Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song
Chương 112 : Đêm hồn về
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Thế giới rất rộng lớn, không gì không có, mỗi nơi có một tập tục khác nhau.
Trong thôn Thạch Hà, nhà ai mà có người chết, phải mời đạo sĩ đến.
Đạo sĩ sẽ dựa vào ngày mất của người đó mà tính toán xem phải phúng bao nhiêu ngày, tới ngày cuối cùng, người chết sẽ về thăm nhà một chút.
Anh họ của Cao Nhiên phúng đúng bảy ngày, hôm nay về thăm nhà trùng vào ngày đầu thất của anh.
Lưu Văn Anh đứng trước bàn thắp đèn, việc con trai qua đời là một đả kích quá lớn với cô, mấy ngày trôi qua, trên đầu cô có thêm không ít tóc bạc, già hẳn đi.
Diêm xoẹt hết tiếng này đến tiếng khác, Cao Nhiên không nhịn được bèn nói, “Bác cả à, để con châm cho.”
Lưu Văn Anh ngoái lại, đôi mắt dưới tấm vải gai phủ đầy tơ máu.
Cao Nhiên nín thở.
Lưu Văn Anh giật giật khóe môi, nhẹ giọng thở dài, “Tiểu Nhiên, mấy ngày nay con vất vả rồi.”
Cao Nhiên vội vàng lắc đầu, “Không vất vả đâu ạ.”
Lưu Văn Anh vươn tay vuốt nhẹ vết thương trên trán thiếu niên, “Lâu lắm con mới đến nhà bác chơi một chuyến, bác đã bảo sẽ làm thịt kho tàu cho con, thế mà cũng không làm được.”
Cao Nhiên không biết phải nói gì, bèn dứt khoát ngậm miệng luôn.
Vẻ mặt Lưu Văn Anh rất hiền từ, “Tiểu Nhiên, bác cả đối với con có tốt không?”