Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 89 : Người đàn ông hiếm thấy

Ngày đăng: 17:01 30/04/20


Người đàn ông hiếm thấy



Chồng trước của cô không điêu luyện ư ?!



Lạc Ngạo Thực sao ?!



Vũ Nghê đứng lên đưa lưng về phía bạn tốt , che môi đỏ mọng , run run bả vai



Trời ạ , hắn mà không điêu luyện ư !? Cô thực sự muốn cười phá lên , Dạ dày của cô gần như rút lại



Quan Tĩnh vùi mặt vào trong gối hồi lâu , phát ra thanh âm gầm thét , mới đem mặt lộ ra ngoài "Vũ Nghê , cậu hãy thành thật đi , nói cho tớ biết , lúc trước chồng cậu đòi hỏi nhiều nhất là mấy lần trong một buổi tối ?!"



"Không nhớ rõ !" Vũ Nghê nhanh chóng qua loa , cô thật không có ‘hào phóng’ như Quan Tĩnh , có thể đem chuyện này mở miệng nói ra



"Gạt người , sao lại không nhớ chứ ?! Loại chuyện như vậy đối với phụ nữ mà nói , chính là khắc cốt ghi tâm , đến chết cũng sẽ không quên !" Cô luôn luôn hiếu kỳ về chuyện Vũ Nghê , đối mặt với nam nhân ưu tú như Tưởng Vũ Hàng , vì sao cô ấy lại không động lòng đây



Trừ phi trong lòng cô ấy vẫn còn nhớ đến chồng trước



"Nói một chút đi mà , thật hiếm khi người tình của tớ đi vắng nên chúng ta mới có cơ hội tụ họp như vầy" Dù sao cũng là ký giả , cho nên Quan Tĩnh hay có tật xấu này , không truy hỏi kỹ càng sự việc , cô sẽ không cam lòng , không cam lòng thì lại không cách nào ngủ được ! (Chết cười với cái tính Quan Tĩnh )



Quan tĩnh vừa nói vừa hăng hái ăn chuối "Ầy , hai ngày nay tớ bị táo bón , phải ăn nhiều trái cây một chút mới được !"
**********************************************************



Khoảng bảy giờ rưỡi sáng Vũ Nghê đi ra cửa chính nhà trọ , thì thấy một chiếc xe màu đen nhãn hiệu MayBach đang ngừng trước cửa , đứng bên cạnh là một ông lão khoảng chừng năm mươi



Ông lão mặc bộ tây trang của một nhãn hiệu nổi danh , đúng là được làm từ thủ công thứ thiệt , hơn nữa cổ áo và tây trang cũng cùng màu sắc . Giày da dước chân cũng được đánh bóng loáng



Trên tay đeo bao tay màu trắng , mặt nghiêm trang đứng chờ ai đó . Mà cái bao tay màu trắng cũng cho thấy được thân phận của lão —— ông hẳn là một tài xế !



Không sai , một chiếc xe hơi sang trọng , phải là một tài xế được đào tạo chuyên nghiệp , mới có thể xứng đáng lái . Đây là xe nhà ai , thật sự rất phô trương , Vũ Nghê âm thầm kêu lên



Chiếc xe sang trọng này cô chỉ được nhìn thấy trong tạp chí , ai dè hôm nay lại xuất hiện ngay dưới lầu , không nhịn được phải liếc nhìn đến mấy lần . Thân xe được thiết kế tinh tế lộ vẻ xa hoa , cho dù không nhìn thấy bên trong , cũng có thể tưởng tượng ra việc thoải mái khi ngồi vào đó



Vũ Nghê quan sát chiếc xe một lúc , thì đồng thời tài xế cũng nhìn vào Vũ Nghê "Xin hỏi , cô chính nữ phát thanh Phó Vũ Nghê ?!"



Thanh âm của ông lão trầm mạnh , khiến Vũ Nghê cười một tiếng , không ngờ ông ấy cũng biết mình ?! "Xin chào , đúng là tôi !"



"Thì ra là cô , so với trên ti vi , cô xinh đẹp hơn rất nhiều ! cô Vũ Nghê , mời lên xe !" ông lão chợt mở cửa xe



Vũ Nghê ngơ ngẩn không rõ chuyện gì ——