Tôi Phải Đào Hôn

Chương 18 :

Ngày đăng: 12:17 30/04/20


Diệu Lâm Bôi là cuộc thi mang tính toàn quốc, hằng năm tổ chức một lần.



Cùng với những cuộc thi hội họa khác giống nhau, chính là lấy hình thức triển lãm, mà điểm cộng của triễn lãm nghệ thuật Diệu Lâm chính là, kỳ hạn một tháng, vừa vặn ở trong gian đoạn nghỉ hè.



Diệu Lâm Bôi có một quy định, là năm mươi người đứng đầu có thể trực tiếp tham gia triển lãm, không cần phải vượt qua vòng loại. Ôn Kỳ và Miên Phong vừa vặn đều ở trong danh sách này, cùng nhau tiến vào tham gia vòng thi triển lãm.



Ôn Kỳ cố ý không ngủ một ngày một đêm, sáng sớm hôm sau mang theo cặp mắt đầy tơ máu ra mở cửa.



Cha Ôn sợ hết hồn: "Sao con lại thế này?"



Ôn Kỳ nói: "Đêm qua con gặp ác mộng."



Cha Ôn không yên lòng: "Nếu không chúng ta đừng đến đó?"



"Không được, "Ôn Kỳ rất kiên quyết, "Nếu đã đánh cược thì không thể lùi bước, nam tử hán đại trượng phu chết cũng phải chết ở trên chiến trường!"



Mấy người Ôn gia: "......"



Ôn gia tuy rằng cũng có con cháu vào trong quân bộ, nhưng chỉnh thể mà nói thì là một thế gia thương nghiệp.



Ôn lão gia tử ở trên thương trường một thân huyết vũ mấy chục năm, tính tình từ đó mà luyện ra, nhưng hôm nay nghe người nào đó nói lời này thực hùng hồn, vẫn sinh ra kích động muốn nhét thằng nhãi này vào trong bụng mẹ.



Ông lặng lẽ nhẫn nhịn, cảm thấy số tuổi của mình bây giờ không dám vác cái mặt già nua này đi xem "náo nhiệt", sau khi ăn xong liền đi uống trà đạo tu thân dưỡng tính, chờ pha xong một bình trà nhỏ, Ôn tam thúc vừa vặn đi vào.



Ông nói: "Con không đi sao?"



Tam thúc thở dài.



Tam thúc đương nhiên biết tác phẩm thi đấu của Ôn Kỳ là dạng gì, càng nghe được lời đại sư đánh giá, sâu sắc mà cảm thấy được Ôn Kỳ không đùa giỡn, đi tới nói: "Ba, ba mau nói xem phải làm sao bây giờ?"



Ôn lão gia tử thong thả ung dung rót một chén trà, nói: "Chuyện sau này khó mà nói, nhưng chỉ cần Hạ gia còn thích Tiểu Kỳ, Tiểu Kỳ liền có cơ hội."



Tam thúc mất vài giây phản ứng, nhanh chóng bỏ đi.



—Ôn Kỳ chính là thua, nhưng cũng không thể để quá khó coi, ít nhất còn phải giữ lại được thanh danh, ông phải đến cứu vãn lại một chút.



Ôn Kỳ mấy người lúc này mới rảo bước tiến vài triển lãm nghệ thuật Diệu Lâm.



Người trong Ôn gia tới không ít, đại đa số là các tiểu bối.



Người trong trường học cùng các thiếu gia tiểu thư giới thượng lưu đều đến đây xem náo nhiệt, chắc chắn sẽ không nói lời hay ý đẹp gì. Ôn Kỳ đơn giản quét mắt liếc mắt một cái, vác cái mặt tiều tụy mà đi về phía trước, một lát sau thấy Miên Phong đi đến.



Nhóm truyền thông sớm đã biết tiêu điểm của lần thi đấu này, lên tinh thần nhìn chằm chằm, tiếp theo liền thấy hai người nhanh chóng đến gần nhau, giống như quen thuộc mà cùng nhau tán gẫu liên thiên, Miên Phong còn giống như rất lo lắng cho Ôn Kỳ, làm cho bọn họ cảm thấy sững sờ, sau đó âm thầm líu lưỡi cảm khái không hổ là thiếu gia gia tộc lớn, mặt ngoài cũng thật tốt nha!



