Tôi Phải Đào Hôn

Chương 15 :

Ngày đăng: 12:17 30/04/20


Ôn Kỳ sau lần đó liền thường xuyên đến tìm Miên Phong giao lưu.



Miên Phong đối với lời nói hôm đó của cậu nửa tin nửa ngờ, trở lại cố ý tìm đại sư cố vấn.



Này nếu là lý luận học thuật nghiêm khắc, người có cấp bậc cao như đại sư có thể dễ dàng đưa ra phán đoán, nhưng ở trên mặt nghệ thuật, mỗi người đều có lý giải bất đồng, chỉ sợ là đại sư cũng không thể dễ dàng phủ định lý luận của người khác, chỉ có thể đáp là lời nói có chút đạo lý. Miên Phong vì thế tin tưởng Ôn Kỳ tìm mình không phải để nói hươu nói vượn, thái độ đối với cậu có điểm tốt hơn.



Ôn Kỳ tự nhiên không thể vẫn luôn nói dối, qua mấy ngày liền đem lời lão sư dạy bảo thuật lại cho Miên Phong.



Miên Phong không thể tin nổi: "Cậu điên rồi sao, sao lại đem nói cho tôi?"



"Có sao đâu," Ôn Kỳ thần sắc nhẹ nhàng, "Mình biết Lý lão sư cùng lão sư của cậu là đối thủ một mất một còn, nhưng chúng ta thì không phải, cùng lắm chỉ là đối thủ cạnh tranh, giao lưu có thể giúp chúng ta tiến bộ, hơn nữa cậu không cảm thấy người đi theo nghệ thuật đều rất cô độc sao? Họ cùng đại bộ phận con người trên thế gian này bất đồng quan điểm, cũng rõ ràng tinh tường cảm nhận được điều đó, nên rất ít người có thể đi sâu vào nội tâm, linh hồn của họ." (má nó vcl)



Miên Phong hơi run run: "... Nhưng mà..."



Ôn Kỳ tiếp tục: "Lại nói mình căn bản không nhớ Hạ Lăng Hiên, chẳng để ý thắng thua, lần trước nói như thế chỉ để muốn khiêu khích cổ vũ cậu thôi."



Miên Phong từ cảm khái tâm hồn bên trong của nghệ thuật gia nháy mắt phản ứng, đột nhiên nhìn về phía cậu: "Cậu nói cái gì?"



"Tớ không nhớ rõ hắn ta, thắng thua cũng không sao cả, đem toàn lực vào thi đấu là tốt rồi," Ôn Kỳ nhìn cậu ta, cảm thấy hứng thú hỏi, "Kỳ thật tớ cảm thấy rất tò mò nha, Hạ Lăng Hiên ngày ngày mặt lạnh như băng, các cậu thích hắn ta ở đâu? Không nghĩ tới khi cùng hắn ta yêu đương với ở cùng bức ảnh thờ có cảm giác giống nhau sao?"



Miên Phong bị "ảnh thờ" làm cho cạn lời, không kịp phản bác, hỏi tới: "Thật sự không nhớ rõ sao?"



Ôn Kỳ vặn lại: "Không phải vậy cậu nghĩ sao mình lại đồng ý đáng cược?"



Miên Phong thầm nghĩ cũng đúng.



Nếu là ngày trước, còn lâu người này mới chịu buông tha.



Ôn Kỳ nói: "Mình cũng không hiểu vì sao lại đi thích Hạ Lăng Hiên, cùng cái cục băng di động kia sống đến hết đời, ngẫm lại thấy thật kinh khủng.... Nha, có chuông báo hiệu rồi kìa, cậu mau lên lớp đi, tớ về đây."



Miên Phong nhìn bóng lưng của cậu, nhất thời đứng im không nhúc nhích.



Sau ngày hôm nay, thái độ của Miên Phong với cậu lại có điểm hòa hoãn hơn, cũng đem những gì lão sư giảng giải chia sẻ cho cậu.



Ôn Kỳ thấy vậy cố ý gia tăng tình hữu nghị, nói không ít chuyện thú vị, bao gồm cả mấy truyền kỳ nghe đồn được ở kiếp trước.



Cậu và nguyên chủ bất đồng, mị lực nhân cách rất lớn, Miên Phong một thiếu gia không hiểu thế sự hoàn toàn không chống đỡ được, càng ngày càng thân cận với cậu, làm cho quần chúng ăn dưa đầu óc mơ hồ, hoàn toàn không hiểu vì sao hai người nên chém chém giết giết lại xưng huynh gọi đệ, này không khoa học đi?



"Chỉ còn một tháng nữa là so tài," Ôn Kỳ nói, "Nên chuyên tâm chuẩn bị tác phẩm, tớ liền không tới tìm cậu, miễn cho suy nghĩ của cậu bị quấy nhiễu, cậu cố lên."



