Tôi Không Hợp Yêu Đương

Chương 29 :

Ngày đăng: 14:26 30/04/20


Tuy Hạ Duy rạo rực ý định muốn chuyển nhà nhưng thuê nhà là một chuyện rất phiền phức, tìm được căn nhà phù hợp lại càng không phải là chuyện dễ dàng gì, cô tính đợi Đào Dự về thành phố D thì sẽtìm từ từ.



cô rời giường rửa mặt sạch sẽ, thay quần áo rồi ngồi trước gương để trang điểm lại. A Hoàng cứ chạy loanh quanh chân cô, chốc chốc thì ngước lên tò mò nhìn cô, đến lúc cô xong xuôi chuẩn bị đi ra ngoài thì nó lại bám dính cô muốn cùng đi ra ngoài. Hạ Duy đứng ở cửa mang giày, rồi xoay người an ủi nó: “A Hoàng phải nghe lời, chị phải đi mua ổ chó và thức ăn cho em, em ngoan ngoãn ở nhà canh nhà nha, chị sẽ về nhanh thôi.”



“Gâu.” A Hoàng vẫy đuôi nhìn cô, ra vẻ đáng thương mong mỏi muốn được cô dắt ra ngoài đi dạo.



“thật sự không thể dẫn em ra ngoài được, tối chị về chị dẫn em đi dạo được không nào?” Hạ Duy mở cửa thấy nó định chạy ra ngoài thì dùng chân chặn lại, “Chị đi đây, buổi tối sẽ mang đồ ăn ngon về cho em.”



cô thấy ánh mắt đáng thương của A Hoàng lúc đóng cửa thì không đành lòng. Nếu như có thể cùng nuôi nó với mèo A Quất thì tốt biết mấy, nó còn có bạn nhưng thật tiếc là... cô đã quyết định chuyển nhà rồi.



Đào Dự đặt khách sạn ở gần quảng trường Tinh Quang nên hai người hẹn gặp ở cửa hàng Tinh Quang, thuận tiện vào trong đó mua đồ cho A Hoàng.



Hạ Duy vốn cho rằng đàn ông không thích đi dạo phố với phụ nữ, nhưng Đào Dự vẫn luôn một mực kiên nhẫn đi dạo với cô, thậm chí còn giúp cô đưa ra ý kiến nữa. Mua sắm xong cũng gần đến giờ ăn trưa nên hai người trực tiếp đến Thiên Hạ Cư. Hôm nay Điền Điềm cũng đến chung vui, bọn họ còn chưa đặt chân đến cửa ra vào của Thiên Hạ Cư nữa thì Điền Điềm gửi tin nhắn nói cô đã có mặt.



Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Hôm nay sao cậu tan tầm sớm vậy? (⊙0⊙)



Tiểu Điềm Điềm vô địch: Hôm nay là thứ 7 được không? [mỉm cười] Tăng ca cũng có giờ giấc đó nha [mỉm cười]



Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Ha ha được rồi, tầm 5 phút nữa bọn mình tới.



Bọn họ đặt một phòng bao nhỏ kiểu bình thường, khi người phục vụ dẫn đường cho bọn họ vào thìđúng lúc bị Giang Chi Châu nhìn thấy. anh xuống đây để gặp khách hàng nên vẫn đang mặc đồng phục bếp, nhìn thấy Hạ Duy cùng đi với Đào Dự vào phòng thì anh vô thức dừng bước lại.



Bọn họ đến đây ăn cơm à? anh đặc biệt chú ý, căn phòng bọn họ vừa bước chân vào có tên là Thính Nguyệt Viên.



... anh có cảm giác như tên của căn phòng này đang bỡn cợt anh thì phải?



“Tổng giám đốc Giang, có chuyện gì sao ạ?” Người phục vụ đi theo phía sau thấy anh bỗng nhiên đứng lại không đi nữa, nên chị ta nghĩ là cách bọn họ phục vụ khách hàng có vấn đề gì đó.



“không.” Giang Chi Châu trả lời, sắc mặt của anh đã bình thường lại nhưng chưa có gì xảy ra, “Lúc khách hàng trong thính Nguyệt Viên gọi đồ ăn thì cô đưa phiếu gọi món cho tôi.”



“Vâng ạ.”




Hạ Duy nhìn cô, hỏi ngược lại: “Sao lại đột nhiên hỏi chuyện này chứ?”



Điền Điềm cười hì hì hai tiếng: “Vì mình cảm thấy giống như Đào Dự còn thích cậu.”



“nói cứ như anh ấy đã từng thích mình vậy....”



Điền Điềm im lặng một lúc rồi ôm cái gối nằm nhìn cô: “Cậu luôn nói đàn ông không hiểu tâm tư phụ nữ, nhưng thật ra cậu cũng không phát hiện ra tâm tư của người khác.”



Hạ Duy sững sờ, thật sao? cô có ngu ngốc như vậy sao?



“Lúc cấp 3, Đào Dự có thích cậu đó.”



Hạ Duy nhíu mày: “Nhưng mình có viết thư cho anh ấy, nếu anh ấy thích mình thì sao không trả lời lại chứ?”



Điền Điềm đảo mắt, hai gò má đỏ bừng nhìn cô: “Cậu đang nói về bức thư kẹp trong cuốn sách tham khảo vật lý à? Bức thư này bị mình lấy đi rồi, Đào Dự chưa từng thấy nó.”



Hạ Duy: “.........”



cô cố gắng tiêu hoá sự thật một lúc lâu rồi mới nói: “Cậu uống say rồi phải không?”



“Ha ha, mình không say.” cô nói dứt lời thì lảo đảo đứng dậy, kéo một thùng giấy nhỏ dưới bàn sách ra, lục lọi tìm một hồi: “Tìm được rồi!”



cô xoay người đưa một bức thư hồng nhạt cho Hạ Duy.



Phía trên có viết 3 chữ ‘gửi Đào Dự’ bằng bút máy.



cô còn nhớ, mình đã luyện viết cái tên này rất nhiều lần để nhìn nó đẹp hơn.



Hạ Duy ngơ ngác nhìn bức thư này, trong cuộc đời này cô chỉ viết thư tình đúng một lần duy nhất, cách đây đã 10 năm, bây giờ nó lại trở về trên tay cô một lần nữa.