Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 95 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


“Ngươi là hồn sư cấp bốn, xem như hồn sư cấp trung, vậy mà cũng bị trở thành mồi,” hồn sư cấp bốn đặt trong giới hồn sư xác thực không tính cái gì, nhưng dù thế nào cũng không phải trở thành vật hy sinh cùng tôi tớ, dù sao hồn sư cấp trung đã có thân phận cùng địa vị nhất định, phụ hồn sư vốn là rất ít ỏi, hẳn là càng phải được quý trọng mới đúng.



“Bởi vì ta là học sinh không có quá nhiều thực chiến, hơn nữa loại thời điểm này, chiến hồn sư cùng ngự hồn sư mới là quan trọng nhất, phụ hồn sư trừ biết trị liệu cùng với phát ra hồn lực cường độ cao, khác đều là việc làm vô bổ.” Lương An nói xong, có chút hổ thẹn cúi đầu.



“Vậy thực lực tổng thể của hội phòng ma là thế nào.”



“Hội trưởng là một chiến hồn sư cấp bảy gần cấp tám, hơn 20 hồn sư cấp cao khác đều có địa vị rất cao trong hội phòng ma, đãi ngộ của hồn sư cấp sáu cũng không tệ, dưới cấp sáu thì phải xem bản lĩnh cá nhân.”



Trang Dịch nghe vậy, nhất thời sửng sốt, tiêu chuẩn của hội phòng ma này thế nhưng cao như vậy, cũng may mà lần này hắn từ Liệt cốc đi ra vừa vặn lên tới cấp sáu, nếu không dựa theo cái cấp bậc lúc trước khi hắn tham gia giải thi đấu hồn sư, ở trong thành Huệ Xương này, chỉ sợ ngay cả sinh tồn cũng cực kỳ khó khăn.



Lương An thấy Trang Dịch trầm tư không nói chuyện, sau một lát, cả gan hỏi: “Các ngươi... Là từ trong đó đi ra sao?”



Trang Dịch biết hắn chỉ chính là Liệt cốc, thành Huệ Xương này chỉ có hai cái đường ra, nếu hắn đã không rõ ràng lắm tình huống bên ngoài bị dị ma bao vây, kia nhất định là đi vào từ phía sau lưng, điểm ấy căn bản không giấu được Lương An, Trang Dịch nhân tiện nói: “Ta cùng bằng hữu của ta chính là bị rơi xuống khi tham gia giải thi đấu hồn sư, ở bên trong trải qua cửu tử nhất sinh, lúc này mới may mắn mà trốn ra được, nếu như không phải bằng hữu của ta trong lúc đó may mắn thăng cấp thành công, sợ là chúng ta đã sớm mất mạng.”



Sau khi được đến khẳng định, sắc mặt Lương An đổi đổi, nói: “Lúc trước khi thành Huệ Xương mới bị bao vây không bao lâu, cũng có người đưa ra ý kiến đi vào trong đó, nhìn xem có thể tìm được đường ra hay không, kết quả người đi vào không một ai đi ra, sau lại có người lấy bản đồ ra, thế mới biết bên trong là đường đi thông với Liệt cốc thành Thái Khang, sau đó không ai dám vào nữa, các ngươi có thể đi từ trong ra, nhất định là không lừa được người hội phòng ma, đến lúc đó chỉ sợ bọn họ sẽ đến tra hỏi các ngươi.”



Trang Dịch gật gật đầu, trong lòng cũng làm tốt chuẩn bị gặp được người hội phòng ma.



Từ nơi này trở lại thành Huệ Xương phải đi ước chừng gần một giờ, nhưng mà chỉ cần đi ra khỏi khu sương mù, đường xá còn lại cũng không nguy hiểm, bởi vì cái mùi khó ngửi trên người Lương An kéo dài không dứt, bốn người kia đều trốn rất xa, Lương An nhìn bộ dạng tránh không kịp của bốn người kia, lại nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu sắc mặt như thường, mặc dù là hồn sư thực lực mạnh mẽ, thế nhưng khi đối mặt hắn, thái độ lại ôn hòa, hơn nữa cực kỳ lễ độ, khiến trong lòng Lương An không khỏi đặc biệt cảm động.



Lúc vào thành cũng không gặp quá nhiều cản trở, người thủ thành nhìn thấy quần áo cả đám Trang Dịch bẩn như vậy, đặc biệt là Lương An một thân tanh tưởi, vội vàng chịu đựng buồn nôn đứng sang một bên, sau khi kiểm tra ma thú trên tay Hồ Khôn một lát liền thả bọn họ đi vào.



Lương An cùng đám Hồ Khôn cùng đi nộp nhiệm vụ, Trang Dịch cùng Lôi Tu chưa quen thuộc tình huống trong thành thị này, nên cũng đi theo bọn họ đến chung quanh đi bộ một chút.



