Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 55 :

Ngày đăng: 16:43 27/05/20


"Tiểu thư, thiếu gia cậu ấy......"



"A, đúng rồi, An Mặc Hàn đi đâu rồi, sao tôi không có nhìn thấy anh ấy, thành thật mà nói không phải anh ấy đi an ủi người đẹp tiểu thư Hàn, không đúng, hẳn là anh ấy cần an ủi mới đúng......"d đ l q đ



Kết quả chính là, dì Lan với ông Trương hai người lặng lẽ lui ra ngoài, An Dĩ Mạch một mình đang tự lẩm bẩm.



Lúc này, giải trí Thiên Ngu, trên bàn làm việc của Thượng Quan Hồng cũng để tấm hình này, khuôn mặt quyến rũ của cô bởi vì tấm hình này trở nên có chút nhăn lại, hai tay nắm chặt, ngay cả móng tay đâm vào trong thịt cũng không có cảm giác.



"Hàn Ngữ Yên......"



"Người đâu."



"Giám đốc."



Lúc này một người phụ nữ ăn mặc đoan trang đi vào, nhìn vẻ mặt giám đốc có vẻ không vui, cô cũng có chút sợ hãi.



"Gọi Lillian tới đây."



"Vâng."



Lillian là người đại diện của Hàn Ngữ Yên, là một người rất có năng lực, nhưng mà, Thượng Quan Hồng không thích Lillian, bởi vì người phụ nữ kia rất lợi hại, rất có năng lực, điedanlequydon mặc dù Hàn Ngữ Yên là ngôi sao của Thiên Ngu, nhưng, tất cả công việc của Hàn Ngữ Yên do Lillian thu xếp, hơn nữa, Lillian  có chỗ dựa vững chắc là cha của cô, cho nên, cho tới nay cô cũng không có thích Lillian, hôm nay, gây ra chuyện như vậy, cô muốn nhìn thấy Lillian phải giải quyết như thế nào.



Không bao lâu, một người phụ nữ mặc trang phục quản lý khoảng bốn mươi tuổi đi vào phòng làm việc của Thượng Quan Hồng, Thượng Quan Hồng nhìn người phụ nữ đứng ở trước mặt của cô, rõ ràng cô mới là cấp trên, nhưng mà, cô ở trước mặt của Lillian lại luôn bị giảm thấp xuống một chút.



"Giám đốc."



Giọng nói của Lillian rất là dịu dàng, không có chút nào giống với bề ngoài của cô.
Một khi Hàn Ngữ Yên vui mừng sẽ có một ít động tác  dí dỏm của cô học sinh, Lillian gương mặt cưng chiều.



"Đây là việc tôi nên làm, mau đi hóa trang, chúng ta lập tức phải lên đường."



"Được."



Nhìn bóng lưng vui vẻ của Hàn Ngữ Yên, trong mắt Lillian lóe lên một tia phức tạp, đến nhanh giống như cũng chưa từng có xuất hiện qua.



Sau khi An Dĩ Mạch đi ra từ Thước Quang quốc tế trực tiếp lái xe đi tới Mặc Mạch quốc tế, ngồi trên xe tháo kính mát xuống nằm ở trên cửa sổ xe nhìn tòa nhà đồ sộ Mặc Mạch quốc tế một chút, nơi đó đã chật kín ký giả, trong lòng An Dĩ Mạch lại có chút nghi ngờ, tại sao ký giả lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ An Mặc Hàn ở trong hình bị người nhận ra.



Cô đang muốn xuống xe đi hỏi rõ ràng, chỉ thấy Dư Huyên từ công ty đi ra, hơn nữa còn có Ferman đi ở bên cạnh, sau đó các ký giả nhìn thấy Dư Huyên đồng loạt xông lên, An Dĩ Mạch thấy Ferman với mấy người ở bên cạnh Dư Huyên cố hết sức vì Dư Huyên ngăn ống kính, quấy rầy một hồi, Huyên Huyên với mấy người đi cùng ngồi lên xe bảo mẫu, mà Ferman ở lại mời những ký giả kia đến quán cà phê bên cạnh.



Nhìn  trước cửa cao ốc rốt cuộc khôi phục lại yên tĩnh, An Dĩ Mạch lấy điện thoại di động ra bấm mã số của Dư Huyên.



"A lô."



Dư Huyên lên xe bảo mẫu lòng vẫn còn sợ hãi nhìn sau xe một chút, thấy ký giả không có đuổi theo, nhất thời yên tâm.



"Không có việc gì, Tổng giám đốc sẽ xử lý tốt."



Một người phụ nữ ngồi ở bên cạnh Dư Huyên an ủi, Dư Huyên gật đầu một cái, trước kia ở nước M cô còn chưa có gặp qua tình huống như thế, thế nhưng không ngờ thấy được ở trong nước, đang suy nghĩ điện thoại di động của cô vang lên.



"Alo."



Bên đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói của An Dĩ Mạch, Dư Huyên nhếch môi, lấy tay vén vén mái tóc có chút quyến rũ của cô, giọng nói tràn đầy mị hoặc.