là bị tâm tình của Lôi Tu, một nửa khế ước khác ảnh hưởng, cùng Lôi Tu đối mặt, cảm giác có một loại tâm tình không thể miêu tả lan tràn ra trong lòng.



Tâm tình kỳ quái này cũng làm hắn không khỏi có chút bực bội, giống như muốn làm gì lại không biết mình muốn làm gì vậy, bầu không khí lập tức có chút quỷ dị, bị loại tâm tình này làm phiền, quả thực khiến Trang Dịch cảm thấy, giờ phút này, đè nặng hắn không phải ma thú của hắn, mà là một người.



Cuối cùng, Trang Dịch giãy giụa: “Được rồi Lôi Tu, đừng làm rộn, ngươi đè nặng như vậy ta không thoải mái…”



Lôi Tu dùng đuôi lướt qua đùi Trang Dịch, cuối cùng chậm rãi buông móng vuốt, nhảy ra.



Trang Dịch nhìn Lôi Tu nhảy trở lại trên giường, nghĩ nghĩ, quyết định về sau sẽ không chủ động mở miệng nói đến đề tài này… A…, trừ khi Lôi Tu chủ động cầu hắn.



Nghe nói tính dục của ma thú rất mạnh… Sẽ phải có một ngày như vậy đi?



***************



Rất nhiều năm sau, khi Trang Dịch cùng Lôi Tu đã cùng một chỗ, nhớ lại đoạn ký ức năm đó khi Lôi Tu vẫn là ma thú, nói đến đây, biểu tình trên mặt Trang Dịch đặc biệt bi thương: “Lúc ấy rõ ràng ta nghĩ đến việc tìm cho ngươi một con hổ cái về sau chẳng biết tại sao đầu óc co lại, lại có thể quyết định chờ ngươi động dục đến không chịu nổi, đến cầu ta… T^T”



Lôi Tu vẻ mặt mãn nguyện: “Như vậy không phải rất tốt, lần đầu tiên của chúng tốt đẹp cỡ nào a.”



Trang Dịch đau buồn: “Là bởi vì đã từng là ma thú sao, tại sao lại có thể có thể lực đáng sợ như vậy!!”



Lôi Tu cười tủm tỉm: “Cái này ta không biết đâu, chẳng qua nếu như ngươi muốn biến thành ma thú một lần, ta cũng rất chờ mong. Biến thành cái gì thì tốt đây? Hồn thú của ngươi vừa có thực vật lại có động vật, thật nhức đầu…”



Trang Dịch vẻ mặt hoảng sợ: “Ngươi muốn làm gì?”



Lôi Tu: “Thực vật a, dùng đóa hoa của ngươi bao bọc ta, lá cây vòng quanh thân thể ta, ta sẽ ngậm thứ của ngươi trong miệng…”



Trang Dịch: “… Đời này cũng đừng nghĩ.”