Đi ở bên đường thành Huệ Xương, lúc này rõ ràng đang là mùa xuân, thực vật bốn phía nảy mầm mới, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, vừa nhu hòa lại ấm áp, nhưng ở ngã tư đường lại cực kỳ tiêu điều, ngẫu nhiên có vài hồn sư đi qua, nhìn bọn họ một cái, rồi lại đi qua bên người bọn họ rất nhanh, biểu tình trên mặt vừa cứng ngắc lại chết lặng.



Trang Dịch mới đi theo đám Lương An được hai con đường đã cơ bản thu được tình hình thành Huệ Xương vào trong đáy mắt, thành Huệ Xương này tuy gọi là thành, nhưng cũng không khỏi quá nhỏ một chút, một con đường lớn nhất chính là con đường từ Liệt cốc trực tiếp đi thông phần tường thành bị dị ma bao vây kia, đường phố dạng một đường thẳng thẳng tắp, các dạng đường nhỏ hẻm nhỏ chằng chịt phân tán ra ở hai bên đường giống như một cây đại thụ, kiến trúc bốn phía phần lớn là phong cách vài chục năm trước, thoạt nhìn có chút rách nát, đừng nói so với thành Thái Khang, cho dù so với thành Lệ Vân lúc trước cũng xa xa không bằng.



Thành nhỏ này thành lập ở giữa thung lũng, cho nên hai bên là vách núi chọc trời, nhìn qua có chút áp lực, phía sau là sương trắng, một mảnh mờ mịt đi thông Liệt cốc, mà phía trước thì là một bức tường thành, lấy trình độ của Trang Dịch với trận pháp hiện tại, có thể cảm nhận rõ ràng trên tường này nhất định có bố trí trận pháp mạnh mẽ, bởi vì tường thành không phải rất cao, bởi vậy có thể mơ hồ nhìn thấy sương đen đến tận trời ở ngoài tường thành kia, hai con đường đều bị sương mù trắng đen ngăn cách, giống như một bên là ban đêm một bên là ban ngày, bị nhốt ở nơi này, khó trách lòng người di động, cảm giác mà nơi này mang lại cho Trang Dịch thậm chí còn khiến người ta áp lực hơn vực sâu tối tăm trong Liệt cốc.



Thành Huệ Xương rất nhỏ, cho nên đám Trang Dịch rất nhanh đã tới cứ điểm hội phòng ma, cứ điểm này ở trung tâm thành thị, bên cạnh có đủ loại phòng ở, nhìn qua xiêu xiêu vẹo vẹo hoàn toàn không có quy hoạch, nhưng người hiểu biết trận pháp nhìn thì sẽ phát hiện, đây kỳ thực là một trận pháp lấy kiến trúc làm trụ cột!



Trang Dịch đi ở trong hẻm nhỏ này chỉ có thể căn cứ vào tình hình đã nhìn thấy mà xây dựng hình ảnh nổi của bốn phía ở trong đầu, nếu hắn có thể bay lên trời, nhất định có thể nhìn càng rõ ràng.
Vì trận pháp chống nhìn trộm của Trang Dịch mà đám người vây quanh bên ngoài không thấy được tình huống bên trong, đang gấp muốn chết lên, lúc này thấy Trang Dịch rốt cuộc rút trận pháp lại, bọn họ tập trung tầm mắt trên người hồn sư kia, khi nhìn thấy hồn lực bạo động hỗn loạn trong cơ thể hắn vậy mà bình tĩnh lại trong thời gian ngắn như vậy, thậm chí bắt đầu dần dần kéo lên lại thử đột phá thăng cấp lần nữa, ánh mắt mọi người nhìn Trang Dịch nhất thời thay đổi.



Ngay sau đó, hồn lực quanh thân hồn sư căng lên giống như bong bóng, sau đó lại dần dần lui về dưới sự điều khiển của hắn, khi hồn lực hoàn toàn trở lại thân thể hắn, được hắn nắm trong tay, hắn mở mắt ra, đôi mắt sáng ngời, khí thế nhất thời đề cao không ít so với lúc trước còn cấp ba.



Tất cả mọi người kinh hoàng nhìn hắn, sau đó lại nhịn không được quay đầu nhìn về phía Trang Dịch đang đi lại bên người Lôi Tu.



Lôi Tu cảm giác hồn lực của Trang Dịch tiêu hao không ít, hơi hơi cau mày dắt tay Trang Dịch qua.



Trang Dịch nhận thấy được tâm tình của Lôi Tu, thấp giọng nói: “Ta không sao, đây là một lần thử nghiệm cực kỳ tốt, không chỉ giúp đỡ người khác, cũng vô cùng có ưu đãi với việc rèn luyện kỹ năng của ta.”



