Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Chương 313 : Sức quyến rũ của Lạc Ngạo Thực
Ngày đăng: 17:04 30/04/20
"Anh hai, anh thật quá đáng" Lâm Dương tức giận nói, sau đó lao ra khỏi PUB.
Lạc Ngạo Thực vẫn ngồi im trên ghế không hề nhúc nhích, rót rượu vào hai chiếc ly, sau đó đưa một ly tới cho Lâm Hiên.
Lâm Hiên khẽ thở dài, ngồi xuống ghế salon, nhận ly rượu từ tay Lạc Ngạo Thực, ngửa đầu uống cạn một hơi. "Ừ, em có chuyện này muốn nói với anh" Lâm Hiên lau lau khóe miệng, nhìn về phía Lạc Ngạo Thực.
Anh khẽ nhưởng mày, không chút ngại ngùng, hỏi: "Nói về Lâm Dương? .... Cô ấy là một cô gái tốt, tôi rất thích"
"Nó là người đã có chồng, đâu đáng giá để cho anh thích?" Thân làm anh trai, lại hạ thấp điều kiện và sức hấp dẫn của em gái.
"Ha ha, cậu khiêm tốn quá? Lâm Dương không phải là loại phụ nữ bình thường, những biểu hiện của cô ấy ở trên thương trường luôn luôn suất sắc, hơn nữa khối tài sản riêng cũng khiến người ta thèm thuồng" Lạc Ngạo Thực thay đổi dáng ngồi, ánh mắt dừng lại trên ly rượu đỏ trong tay.
Lâm Hiên nheo mắt, đánh giá vẻ mặt của Lạc Ngạo Thực: "Không phải anh... muốn nghe theo lời đề nghị của nó đấy chứ? Chẳng lẽ anh định ly hôn?" Những lời này vừa rồi anh đã nghe thấy.
"Có gì không thể? Hiện giờ tôi vẫn chưa tìm ra lý do từ chối" Lạc ngạo thực dang hai tay hỏi.
"Anh đã có vợ, có con! Vũ Nghê rất yêu anh, không phải anh cũng rất yêu cô ấy sao?" Lâm Hiên vội vàng chuyển sang nhân vật quan trọng, muốn thuyết phục Lạc Ngạo Thực.
"Vũ Nghê..." Anh nhẹ nhàng gọi tên vợ mình.
Lâm Hiên ngồi dịch về phía Lạc Ngạo Thực, nói: "Anh còn do dự gì nữa? Vũ Nghê là người tốt, cô ấy yêu anh, làm sao anh có thể không yêu cô ấy? Đúng, em và Vũ Nghê quả thật đã từng hồ đồ, nhưng tất cả những chuyện đó đều ngoài ý muốn, cô ấy chưa bao giờ có ý nghĩ phản bội anh..."
"Nhưng em muốn anh, không muốn vì cuộc hôn nhân này lại trở thành gánh nặng giữa hai chúng ta! Em nói rồi, tiền không quan trọng, chỉ cần được ở bên cạnh người đàn ông em yêu"
"Anh rất bay bướm, cho dù chúng ta ở chung, anh cũng sẽ không chung tình với em"
"Những chuyện đó đều không quan trọng, Lạc tổng, anh đừng khuyên em, nếu như có một ngày anh không còn cần em nữa, em cũng sẽ không trách anh!" Nói xong, Lâm Dương liền cúp điện thoại.
Vừa ngắt điện thoại, tiếng chuông lại vang lên lần nữa. Trên màn hình hiện lên tấm ảnh chân dung, anh liền nở nụ cười bí hiểm: "Alô, alô, địa chỉ của tôi là đường XX, biệt thự Úy Lam, vẫn chưa tìm thấy sao? Tôi đã tắm xong rồi!"
"Lạc Ngạo Thực, anh đang nói chuyện điện thoại với ai đấy? Ai muốn đến nhà riêng của anh?" Vũ Nghê kiềm chế, tức giận nói.
"Ôi, thì ra là bà xã đại nhân? Không có ai đâu, em đừng suy nghĩ lung tung!" Lạc Ngạo Thực lập tức trấn an.
"Anh lừa em, nhất định anh dẫn người khác về nhà, anh lại muốn làm chuyện có lỗi với em sao?"
"Ài, cũng không có cách nào, ở một mình rất cô đơn! Đêm khuya quá dài, bên cạnh lại không có ai nằm cùng, điều này khiến anh ngủ không yên giấc" Lạc Ngạo Thực buồn bã than thở.
"Nếu như anh dám làm chuyện có lỗi với em, em .... em sẽ lập tức cắt đứt tiểu đệ của anh" Vũ Nghê phẫn nộ nói.
"Ha ha.... Vậy niềm hạnh phúc sau này của em thì sao? Có khi còn đau khổ hơn chết!" Lạc Ngạo Thực cất giọng khẽ cười.