Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 116 : Lập tức chia tay với anh ta

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


“Thì nói em không có thời gian!” Nhan Như Y vẫn cự tuyệt lời thỉnh cầu của Cao Hải, phải biết cô mong đợi lần hẹn hò đầu tiên với Hoắc Doãn Văn như thế nào, cô không muốn bất kỳ ai phá hư kế hoạch này!



“Nhưng rõ ràng em có thời gian. Như Y, em nỡ đối xử như vậy với anh sao? Em nghĩ thử một chút, hôm đó anh là vì ai, còn không phải vì em, vì mặt mũi của em, là một người bạn tốt, anh có thể giúp em mà không tiếc cả mạng sống, sao em có thể nhẫn tâm cự tuyệt anh!”



“Nhưng chúng ta không phải người yêu, cái này đúng là một cơ hội làm sáng tỏ.” Trong đầu Nhan Như Y lúc này chỉ có Hoắc Doãn Văn.



“Em đang nói gì vậy?” Cao Hải không biết nên dùng ánh mắt gì nhìn cô. “Lời này có thể phát ra từ miệng em sao? Em nghĩ xem, lúc đó anh là vì ai?”



Nhan Như Y vẫn quyết liệt đi về phía trước, Cao Hải không phục đi theo sau lưng cô.



“Em nghĩ lại khi đó xem, chính em suy nghĩ cho thật kỹ…”



Thật ra Nhan Như Y rất đau lòng, lúc ấy Cao Hải đúng là vì cô, nhưng…



“Nhưng chúng ta không thể khiến mọi người tiếp tục hiểu lầm đúng không?”



Cao Hải bị cô chọc giận, khoa tay múa chân một hồi lâu, sau đó hậm hực nói. “Thật buồn cười, em cho rằng anh muốn bị mọi người hiểu lầm sao? Nhưng anh vừa thừa nhận hai chúng ta hẹn hò có mấy ngày? CÒn chưa tới mười ngày, hiện tại lại tuyên bố chúng ta chia tay sao? Như Y, anh nói cho em biết, anh luôn phải đi ra ngoài xã hội lăn lộn, em đừng ác độc như vậy!”



Mặc dù anh nói chuyện vừa thô lỗ vừa hài hước, nhưng trong đó có lý do khiến người khác không thể bỏ qua!



Thấy nét mặt cô mềm xuống, giọng nói của Cao Hải mới nghiêm chỉnh lại. “Anh nói thật, mặc kệ là thế nào, hiện tại vì mặt mũi của chúng ta, hoặc là vì mặt mũi của anh. Về phần ‘hiểu lầm’ của chúng ta, khoảng một hai tháng rồi nói ‘chia tay’, mọi người sẽ không nói gì. Dù sao, trong xã hội hiện nay, rất nhiều ngời chia tay, đó chỉ là chuyện bình thường. Nhưng nếu chia tay quá nhanh, những người đó lại tưởng rằng phường diện nào của anh không được đó!”



“Phì…” Nhan Như Y bị anh làm cho bật cười.



“Đồng ý đi được không? Gặp mặt giảng hòa, mấy phút sau em có thể đi!” Cao hải tiến thêm một bước, sau đó còn nói: “Hơn nữa còn được ăn tối miễn phí, không đi sao?”



“Dừng…” Nhan Như Y phát ra âm thanh khinh thường. “Từ Nhất Minh có thể mời mọi người đến đâu ăn? Tối đa cũng chỉ có đi ăn vặt!”



Không phải vì bây giờ cô đang ở cùng Hoắc Doãn Văn rồi xem thường người khác, mà là vì cô xem thường tên khốn khiếp Từ Nhất Minh đó.



“Ừ, vậy anh sai rồi, nhưng hiện tại Từ Nhất Minh đang là chủ nhân. Người ta là ai chứ? Người quét dọn vệ sinh, tuần tra đặc biệt của khách sạn, nhân viên phục vụ.”Cao hải cũng hừ mũi coi thường.



Lúc này Nhan Như Y mới nhớ tới, Từ Nhất Minh đã tìm tới một cha vợ rất tốt.



“Lên xe chứ? Đến lúc đó anh cũng nhanh chóng rời đi, tìm mấy em trai học trung học đi chơi mạt chược!” Cao Hải mở cửa xe, mời cô lên!dღđ☆L☆qღđ



“Em thật sự có chuyện quan trọng, phải làm thêm…” Nói dối, cô mới nói một chút đã dừng lại.



Tin nhắn Hoắc Doãn Văn gửi tới vẫn lượn qua lượn lại trước mắt, kích động lòng cô!




Nhưng cô vừa đánh được hai chữ, điện thoại di động lập tức reo lên.



Trên màn hình hiện lên số điện thoại của anh, Nhan Như Y không nhịn được mỉm cười, nhận điện thoại. “…”



Không đợi cô nói chuyện. “Em xuống xe ở đoạn đường phía trước đi!”



“Hả?”



“Nhanh xuống xe đi!” Anh thúc giục, sau đó lập tức cúp điện thoại!



“Dừng xe!” Nhan Như Y hô to.



Cao hải đang gọi điện thoại sửng sốt. “Hả?”



“Dừng xe, đến trạm tàu điện ngầm rồi!” Cô hô.



Cao hải dừng xe lại, nhìn ra ngoài. “Trạm tàu điện ngầm ở đâu?”



Nhan Như Y nhanh chóng nhảy xuống xe, đống cửa xe lại, nói lớn với người trong xe. “Anh đi nhanh đi, cẩn thận ở đây có camera!”



Nói xong, cô đi sang bên đường! Cao Hải không có cách nào, không thể làm gì khác ngoài việc lái xe rời đi!



Nhan Như Y đi bộ trên đường, cô cảm giác Hoắc Doãn Văn đang ở bên kia, sẽ nhanh chóng xuất hiện!



Quả nhiên, còn chưa đến một phút, bên cạnh cô đã vang lên tiếng phanh gấp. “két..” một tiếng rất chói tai, nhưng âm thanh đó lại khiến cô rất vui vẻ!



“Lên xe!” Giọng nói của Hoắc Doãn Văn vang lên.



Nhan Như Y đứng ở một bên nhịn cười, cố làm ra vẻ tức giận với người trong xe, khiêu khích hỏi. “Không phải anh nói hôn nay không cần ‘làm thêm giờ’ sao? Vậy bây giờ anh tìm em làm gì?”



“Lên xe!”Anh mở cửa xe trước mặt cô ra, giọng nói thúc giục.



Lúc này Nhan Như Y mới chịu lên xe.



‘Rầm…”Ngay sau đó, cửa xe bị anh đóng lại.



Mà Nhan Như Y bị anh đè lên ghế dựa, mọi anh hạ xuống…