Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 91 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Trang Dịch nhìn hình ảnh Trang Tử Lưu dần dần biến mất trước mặt hắn, chỉ còn tiếng thở dài cuối cùng quanh quẩn bên tai, vài giây sau cũng dần dần tiêu tán, bốn phía vẫn là một mảnh tối đen như trước, khác biệt duy nhất chính là nơi Trang Tử Lưu biến mất hiện lên vài hoa văn, rõ ràng là hồn thú giấu ở phụ cận cùng với đường đi ra ngoài của cái không gian giống như mê cung này, Trang Dịch nghiên cứu trận pháp nhiều năm, ký ức đối với hình vẽ linh tinh rất mạnh, chỉ là một thoáng qua đã nhớ kỹ tất cả.



Hình ảnh cũng dần biến mất, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, giống như chưa từng xảy ra điều gì, Trang Dịch hồi tưởng lời Trang Tử Lưu vừa nói, nghĩ đến đó là bi kịch đã xảy ra ở trăm ngàn năm trước, trong lòng cũng không thể nói rõ là cảm nhận gì, hắn nâng mắt nhìn phương hướng Trang Tử Lưu biến mất, cong thắt lưng bái một cái: “Đa tạ tiền bối hậu tặng, gia tộc triệu hoán sư bây giờ chỉ còn lại mình ta, tuy không biết còn có ai khác có quan hệ huyết thống tồn tại hậu thế hay không, nhưng Trang gia đã sớm bị diệt vong trăm năm, nếu có duyên có thể tìm được Bạch Ly, chắc chắn sẽ cố hết khả năng của ta mang xác của hắn đến hợp táng cùng tiền bối.”



Tiếng nói của Trang Dịch vang vọng trong không gian trống rỗng, lại nghĩ tới hình thức đại lục hiện nay, Trang Dịch than nhẹ trong lòng: Trang Tử Lưu nhất định không biết, gia tộc triệu hoán sư đã bị tiêu diệt không lâu sau đó, tất cả triệu hoán sư ở đại lục đã bị đuổi giết thành chó nhà có tang không nơi nương thân, không chỉ có Bạch Ly yêu quý của hắn, kể cả người thân bằng hữu của hắn, chỉ sợ cũng đã…



Nhưng mà thế sự vô thường, ai có thể nghĩ đến triệu hoán sư lại còn một dòng chính như hắn sót lại, cũng ở gần trăm năm sau thật sự bước vào nơi này, may mắn nghe được một cố sự như vậy, hiện giờ dị ma đã xuất hiện, căn cứ vào hiểu biết của Trang Dịch, có vài phần quan hệ nói không rõ với triệu hoán sư, ai cũng không dám cam đoan trên đời này còn có triệu hoán sư nào khác hay không. Dù sao hồn sư từ cấp bảy đến cấp tám là tinh thần lực nhảy qua, đến lúc đó thân thể được hồn lực rèn luyện khi từ cấp sáu vào cấp bảy kết hợp với tinh thần lực biến chất, đó là tăng thêm trăm năm tuổi thọ, sau cấp tám đến cấp chín, cấp chín đến cấp mười, tuổi thọ đều tăng lên, tuy hiện giờ người bước vào cấp mười chỉ có một mình Lôi Tu, nhưng cấp chín cũng không ít, triệu hoán sư lại là hồn sư ba hệ, hẳn là càng ương ngạnh hơn hồn sư bình thường mới phải…



Lôi Tu còn chiến đấu ở bên ngoài, Trang Dịch quét suy nghĩ miên man trong đầu đi, hắn cũng không dừng lại bao lâu, lập tức xoay người mang theo Tử Tinh Hoàng Điểu chạy theo con đường trong trí nhớ rời khỏi nơi này.



Khống chế hồn lực mở ra cánh cửa ở chỗ lối ra, cánh cửa ánh sáng cùng cùng luồng sáng trắng đồng thời biến mất khi Trang Dịch đi vào trung tâm không gian lại hiện ra ở giữa vùng hoa một lần nữa.



Cửa ra vừa mở, hồn lực tàn sát bừa bãi bên ngoài nhanh chóng tràn vào, Trang Dịch đã có nhiều ngày không ngừng chiến đấu ở vực sâu Liệt cốc, thực lực sớm đã củng cố ở cấp năm đỉnh phong, bởi vì sắp đột phá cấp sáu, cho nên hồn lực vốn đang có chút không ổn, lúc này lại bị hồn lực bên ngoài chấn động, Trang Dịch vội vàng ổn định hồn lực trong cơ thể lại, đồng thời bước ra cùng Tử Tinh Hoàng Điểu.



