Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song
Chương 12 : Anh tiểu bắc
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Cao Nhiên bắt tay người đàn ông một chút rồi thả ra ngay, thô ráp, đâm tay, lòng bàn tay của anh ta có điểm gồ lên đâm vào tay thấy tê tê, “Cái họ của ông hiếm thấy thật.”
Phong Bắc nhún vai, “Thường nghe người ta nói thế.”
Cao Nhiên cười híp cả mắt, “Họ này hay mà, còn đặc biệt nữa chứ, nghe một lần đã khiến người ta nhớ kĩ rồi.”
Phong Bắc cúi đầu nhìn lại, cậu nhóc có một đôi mắt biết cười, lúc cười rộ lên cong cong, thấy rõ cả bọng mắt.
Cao Nhiên nhìn bà nội vẫn đang lẩm bẩm ở bên cạnh, lại nhìn người đàn ông, bĩu môi nói, “Ông mới gặp bà nội tui, sao mà bà chỉ nghe ông, không nghe tui?”
Phong Bắc dựa vào vách tường, “Lúc đó tôi đi đằng trước, vừa đi vừa hát, bà cụ đuổi theo nói tôi hát hay, kéo tôi không cho đi, bảo tôi hát cho bà nghe, tôi hỏi ra mới biết bà không nhớ gì hết, không dám để bà đứng một mình trong ngõ.”
Cao Nhiên hỏi, “Hát bài gì vậy?”
Phong Bắc đáp, “Ca ngợi Tổ quốc.”
Cao Nhiên ngâm nga một câu, “Lá cờ năm sao, niềm kiêu ngạo của tôi, bài này á?”
Phong Bắc liếm đôi môi khô khốc, mắt toàn là ý cười, “Không phải, nhóc hát bài ‘Lá cờ năm sao’.”