Miên Phong nói: "Cậu cũng cố lên."




Cậu đối với điều này vô cùng hài lòng, hướng giường lớn mềm mại thư thích nằm xuống, rất nhanh liền ngủ.



Trong lúc giật mình cậu tựa hồ nghe thấy tiếng "răng rắc", một giây trôi qua, bản năng ở sâu trong linh hồn của cậu nháy mắt phản ứng. Cậu đột nhiên mở mắt ra, trong chớp mắt quét thấy một bóng đen, lập tức ngồi dậy.



Mà người đến còn nhanh hơn cậu, không chờ cậu vươn mình xuống giường liền dùng sức đè cậu lại, đồng thời đem đèn giường mở ra. Ôn Kỳ bị chói đến nheo mắt lại, nhanh chóng thấy rõ người phía trên. Người này vẻ ngoài soái khí, khí tràng cường đại, cười đến thập phần ôn nhu, đúng là Trác Vượng Tài.



Trác tiên sinh vươn ngón trỏ chặn lại môi của cậu: "Đừng la lên, bằng không tôi cũng không khách khí với cưng đâu."



Ôn Kỳ ý đồ muốn lui về phía sau, cảnh giác hỏi: "Anh... Anh là ai?"



Cậu cảm thấy may mắn vô cùng, lúc trước sợ tên khốn này nửa đêm liền đến, lúc ngủ cậu cũng mang theo máy biến thanh, hẳn là sẽ không bị lộ. Tuy nhiên thủ vệ Ôn gia cũng không hề kém cỏi, người này có thể ẩn núp lẻn vào trong này, thực lực phải vô cùng mạnh a.



Cậu còn chưa có suy nghĩ xong, người trước mắt đột nhiên sờ về phía cổ cậu, chuẩn xác tìm tới máy biến thanh, gỡ xuống.



Ôn Kỳ: "......"



Trác tiên sinh ném máy biến thanh đi, cười nói: "Nào, bảo bối nhi, hỏi lại vấn đề lúc nãy của cưng đi."



《Hết chương 15》



Tác giả có lời muốn nói:



Mặc dù tôi đã phát ra bình luận, không biết mọi người có nhìn thấy hay không, ở đây liền thuật lại một lần nữa.



Từ đầu cho đến lúc này ---



1. Ôn Kỳ sau khi đào tẩu liền biết đến nguồn thế lực kia muốn đuổi giết mình, tất nhiên sẽ không dùng bộ dạng gốc, còn về âm thanh thì không quá để ý. Cho nên Trác tiên sinh nhìn thấy chính là diện mạo ngụy trang + giọng thật của Ôn Kỳ.



2. Ôn Kỳ trở về nhà, bắt đầu dùng diện mạo gốc của bản thân, sợ sệt Trác tiên sinh đuổi tới, vì vậy mua máy biến thanh mang theo bên người (Chương 12), mua n cái cùng âm sắc, tìm lý do ca hát khiến giọng khàn, sau đó là luôn mang theo, kể cả lúc ngủ.



3. Hạ Lăng Hiên sau khi trở lại, nghe thấy chính là giọng đã sử dụng máy biến thanh, mãi đến tận khi nghe cái vụ "nghệ thuật gia" mới phát hiện vấn đề.



4. Trác tiên sinh nghe thấy giọng gốc của Ôn Kỳ tại sao không có phản ứng, Hạ Lăng Hiên trở về cũng có lần đối thoại với giọng gốc Ôn Kỳ, nhưng cũng không có phản ứng. Bởi vì trước kia Hạ Lăng Hiên không quá để ý Ôn Kỳ, số câu hai người trò chuyện khi trước đều đếm được nha.



5. Ôn Kỳ tại sao không chính mình ngụy trang âm thanh, bởi vì quá mệt mỏi, có công nghệ cao vì sao không cần. (???)



6. Hoắc Hạo Cường ở nơi đó vì sao nhìn thấy tướng mạo thật của Ôn Kỳ mà không phản ứng, bởi vì khi đó Ôn Kỳ nghèo kiết xác, lúc trước công cụ gỡ tầng mặt nạ sinh vật là Hoắc Hạo Cường cấp cho, Hoắc Hạo Cường tất nhiên biết chuyện Ôn Kỳ mang da giả, Wyant có thể ở trên mạng soát thấy thông báo tìm kiếm Ôn Kỳ (Chương 1 khi Wyant muốn đe dọa làm nguyên chủ tự sát), Hoắc Hạo Cường đương nhiên cũng có thể ~



P/s: Qua lời tác giả, đứa ngốc cũng đoán được Trác tiên sinh là ai. Truyện này của Nhất Thế Hoa Thường cũng gắn tag hài mà vào tay mình edit chẳng thấy hài ở đâu hết huhu:"))). Sau đợt này lười một chút hjhj:")))