Lôi quang cùng hồng quang (ánh sáng đỏ) tàn sát bừa bãi ở bên ngoài, thân thể Hướng Âm Quỳ phóng to lên đến trên 5 lần, đất bằng bị rút lên, đứng lặng giữa không trung giống như một tòa lầu cao, mà bên kia, Lôi Tu giằng co với Hướng Âm Quỳ cũng không cam lòng yếu thế.



Lúc Lôi Tu ở cấp sáu tiến hóa thành Lôi Liệt Cương Thiết Hổ, sau cấp bảy vì biến thành hình người, hơn nữa hắn còn nói mình không thể biến lại thành hổ, bởi vậy Trang Dịch căn bản không biết sau khi vào cấp bảy thì hắn tiến hóa thành cái dạng gì.



Lúc này nhìn con hổ khổng lồ do lôi điện hình thành ở giữa không trung kia, cả cơ thể lóe lôi quang màu tím điên cuồng, mặc dù do lôi điện biến ảo thành, lại cực kỳ chân thật, một đôi mắt màu tím gần giống màu đen do lốc xoáy hình thành gắt gao nhìn chằm chằm Hướng Âm Quỳ, chữ Vương ở giữa trán có màu đỏ, giống như một ngọn lửa, biểu tượng đặc biệt này nhất thời khiến Trang Dịch sửng sốt —— ma thú cấp bảy Đấu Dương Tà U Hổ.



Lôi Tu hình người đang đứng ở trên đỉnh đầu con hồ do lôi điện biến ảo thành này, theo hạt hoa Hướng Âm Quỳ tiến hành tấn công bùng nổ cường độ cao, con hổ to lớn mạnh mẽ nhảy lên, sau khi tránh được Hướng Âm Quỳ tấn công, cái đuôi thật dài hung hăng vung lên, lôi điện to chắc màu tím khí thế như hồng chợt nổ tung như phá vỡ trời đất, cành lá Hướng Âm Quỳ đều bị nó đánh rụng, nó mạnh co đóa hoa lại thành một cụm, phòng ngự Lôi Tu tấn công, sau một lát, nơi bị Lôi Tu trọng thương kia, thế nhưng lại khép lại lần nữa!



Trang Dịch nhìn Lôi Tu cùng Hướng Âm Quỳ chiến đấu không phân thắng bại, hắn muốn đi lên hỗ trợ, lại không thể nào xuống tay. Căn cứ lời của Trang Tử Lưu, gốc Hướng Âm Quỳ này vốn là hắn để lại để nó dẫn dắt người của gia tộc triệu hoán sư đi vào nơi mai táng hắn, điều này cũng giải thích vì sao lúc trước linh lung hộp lại có thể có tác dụng khắc chế Hướng Âm Quỳ, dù sao khi Trang Tử Lưu còn sống là triệu hoán sư cấp chín, bố trí mà hắn đã làm ra, cũng không phải Hướng Âm Quỳ có thể vi phạm.



Đáng tiếc mặc dù Trang Tử Lưu có để lại di vật cho đời sau, lại cũng không ngờ không chỉ có lòng người khó dò, mà ma thú cũng là như vậy, bản tính của Hướng Âm Quỳ chính là thích canh giữ vật quý, nó đã cấp bảy, đã có trí tuệ, Trang Tử Lưu đã mất nhiều năm như vậy, Hướng Âm Quỳ đại khái dần dần sinh ra tâm tư riêng, biết được Trang Tử Lưu cất giấu không ít thứ tốt, cho dù mình không chiếm được, cũng không muốn để kẻ khác cướp đi, cho nên lần này Trang Dịch đến, gốc Hướng Âm Quỳ vương này mới ba lần bốn lượt ngăn cản, hoàn toàn vi phạm nguyện vọng của Trang Tử Lưu.



Đúng lúc này, Trang Dịch cảm giác hồn lực trong cơ thể vậy mà lại mơ hồ có dấu hiệu đột phá, rất nhanh kéo lên cấp sáu, Trang Dịch sửng sốt, nhìn hai cường giả cấp bảy đại chiến ở giữa không trung, cuối cùng hắn cắn răng lui lại về một nơi an toàn, thu hồi lại Tử Tinh Hoàng Điểu, nhanh chóng bố trí trận pháp phòng ngự ở bốn phía, Trang Dịch bắt đầu toàn lực đột phá cấp sáu.




Tình huống Tử Tinh Hoàng Điểu đặc thù, cũng là hồn thú có tinh thần lực cực mạnh cùng trí tuệ cao nhất trong số hồn thú mà Trang Dịch đã thu phục, lúc này nó đề xuất dung hợp cùng Hỏa Yến, Trang Dịch nghĩ nghĩ, cuối cùng đồng ý.



