Tôi Muốn Có Một Mái Nhà

Chương 32 :

Ngày đăng: 09:21 18/04/20


Cách khu chung cư Thịnh Mặc đang ở không xa lắm có một cửa hàng tạp hóa tương đối lớn, bình thường anh vẫn đến đó mua đồ. Đâu Đâu vừa xuống đến tầng trệt đã chạy nhảy vô cùng vui vẻ, bộ lông mới mọc một nửa trên người nó tung bay, cũng coi như là đẹp mắt. Lâm Gia Nhạc giữ dây cổ của nó, lơ đãng một chút liền bị nó kéo đi, Đâu Đâu muốn vận động, cậu chỉ đành chạy chầm chậm theo sau “Đâu Đâu, mày chậm lại một chút đi.” Thời tiết thế này, tuy giờ đã là chạng vạng nhưng vẫn còn rất nóng, vận động một chút là sẽ đổ mồ hôi.



Quả nhiên không được bao lâu gáy Lâm Gia Nhạc đã ướt mồ hôi. Thịnh Mặc chạy theo cậu “Nuôi Đâu Đâu đúng là cộng việc vất vả nhỉ?”



Lâm Gia Nhạc vừa lau mồ hôi vừa nói “Nó cũng khỏe thật đấy, kéo được cả tôi chạy theo.”



Đâu Đâu hoàn toàn không hiểu hai người đằng sau đang nói chuyện gì, mỗi ngày nó chỉ có thể ra ngoài hai lần là cùng, lúc Thịnh Mặc bận rộn thì còn chỉ có một lần, cho nên mỗi lần ra ngoài tựa như được thông khí, chạy nhảy nô đùa thỏa thích, cho đến khi mệt lả mới thôi.



Thịnh Mặc ở đằng sau gọi “Đâu Đâu, đi chậm một chút, mày mà còn chạy lần sau anh Lâm không dẫn đi nữa đâu.”



Lâm Gia Nhac “…” Tôi cũng không có cơ hội lần sau dẫn nó đi dạo đâu.



Đâu Đâu lại thật sự đi chậm lại, thỉnh thoảng quay đầu nhìn hai người phía sau, đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời nó, được ra ngoài chơi, còn có cả anh Lâm mà nó thích nhất cũng đến.



Lâm Gia Nhạc hỏi “Thầy Thịnh, chiều nào anh cũng dắt nó đi dạo à?”



Thịnh Mặc gật đầu “Đúng vậy. Chỉ cần tôi ở nhà thì ngày nào cũng phải dắt nó đi dạo, trừ khi mưa to thì không ra ngoài. Không được rồi, cậu xem ngày nào cũng ra ngoài đi dạo mà nó đã phì thành thế này, nếu không đi dạo vậy thì sẽ béo chết.”



Lâm Gia Nhạc chưa từng nuôi chó cho nên không hiểu nhiều về chuyện nuôi chó “Chó béo một chút không tốt sao?”



Thịnh Mặc lắc đầu “Không tốt, béo dễ sinh bệnh.”



Lâm Gia Nhạc cảm thán “Mỗi ngày đều phải dắt nó ra ngoài thế này, anh thực vất vả.”



Thịnh Mặc nói “Nếu quen rồi thì cũng tốt. Chẳng qua có thằng nhóc này ở bên, tôi không thể đi rất nhiều nơi, nghỉ hè năm nay cũng chỉ dám ở nhà, chẳng đi đâu được.”



Lâm Gia Nhạc nói “Thế lúc anh không có nhà thì Đâu Đâu để ở đâu?”




Lâm Gia Nhạc gật đầu “Đúng vậy, tôi đoán là anh làm giúp, cho nên muốn đến gặp mặt nói lời cảm ơn.”



Thịnh Mặc vui vẻ cười “Không ngờ cái đó thật sự hữu dụng, tôi suýt nữa còn quên việc này rồi. Cậu theo tôi nào.”



Thịnh Mặc dẫn Lâm Gia Nhạc vào thư phòng, mở máy tính, mở trang diễn đàn nọ ra cho Lâm Gia Nhạc xem “Chính là diễn đàn này, tôi chụp hình căn nhà của tôi đăng lên, muốn quảng cáo giúp công ty cậu một chút, không ngờ nó thật sự hữu dụng. Sau này cậu có thể tự lên diễn đàn này quảng cáo hoặc tham gia các diễn đàn khác nữa.”



“Quảng cáo trên diễn đàn không cần tiền sao?” Đối với những thứ công nghệ thông tin mới thế này Lâm Gia Nhạc còn rất mù mờ.



“Không cần, cái này giống như là một nhà văn hóa, mọi người ở đó nói chuyện phiếm thôi, đăng lên tin tức của mình, người nào cần thì sẽ tìm kiếm để xem, nếu gặp được thông tin về việc mình cần thì sẽ tự liên hệ.” Thịnh Mặc giải thích cho cậu.



“Thật là một nơi tốt.” Lâm Gia Nhạc cảm thán từ tận đáy lòng.



Thịnh Mặc nói thêm “Đúng vậy. Sau này cậu cũng có thể tự làm, mỗi công trình các cậu làm xong thì có thể nhờ chính các khách hàng quảng cáo cho các cậu, nếu họ không tiện thì cậu có thể xin phép rồi tự mình đăng quảng cáo. Chụp mấy tấm ảnh là được, cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của họ. Mà chính cậu cũng có thể tự tìm kiếm, có rất nhiều người đăng tin tìm người sửa nhà ở trên mạng.”



Lâm Gia Nhạc suy nghĩ một chút, nếu cái máy tính kia của mình cũng được nối mạng, vậy sẽ tiện hơn rất nhiều.



hưng cậu cũng từng hỏi thăm rồi, tiền mạng một năm cũng phải mấy ngàn, không tiện chút nào, công ty vừa mới thành lập thôi, chi khoản này quả thật hơi quá. Về sau cứ đến tạm quán net đã, cũng không tốn bao nhiêu thời gian.



Thịnh Mặc còn nói “Tôi sẽ để ý giúp cậu, nếu cậu có gì muốn quảng cáo ở trên mạng thì có thể tới nhà của tôi lên mạng hoặc tôi làm giúp cho.”



Lâm Gia Nhạc cảm ơn từ tận đáy lòng “Thật sự cảm ơn anh, Thầy Thịnh, cuối cùng tôi lại phải làm phiền anh.”



Thịnh Mặc bật cười “Đừng khách sáo với tôi thế này, chúng ta cũng là bạn bè cơ mà. Nếu cậu thực sự muốn cảm ơn, vậy sau này để tôi đến nhà cậu ăn cơm nhiều một chút là được.”



Lâm Gia Nhạc đương nhiên không từ chối, luôn miệng nói đồng ý.