Cha Ôn mấy người cũng cảm thấy sững sờ, thấy Ôn Kỳ cùng tử địch sóng vai mà đi, có vẻ như thật sự vui vẻ, toàn bộ đều không lộ ra chút nào sơ hở. Đại ca phản ứng nhanh, thấp giọng nói: "Ba nói xem có phải bọn họ có phải đã hợp tác thông đồng với nhau không?"
Cha Ôn đi tới trước mặt cậu nói: "Cha đáp ứng mẹ phải chăm sóc kĩ lưỡng cho con, con muốn kết hôn cùng ai thì kết, nếu đối với hôn ước này cảm thấy không hài lòng, vậy chúng ta liền hủy, sau đó tìm tới người mà yêu quý con, có thể đối xử tốt với con, cha sẽ đồng ý."



Trong lòng Ôn Kỳ chợt lóe lên cảm giác như bị kim châm, giống như muốn đem mảnh kí ức từ sâu trong đáy lòng lấy ra. Cậu đưa mắt nhìn cha, nghiêng đầu đi, không nói lời nào liền đi.



Tam thúc trơ mắt nhìn cậu lên lầu, không thể tin mà nhìn về phía cha Ôn: "Anh?"



"Đừng nói cái gì nữa, tiểu Kỳ là con trai anh, anh phải làm chủ cho nó," Cha Ôn nhìn mọi người, "Nó không vui, vậy thì hủy bỏ."



Tam thúc nói: "Anh điên rồi sao? Nó trước đây rất thích tiểu Hiên a, vạn nhất nó nhớ lại thì làm sao?"



Cha Ôn không đáp, nhìn lão gia tử: "Ba?"



Ôn gia gia nâng ấm trà lên uống một hớp, gật gật đầu: "Chọn ngày đem người đến Hạ gia giải trừ hôn ước đi."



Tam thúc cả kinh đứng lên: "Ba?!"



"Không có lần này, còn có thể có lần sau." Ôn gia gia nói.



Ôn gia gia từ lâu đã chuẩn bị tinh thần cho việc hủy bỏ hôn ước, bởi vậy rất bình tĩnh, chỉ là cho tới ngày hôm nay mới nhìn thấy tiểu Kỳ lộ ra sự sắc bén, ông bắt đầu suy đoán mọi chuyện bên trong này đều do tiểu Kỳ cố ý làm ra.



Nếu đều là tiểu Kỳ từng bước từng bước tính kế, vậy có thể bồi dưỡng một chút rồi tống vào công ty nha. =))))



Nha, điều kiện tiên quyết là tinh thần của tiểu Kỳ phải bình thường, sẽ không lôi kéo toàn bộ người trong công ty trở thành tà giáo.



Vào lúc này, Hạ gia gia cũng đã nhận được tin tức của triển lãm.



Nghe thấy tiếng thông tấn khí vang lên, ấn chấp nhận, nhìn thân của ảnh cháu trai mình, nói: "Ta đã biết."



Hạ Lăng Hiên nói: "Con muốn hỏi chuyện khác, việc lần trước ông nhắc đến.... Ôn gia có tham dự sao?"



Hạ gia gia phản ứng một lúc mới ý thức được hắn nói về kế hoạch biển sâu, khẽ cau mày: "Bọn họ không có khả năng tham dự, có gì sao?"



Hạ Lăng Hiên nói: "Con liền tùy tiện hỏi một chút thôi."



Hạ gia gia nhìn cháu trai, đoán không được suy nghĩ của hắn lúc này, liền trở lại đề tài vừa nãy: "Sự việc trong triển lãm ta đã nghe nói, chờ một tháng sau có kết quả thi đấu, ta liền giải trừ hôn ước của các con, về sau con đừng có mà gieo vạ thằng bé nữa."



Hạ Lăng Hiên: "......"



《Hết chương 18》



P/s: Vì mình sợ một ngày nào đó wattpad bị bay màu nên đã cùng bạn lập luôn một cái wordpress để đề phòng nha. Link: thanhyyy1999.wordpress.com



Vô đó ủng hộ mình nha các tình yêu:3