Dù sao Hỏa Yến này không phải là đối thủ của hắn, mà tinh thần lực của Tử Tinh Hoàng Điểu dung hợp làm một với hắn, chỉ là người ra tay khác đi mà thôi, Trang Dịch tin tưởng Tử Tinh Hoàng Điểu sẽ không ngu xuẩn đến mức ở dưới tình huống có được ưu thế tuyệt đối mà còn có thể thất bại.



Giây tiếp theo, Tử Tinh Hoàng Điểu lập tức gấp rút đánh về phía Hỏa Yến, Hỏa Yến đánh chủ ý xâm lấn thân thể Trang Dịch khống chế lại hắn, nên khi nhìn thấy Tử Tinh Hoàng Điểu đánh tới nó, Hỏa Yến lập tức bắt đầu phản kích, hai tinh thần lực lớn nhanh chóng đan xen vào nhau trong cơ thể Trang Dịch, tấn công không ai nhường ai, cắn nuốt, dung hợp.



Trang Dịch đã từng chiến đấu tinh thần lực như vậy cùng Tam Sinh Điệp, còn kém chút thì bị Tam Sinh Điệp khống chế, cuối cùng vẫn là Lôi Tu ra tay cứu giúp, lúc này dùng tư thế nửa khán giả nhìn Hỏa Yến cùng Tử Tinh Hoàng Điểu chiến đấu, Trang Dịch vừa cảm thấy mới lạ, đồng thời hiểu biết về tinh thần lực trong lúc vô hình cũng tăng lên không ít.



Cuối cùng ngoài dự đoán của Trang Dịch, Tử Tinh Hoàng Điểu dùng thời gian chưa đến nửa giờ đã hoàn toàn thu phục Hỏa Yến, Trang Dịch chỉ ra tay vào giây cuối cùng.



Khi Hỏa Yến biến thành hồn thú tiến vào không gian tinh thần của Trang Dịch, dung nhập vào cột sáng tinh thần của hắn, ở vị trí hồn thú cấp sáu trong cột sáng chiến hồn sư cùng ngự hồn sư của Trang Dịch vậy mà đồng thời xuất hiện hồn thú, hơn nữa hình dạng của Hỏa Yến này cũng có chút không giống với lúc vừa thấy, thoạt nhìn càng giống như là thể dung hợp của Tử Tinh Hoàng Điểu cùng Hỏa Yến, Trang Dịch nhất thời ngây người.



Đây mới là nguyên nhân Tử Tinh Hoàng Điểu ra tay sao, dùng nó cắn nuốt Hỏa Yến, sau đó lại để Trang Dịch thu phục, liền tương đương với Trang Dịch thu phục lại Tử Tinh Hoàng Điểu ở một dạng hình thái khác, cuối cùng hồn thú hoàn toàn mới này, vừa lưu giữ lại bộ phận đặc thù của Hỏa Yến, đồng thời cũng đánh lên dấu vết của Tử Tinh Hoàng Điểu…



Không hổ là lão bánh quẩy cấp bảy, cho dù biến thành hồn thú, cũng thật giảo hoạt nha.



Trang Dịch nhìn hai hệ hồn thú kia, vừa bật cười, trong đầu ngược lại cũng không tức giận chút nào.



Hành vi của Tử Tinh Hoàng Điểu đối với Trang Dịch mà nói không chỉ không có tổn thất gì, thậm chí còn bớt đi phiền toái hắn phải thu phục nhiều thêm một hệ hồn thú, nếu có thể nói, Trang Dịch còn hận không thể lại tiếp tục sử dụng biện pháp này vào lúc thu phục hồn thú cấp bảy tiếp theo, dù sao thì càng lên cấp cao hồn thú càng khó tìm a!



Nhưng mà đây cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, bản thân Tử Tinh Hoàng Điểu là cấp bảy thoái hóa xuống, đối phó ma thú dưới cấp bảy còn có thể nhờ vào Trang Dịch cáo mượn oai hùm một lần, nhưng khi gặp được hồn thú có thực lực tương đương với thời kỳ mạnh nhất của nó, cái thoái hóa nó này là không đủ nhìn.



Nghĩ vậy, Trang Dịch lắc lắc đầu, làm mình đừng lại nghĩ nhiều, hắn mới vừa bước vào cấp sáu, cấp bảy chính là chuyện của không biết bao lâu về sau, sau này hẵng lo lắng đi.



Thu phục hồn thú thành công, Trang Dịch mở to mắt, thấy Lôi Tu đứng ở bên cạnh quan tâm nhìn hắn, Trang Dịch nói chuyện Tử Tinh Hoàng Điểu cùng Hỏa Yến vừa rồi cho Lôi Tu nghe một lần, sau đó cùng Lôi Tu đứng dậy, đi đến mục tiêu tiếp theo —— hồn thú cấp tám.