“Ngươi có thể thường xuyên giúp ta một chút.” Trước kia khi Lôi Tu còn chưa là người, Trang Dịch thường xuyên giúp hắn chải vuốt hồn lực trong cơ thể, từ sau khi Lôi Tu biến thành người, số lần Trang Dịch chủ động giúp hắn chải vuốt hồn lực giảm đi không ít, thấy Trang Dịch hôm nay vậy mà lại chủ động thay người khác làm chuyện này, trong lòng Lôi Tu nhất thời có chút không thoải mái, ánh mắt nhìn hồn sư vừa mới thăng cấp kia cũng có chút không tốt.



Hồn sư đang được mọi người chúc mừng chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh, ngẩng đầu nhìn về phía Trang Dịch, kết quả lại vừa lúc nhìn thấy Trang Dịch bẻ cằm Lôi Tu sang, cười rạng rỡ nói gì đó với hắn, có vẻ hai người cũng không nhìn về bên này, như vậy, cái loại sát khí chợt lóe mà qua này, hẳn là ảo giác của hắn đi?



Gật gật đầu với các bằng hữu quan tâm mình, vị hồn sư này lập tức đứng dậy, rất nhanh đi đến trước mặt Trang Dịch, cúi đầu thật sâu với hắn, thành khẩn nói: “Đa tạ ơn cứu mạng của các hạ, Hải Minh suốt đời khó quên.”



“Không khách khí, quá trình bước vào cấp bốn này của ngươi nguy hiểm, kế tiếp nhớ rõ phải dùng nhiều thời gian củng cố hồn lực…” Trang Dịch dặn dò một số việc cần chú ý sau khi thăng cấp, thấy đối phương đầy mặt cảm kích, chẳng biết thế nào, tâm tình hắn nhất thời rất tốt.



Bởi vì Trang Dịch cùng Lôi Tu liên tiếp cứu hai hồn sư Lương An cùng Hải Minh, lập tức đã được đám người kia tiếp thu, sau khi Lương An làm cho mọi người giải tán, hắn dẫn Trang Dịch đến một phòng ở khác, không chỉ sắp xếp tốt chỗ ở cho Trang Dịch cùng Lôi Tu, hơn nữa còn cẩn thận phát hiện Trang Dịch cùng Lôi Tu hình như đã rất lâu không tắm rửa, hắn còn chuẩn bị cho bọn họ một bồn nước nóng lớn!



Trang Dịch nhìn Lương An sắp xếp cẩn thận lại chu đáo như vậy, hắn cao thấp đánh giá Lương An một lần, giống như lần đầu tiên quen biết Lương An vậy. Lương An bị hắn nhìn có chút mất tự nhiên: “Tiền bối, làm sao vậy?”



“Không cần gọi ta tiền bối.” Trang Dịch nhìn Lương An nói, “Ngươi bảo ta Lôi Y, vị này là huynh đệ của ta, hắn gọi Lôi Hổ.” Trang Dịch thuận miệng đặt cho hai người cái tên… Lôi Tu nghe được cái tên Trang Dịch mới đặt cho hắn, hơi hơi nhướn mày, thần tình trong mắt nhưng thật ra rất sung sướng.



“Ah… Vâng.” Lương An cung kính đáp.



Trang Dịch không nói gì nữa, sau khi để Lương An đi làm chuyện của minh, nhìn bóng lưng Lôi Tu, Trang Dịch rơi vào trầm tư.



Hiện tại nhớ tới, lúc trước khi gặp Lương An lần đầu tiên, Lương An cũng đang giúp hắn sắp xếp lại đồ đạc, đồng thời vì tính cách nhiệt tình, bên cạnh hắn chưa bao giờ thiếu bằng hữu, hiện giờ bản thân bị vây trong thành Huệ Xương, tuy vì thực lực mà Lương An không được coi trọng, nhưng chỉ nhìn một cách đơn thuần tình huống hắn ở cùng với nhóm hồn sư cấp thấp này, Trang Dịch phát hiện Lương An không chỉ quan hệ không tệ với mọi người như trước, hơn nữa hắn còn đảm nhận hậu cần của đám người này, phòng ở đồ dùng hằng ngày vân vân, những thứ này hội phòng ma không quan tâm, Lương An giúp đoàn thể nhỏ này xử lý ngăn nắp.



Phải biết rằng, tuy rằng Lương An không quý tộc gì, nhưng điều kiện gia đình hắn không kém, bản thân lại là hồn sư, trước kia tuyệt đối không có khả năng đã làm loại công việc này, thế nên nói cách khác… Ở phương diện hậu cần này, bản thân hắn đã có thiên phú nhất định. Đây mà đặt ở bên ngoài, bồi dưỡng một chút, quả thực chính là một nhân tài a!