Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 468 : Tình cảm chị em

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


Ngay khi Tư Vũ thương tâm muốn chết. Thời điểm đó cô liền té xỉu thì di động của Bùi Tạp Tư bỗng nhiên vang lên....



"Ông - - "



"Ông - - "



Một đám muỗi chi chít không ngừng đốt lên hai thân thể nhỏ bé đang bị nhốt tại nơi này, hai thân thể nhỏ bé không ngừng vặn vẹo muốn phòng tránh bị muỗi đốt.



“A....” Hoan Hoan bỗng nhiên thét lên chói tai.



“Làm sao vậy?” Lạc Dật bị trói cùng cô bé lưng tựa lưng, cố gắng xoay người, quan tâm hỏi “Làm sao vậy?”



“Trên trán của tớ rơi xuống một con nhện, hu hu....” Hoan Hoan hoảng sợ kêu to, dùng lực lay động mặt mình.



Lạc Dật để ý cách chỗ bọn họ không xa đang đứng hai người đàn ông canh gác nên hô to: “Này. Tôi đã gọi điện thoại cho ba tôi, ông ấy lập tức sẽ mang tiền đến đây, các ông sao vẫn không chịu cởi trói cho chúng tôi? Tôi nói thật....., nếu các ông đối với chúng tôi tử tế một chút, nhất định sẽ cho các ông nhiều tiền. Mà cha tôi sẽ cảm tạ các ông thật tốt, bởi vì các ông đã không giết chết chúng tôi...” (lemon phan = tên này còn nhỏ mà gan cùng mình, k hổ danh là con của LNK ^.^)



Thật sự là ý hay, nói đúng nói sai đều nói hết rồi thế mà hai người kia vẫn đứng tại chỗ không hề bước tới.




“Không, ông không được làm tổn thương Lạc Dật.” Hoan Hoan hô lên một tiếng, hai chân đang được tự do lập tức chạy hướng về phía trước Lạc Dật.



Đầu dao sáng bóng lập tức xuyên qua bụng dưới của Hoan Hoan. “Phựt” một tiếng, dòng máu ấm áp lập tức văng lên đến trên mặt bọn bắt cóc.



Hoan Hoan ngã xuống trên người Lạc Dật, chuyện này khiến Lạc Dật kinh sợ, khóc không ra tiếng, cậu bé kin sợ rống lên “Hoan Hoan, sao chị ngốc quá vậy? Chị không nên đỡ nhát dao đó cho em!



“Cậu....là em trai của tôi, tôi là chị của cậu, tôi muốn bảo vệ cậu.” Hoan Hoan bắt đầu suy yếu nói, máu tươi không ngừng từ trong cơ thể nhỏ bé của Hoan Hoan trào ra ngoài.



Lạc Dật khóc nấc, nghẹn ngào, hai tay dùng lực đánh vào thân thể mình nói. “Đúng, nhưng em là con trai mà, chị làm như vậy thật khiến cho em mất mặt. Hoan Hoan, chị nói chị muốn sống mà, không phải chị vẫn muốn biết ai là ba ruột của mình sao? Chị không nhớ rõ sao?”



“Tớ nghĩ muốn chú Tạp Tư là ba của mình thôi!” Cô bé cố gắng nâng lên mi mắt, nhìn bọn bắt cóc. “Các ông nhất định phải để cậu ấy lại..., nếu các ông làm cậu ấy bị thương, vậy thì thật sự không lấy được bất kỳ thứ gì rồi!”.



Y phục của tên thấp bé bị nhuộm đỏ máu của Hoan Hoan, hai chân không thể khống chế được run run. “Con bé này thật là dũng cảm a .... được, tao đáp ứng nguyện vọng của mày, nhất định giữ lại em trai của mày...”



Lời hắn còn chưa dứt, trong không trung bỗng nhiên vang lên hai tiếng “Bang...bang...”.