Tôi Không Hợp Yêu Đương

Chương 57 :

Ngày đăng: 14:26 30/04/20


Cuối cùng A Quất vẫn không thoát khỏi bàn tay của Giang Chi Châu. Cũng may Giang Chi Châu nhẹ tay, không cạo lông quá ngắn, nhưng đến khi A Quất nhìn thấy tạo hình mới của mình vẫn không hề vui vẻ chút nào.



“Em thấy chắc A Quất sẽ căm hận chúng ta một khoảng thời gian nữa đây.” Hạ Duy nhìn A Quất đang u uất ngồi xổm trước cửa sổ bằng kính, liền thở dài: “Em luôn khen nó đẹp trai trong lúc anh cạo lông cho nó, nhưng hình như không có tác dụng gì hết thì phải?”



Giang Chi Châu nói: “Qua một thời gian nữa nó sẽ ổn thôi, anh sợ nó yếu ớt không chấp nhận được nên không cạo quá ngắn, tầm tháng sau sẽ dài ra như cũ rồi.”



Hạ Duy khẽ gật đầu, lại nghiên cứu tạo hình mới của A Quất: “Hơn nữa tay nghề của anh cũng không tệ lắm, lúc trước anh từng làm việc ở tiệm cắt tóc à?”



Giang Chi Châu: “........”



“Gâu gâu.” A Hoàng tò mò chạy về phía A Quất, kêu nó hai tiếng. A Quất giơ tay đẩy A Hoàng ra, A Hoàng né tránh sủa gâu gâu. Hạ Duy thấy A Hoàng thích xem trò vui không sợ lớn chuyện thêm liền kéo nó ra: “A Hoàng, đừng quấy rầy A Quất, nó đang suy tư về cuộc đời của loài mèo.”



“Gâu gâu.”



Hạ Duy lại nhìn A Quất: “Nhưng hình như A Quất không gầy đi bao nhiêu, xem ra nó béo thật.”



A Quất: “..........”



Hạ Duy chụp hình A Quất rồi gửi cho đám bạn thân: “đã cạo lông cho A Quất rồi nè, sự thật chứng minh nó không phải béo giả. ┑( ̄Д  ̄)┍ ”



Cháo Bát Bảo nữ hiệp: .... Mèo của nhà các cậu thật đáng thương.



không gầy mười cân không đổi tên: Ha ha ha ha ha buồn cười quá đi mất, mình có thể xuống lầu dưới tham quan được không?



Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Cậu không sợ bị nó cào thì cứ xuống đi, bây giờ tâm trạng của nó không tốt lắm 



Tiểu Điềm Điềm vô địch: Ha ha ha ha cái đuôi thật đáng yêu.



Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Tạo hình do Giang tiên sinh thiết kế đó.



Hạ Duy vừa nhấn núi gửi, Giang Chi Châu liền bảo cô đến xem bản thảo thiết kế trang trí của công ty gửi tới. Sau khi mua nhà ở của Quốc tế Khải Thuỵ, Giang Chi Châu nhanh chóng tìm công ty trang trí, nên mới có bản thảo trang trí trước mặt như hiện nay. Hạ Duy thấy mấy bản thảo trang trí đều khôngtệ: “Vậy lúc trang trí chúng ta có cần đi coi một chút không?”



Giang Chi Châu đáp: “Tốt nhất là mỗi ngày đi xem tiến độ một chút, đề phòng trường hợp hoả hoạn chập điện.”



“À, không thì bây giờ chúng ta chọn cách trang trí trước đi, rồi đi mua nội thất vật liệu trang trí này nọ, khi nào chúng ta về quê thăm mẹ em xong, trở về rồi trang trí.” Tính ra thì cũng gần đên sinh nhật mẹ cô rồi, đến lúc bọn họ đều không ở đây, để người đến trang trí không tiện lắm.”



“Ừ, chúng ta cũng cần xem xét đồ dùng trong nhà một chút, nếu có thể thì tìm mua những thứ cùng chung phong cách trang trí là tốt nhất.”



“Được.” Hạ Duy ôm A Hoàng lại, xoay màn hình lại cho nó nhìn rõ, “A Hoàng, em sắp chuyển tới nhà mới rồi, có hài lòng không?!”
“Được, đưa theo yên tâm hơn là gửi nuôi nhà người khác.”



Hai người xác nhận mọi chuyện xong liền bắt tay vào chuẩn bị hành lý, chuyện của cửa hàng cũng phải sắp xếp một chút. Thành phố D nổi tiếng về du lịch, thậm chí Hạ Duy còn lên kế hoạch đưa Giang Chi Châu đi chơi một vòng thành phố D.



Ngày xuất phát, A Quất và A Hoàng bị ôm lên xe. A Quất bị cạo lông nên từ chối không muốn ra ngoài, Hạ Duy và Giang Chi Châu vừa dỗ dành vừa lừa gạt, vất vả lắm mới ôm nó ra ngoài được.



“A Quất, em tự tin chút đi, dù bị cạo lông nhưng mấy con mèo đực khác còn kém xa em lắm!” Hạ Duy cố hết sức nịnh nọt A Quất. Nếu biết thế này thì cô đã không đề nghị cạo lông cho rồi, cô phải biết nó vốn béo từ sớm chứ.



“Gâu gâu!” A Hoàng và Hạ Duy kẻ xướng người hoạ, vô cùng chân thành khen ngợi A Quất.



A Quất: “.....”



Nó không hề muốn được con chó ngốc nghếch này khen ngợi chút nào.



Hạ Duy thấy A Quất vẫn rầu rĩ không vui, quay đầu sang hỏi Giang Chi Châu: “không thì chúng ta cũng cạo lông cho A Hoàng đi? Thế đấy thì bọn nó sẽ cùng xấu như nhau, không chừng A Quất sẽ vui vẻ hơn một chút đó.”



Giang Chi Châu: “.............”



Chuyện này có vẻ không ổn nhỉ.



“Bộ lông của A Hoàng có thể hạ nhiệt cho nó, đừng hành hạ nó.” Bây giờ anh có cảm giác hình như Hạ Duy chê lông tụi nó rụng quá nhiều đúng không?



Từ thành phố A đến thành phố D chỉ tốn 2 tiếng lái xe, hai người và một mèo, một chó nên dọc đường đi không thấy buồn chán lắm, phong cảnh thay đổi ngoài cửa khiến tâm trạng cũng thoải mái hơn phần nào. Giang Chi Châu đã đến thành phố D tầm gần 11h.



Hạ Duy chỉ đường anh chạy đến nhà mình, bất giác tâm trạng cũng căng thẳng theo.



Lúc trước cô đi gặp bố mẹ của Giang Chi Châu, tâm trạng căng thẳng cũng không nói đi, tại sao bây giờ cô đưa Giang Chi Châu về ra mắt bố mẹ cô mà cô còn căng thẳng là sao!!!



cô nhìn Giang Chi Châu, hỏi anh: “anh có căng thẳng không?”



“Có một chút.” Giang Chi Châu đáp, lại không nhịn được bật cười một tiếng, “Nhưng không căng thẳng như em.”



Hạ Duy: “...........”



cô đã từng tuổi này mới dẫn bạn trai về nhà ra mắt lần đầu, căng thẳng cũng có thể hiểu mà.



Giang Chi Châu nói: “Em yên tâm đi, anh sẽ thể hiện thật tốt, không để em mất mặt đâu.”