Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 50 :

Ngày đăng: 16:43 27/05/20


Editor: MarisMiu -



Ngày hôm sau, mọi người ở Mặc Mạch quốc tế rất bận, bận rộn hơn một tháng, hôm nay đã có kết quả. Mặc dù, biết chắc nhất định sẽ thành công, nhưng bọn họ vẫn rất nghiêm túc. Mãi cho đến hơn ba giờ chiều, Anna đặt một phần văn kiện lên trên bàn của An Mặc Hàn. Khi An Mặc Hàn nhìn thấy chữ viết phía trên, không còn cảm thấy nhức đầu nữa, mà là nhếch môi, trên mặt lộ ra tươi cười mừng rỡ.



"Tổng giám đốc, tình hình như thế nào rồi?"



Chưa bao giờ Anna thấy khẩn trương như lúc này, phần tài liệu này chính là kết quả đi sớm về tối bận rộn suốt một tháng trời của bọn họ.



Các quốc gia đều đã cạnh tranh đấu thầu mảnh đất thành công, hơn nữa cũng bắt đầu tiến vào quỹ đạo rồi."



"Yes."



Ngay cả Anna luôn luôn chững chạc ổn trọng cũng kích động nhảy dựng lên.



"Tổng giám đốc, vậy tôi đi xuống báo cho mọi người tin tức tốt này. Buổi tối tụ họp, tổng giám đốc nhớ tham gia nha!"



Anna không đợi An Mặc Hàn trả lời liền nhanh chóng đi xuống nói cho tất cả nhân viên trong công ty biết. Mọi người bận rộn lâu như vậy nếu được lấy được kết quả như này nhất định sẽ rất vui vẻ. Tiếp đó, An Mặc Hàn nói trong khoảng thời gian này mọi người đã rất cố gắng và khổ cực nên thưởng cho mọi người.



Buổi tối tụ họp ở Phi Tinh Đới Nguyệt, tất cả chi phí đều là công ty trả, mọi người có thể thỏa thích buông thả một phen rồi.



Cái tin tức tốt này, người đầu tiên An Mặc Hàn nghĩ đến muốn chia sẻ chính là An Dĩ Mạch. Nhìn thời gian một chút, chắc bây giờ Dĩ Mạch không bận lắm đâu, anh không kịp chờ đợi đã bấm số gọi cho An Dĩ Mạch.



"Ừ...."



Bên đầu dây điện thoại bên kia truyền đến giọng nói cực kỳ trong veo của An Dĩ Mạch, khi An Mặc Hàn nghe được giọng nói của cô thì tâm tình càng thêm tốt hơn, cũng đặc biệt muốn gặp cô, cái loại suy nghĩ đó giống như hạt giống muốn điên cuồng sinh trưởng.



"Anh nhớ em lắm……"



An Mặc Hàn không hề mở miệng nói chuyện của công ty, nhưng anh nghĩ hẳn An Dĩ Mạch cũng đã biết, Chiếm Nam Huyễn có thể nào nói cho người trong công ty bọn họ biết rồi hay ko



"Chúc mừng anh!"




An Mặc Hàn vẫn không mở miệng, nhưng An Dĩ Mạch biết nhất định anh đang tức giận. Mặc dù biết rõ vì sao anh lại tức giận, nhưng cô không muốn nhận lỗi bởi vì cô không hề làm sai. Thực sự cô đã trưởng thành rồi, không cần phải núp ở dưới cánh chim của An Mặc Hàn nữa.



"Đừng tức giận nữa được không. Đáng lẽ anh phải ủng hộ em chứ?"



An Dĩ Mạch ấn xuống một nụ hôn ở gò má của An Mặc Hàn, An Mặc Hàn quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt bỗng dung trầm xuống sau đó vươn tay kéo cô qua hôn lên đôi môi của cô.



Mãi cho đến khi An Dĩ Mạch không thở nổi, An Mặc Hàn mới buông tha cô. Hít một hơi thật sâu, hạ thấp giọng đòi điều kiện ở bên tai của cô.



"......"



An Dĩ Mạch nghe xong mặt thoáng cái đỏ lên, hô hấp của An Mặc Hàn càng thêm dồn dập khi nhìn thấy bộ dáng này của cô. Vốn là dáng dấp của Dĩ Mạch đã làm người ta không khống chế được, lại cộng thêm vẻ mặt của cô bây giờ. An Mặc Hàn lại hôn lên đôi môi cô lần nữa, đôi tay cũng chạy loạn ở trên người của cô.



"Ư....."



An Dĩ Mạch nỉ non hô ra tiếng, An Mặc Hàn gầm nhẹ một tiếng, cố nén * của mình, môi mỏng khêu gợi chuyển qua cổ ngọc trắng noãn của cô, mút một hơi thật sâu.



"Hí......"



Dĩ Mạch cảm giác trên cổ đau xót, đưa tay nhẹ nhàng đẩy anh ra, lại nhìn qua gương chiếu hậu trước cửa sổ. Quả nhiên, đằng trước cần cổ ngọc trắng noãn hiện lên một dấu in đỏ thẫm, có thể thấy được vừa rồi An Mặc Hàn dùng sức lớn đến đâu.



Làm bộ như không nhìn thấy ánh mắt giận dữ đang nhìn anh của An Dĩ Mạch, hôn lên cái trán của cô, vội vã lái xe rời đi.



"Đi đâu vậy?"



Dần dần An Dĩ Mạch bớt giận, mới bắt đầu hỏi An Mặc Hàn, người có bộ mặt nghiêm trang đang lái xe.



"Thời gian vẫn còn sớm, chúng ta đi biệt thự Ly Sơn một chút, sau đó buổi tối tham gia bữa tiệc với anh."



An Dĩ Mạch không nói gì thêm, cũng thật lâu rồi cô không gặp ba mẹ. Mấy ngày nay cô vẫn luôn bận rộn chuyện này chuyện kia, An Mặc Hàn cũng vậy, ngay cả một chút thời gian đi thăm ba mẹ cũng không có.