Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song

Chương 134 : 20, 21, 22

Ngày đăng: 10:22 18/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Dâu



Phong Bắc hết nhìn cái áo đồng phục màu xanh lam rồi lại nhìn thiếu niên, khẽ nhướn lông mày, lông còn chưa mọc đủ đâu, mà đã dám ra lệnh cho anh, gớm nhỉ.

Không chừng không phải là mèo con, mà là một con hổ nhỏ.

Nhìn nhầm rồi.

Cao Nhiên thấy người đàn ông sững sờ, bèn dúi áo khoác đồng phục vào ngực anh, “Mặc vào đê.”

Phong Bắc lật mác số đo ở trong cổ áo ra, 170, anh sắp 190 rồi làm sao mà ních cho vừa được?

“170 thì làm sao? Em còn đang lớn mà.”

Cao Nhiên giằng áo đồng phục về, “Không mặc thì thôi!”

Phong Bắc lại lấy lại, “Mặc chứ, anh bảo không mặc bao giờ? Đưa anh nhanh nào, chết rét tới nơi rồi.”

Cao Nhiên chậc lưỡi, “Vào thu rồi, anh còn mặc áo cộc tay đi khắp nơi, dáng người có đẹp cũng đừng có khoe thế, chán sống rồi chắc.”

Phong Bắc đút cánh tay cơ bắp vào trong tay áo đồng phục, “Đi vội, không nghĩ là đến mức này.”

Cao Nhiên bật thốt lên, “Kiếm người yêu là tốt rồi.”

Động tác kéo tay áo của Phong Bắc khựng lại, anh híp mắt, “Cũng đúng.”

Cao Nhiên lấy chân phải giẫm vào bùn chà lên chân trái, “Kiếm người yêu là phải tốn thời gian, anh bận rộn thế, nào có nhiều thời gian như vậy.”

Phong Bắc cười gượng, “Nói thì nói thế, thời gian như là nước trong bọt biển ấy, vắt một chút là có.”

Cao Nhiên trợn mắt, “Muốn kiếm thật á?”

Phong Bắc nhìn thiếu niên, vẻ mặt khá là hứng thú, “Tìm hay không là chuyện của anh em, em quan tâm cái gì?”

Cao Nhiên chả hiểu sao thấy không vui, cậu cãi, “Con mắt nào của anh thấy em quan tâm?”