Tội Lỗi Không Chứng Cứ
Chương 6 :
Ngày đăng: 02:55 19/04/20
Dịch giả: Hương Ly
Sáng sớm, Triệu Thiết Dân vừa mới đến đơn vị, Trương Học Quân đã đến tìm ông: “Anh cả, Chi cục đã cầm đến tài liệu vụ án Quấy rối. Nghe nói người đàn ông trung niên ngoài 40 tuổi này trong mấy tháng trở lại đây đã nhiều lần nửa đêm uy hiếp quấy rối nữ giới. Lần nào cũng đều kéo người phụ nữ về nhà một mình vào trong khu vực cây xanh, cầm dao uy hiếp, sau đó tiến hành quấy rối. Sau khi quấy rối xong, còn vênh váo đe dọa mấy câu, sau đó huênh hoang bước đi. Trong bản tin cũng đã nhiều lần nhắc đến.
Triệu Thiết Dân trừng mắt nói: “Vậy sao vẫn chưa bắt được?”
“Tên đó luôn chọn lựa canh chừng ở những đoạn đường không có ai qua lại để chờ đợi những người phụ nữ đi về nhà một mình trong đêm, chờ cơ hội để ra tay, cho nên vẫn chưa bắt được ngay tại chỗ. Chi cục ban đầu mặc dù đã lập án, nhưng cũng không quá coi trọng, và dù sao tên đó cũng chỉ quấy rối nữ giới, chứ không hề trực tiếp cưỡng dâm hay có những hành động gì nguy hại, cũng không cướp giật tài sản, tính chất không nghiêm trọng lắm. Mấy tuần nay tần suất gây án của tên đó đã tăng lên rõ rệt, bình quân cứ hai, ba ngày lại phạm tội một lần, trong sổ lập án đã có tới tám nữ nạn nhân, cho nên Chi cục đã tăng cường việc tuần tra ban đêm, cũng thông qua máy camera giám sát xung quanh để tìm kiếm nghi phạm. Nhưng người này thường xuyên đội mũ, không quay được đặc trưng chính diện của khuôn mặt. Sau khi điều tra toàn bộ máy camera giám sát ở suốt dọc đường, đã phát hiện gã có một sở thích quái dị.”
Triệu Thiết Dân thấy khuôn mặt của Trương Học Quân có vẻ hơi khác lạ, lấy làm lạ, hỏi: “Sở thích quái dị gì vậy?”
Trương Học Quân bĩu môi nói: “Truy lùng dấu vết của gã qua máy quay camera suốt dọc đường, lần theo được gã nửa đêm vài lần chạy vào một số khu vực dân cư, rồi đại tiện trong cầu thang máy.”
Triệu Thiết Dân xoa trán, nói: “Chạy vào trong cầu thang máy để đại tiện? Đơn thuần chỉ là đại tiện thôi sao?”
Trương Học Quân gật đầu: “Đúng vậy, lần nào gã cũng đều đội mũ, rúc vào trong cầu thang máy, đại tiện, rồi lại rời khỏi khu dân cư.”
Đây là loại tâm lí gì vậy?
Triệu Thiết Dân chợt trào dâng thứ cảm giác kỳ quái.
Xem ra là một kẻ biến thái, kẻ biến thái này liệu có phải là hung thủ của chuỗi các vụ án mạng hay không, ông không thể nào xác định chắc chắn được.
Triệu Thiết Dân nhận lấy tập hồ sơ của Chi cục, xem lướt qua một lượt, nghĩ một lát rồi nói: “Đã liên hệ với người phụ nữ báo án tối hôm kia chưa?”
Cho dù đã trải qua một ngày, nhưng khi nhớ lại cảnh tượng đó, cô gái vẫn sợ hãi, run rẩy.
Khi cô đến trình bày sự việc ở đồn công an, phương thức gã quấy rối cô là… Triệu Thiết Dân hắng giọng, nhưng vẫn phải nói nốt câu, “Phương thức quấy rối của gã là bắt cô giúp gã thỏa mãn à?”
Cô gái chau mày, lộ ra nét mặt ghê tởm, cúi đầu nói: “Không phải, là gã dùng dao ép tôi, còn gã tự mình làm việc đó.”
“Không phải là cô giúp, mà là gã tự mình làm việc đó sao?”
“Ừm”, cô gái gật đầu vẻ vô cùng ghê tởm.
“Trong khoảng bao lâu?”
“Chỉ một chút.” Nói xong, cô gái chợt cảm thấy không ổn, liếc nhìn cảnh sát, nét mặt hai người tỏ ra rất nghiêm túc, cô vội bổ sung thêm, “Chắc là khoảng một, hai phút.”
Nét mặt Triệu Thiết Dân tỏ ra ngượng ngùng, ông cảm thấy hai người cảnh sát nam đứng trước mặt hỏi nữ nạn nhân về chi tiết bị quấy rối của đối phương rất không ổn, nhưng vì điều tra vụ án nên vẫn cứ phải hỏi đến cùng: “Sau đó anh ta liền bỏ đi à?”
“Đúng vậy, sau đó bộ dạng của gã rất hoảng hốt, lập tức chạy đi, thực ra tôi còn sợ hãi hơn, đợi đến khi gã đi được một lúc tôi mới dám đứng dậy, chạy một mạch đến cổng khu dân cư, gọi bảo vệ, rồi báo cảnh sát, nhưng cũng không bắt được gã.”
Triệu Thiết Dân nghe lời miêu tả của cô gái, thấp thoáng cảm thấy có điều gì đó bất bình thường, nhưng nhất thời lại không thể nào nghĩ ra được trong lời miêu tả của cô ta rốt cuộc là có vấn đề gì. Sau đó lại xác nhận một lượt địa điểm phạm tội, chính là khu vực chỉ cách hiện trường xảy ra vụ án có 50 - 60 mét, ở giữa cách một số cây cối và cỏ xanh.
Sau khi điều tra xong, Triệu Thiết Dân và Trương Học Quân lái xe cảnh sát đến trường Đại học Chiết Giang, anh quyết định tìm gặp người bạn cũ đó để trò chuyện.