Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 61 :

Ngày đăng: 16:43 27/05/20


“Chú Lâm, hôm nay tôi nhìn thấy anh trai của tôi.”



An Thần Hạo đi vào trong nhà, người trong nhà đã chuẩn bị xong bữa ăn tối, hơn nữa, nhìn nhìn thời gian, dường như Lạc và Tiểu Nguyệt cũng sắp đến.



Chú Lâm nghe giọng nói của thiếu gia nhà mình có chút hưng phấn kích động, ông cũng cảm thấy vui mừng, ông cũng biết anh trai trong miệng thiếu gia nói là ai, ông cũng rất yêu thích An Mặc Hàn, nhưng, có một số việc, aizz, thiếu gia cậu không nên biết thì tốt hơn.



“Thiếu gia vui vẻ thì tốt, tôi đi xem bọn họ chuẩn bị như thế nào rồi, thiếu gia Lạc và tiểu thư Tiểu Nguyệt cũng sắp đến đây, trước tiên thiếu gia cậu ngồi ở nơi này.”



“Được, tôi biết rồi chú Lâm, chú đi làm việc đi.”



An Thần Hạo ngồi trên ghế sa lon cầm mấy quyển tạp chí trên bàn lật xem, cuối cùng lật tới xì căng đan kia của An Mặc Hàn, nhất thời nhếch môi, không ngờ xì căng đan của anh Mặc Hàn nhiều như vậy, hơn nữa, vẫn như trước kia anh Mặc Hàn ưa thích trêu trọc con gái như vậy, chỉ là, vừa nghĩ tới vẻ mặt của An Mặc Hàn bởi vì chút xì căng đan này mà lấy lòng An Dĩ Mạch, anh đã muốn cười, mặc dù anh không có nhìn thấy, nhưng, trước kia anh cũng đã gặp qua, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không quên.



“Thiếu gia, thiếu gia Lạc và tiểu thư Tiểu Nguyệt tới.”



Chú Lâm đi lên nói cho anh biết khách đã đến, lúc này anh mới thu hồi suy nghĩ trong lòng, để tạp chí xuống, đứng lên thì nhìn thấy Tô Lạc và Tô Nguyệt đi tới.



“Anh Thần Hạo......”



Giọng nói Tô Nguyệt rất ngọt, cô nhìn thấy An Thần Hạo rõ ràng rất vui mừng, bộ dáng như Tiểu Tinh Linh tiến lên ôm lấy An Thần Hạo, Tô Lạc cũng thường thấy loại hình thức gặp mặt này của bọn họ, lúc đầu còn có thể oán trách mấy câu nói Tô Nguyệt đối với An Thần Hạo so với anh trai ruột này còn thân hơn, bị Tô Nguyệt phản bác mấy câu, nên anh cũng không nói nữa, nhưng mà anh là anh trai của Tô Nguyệt, có một số việc, Tô Nguyệt không nói, anh cũng hiểu được, chỉ là, An Thần Hạo không hiểu, cho nên, anh cũng rất sợ đến cuối cùng Tô Nguyệt sẽ bị tổn thương.



“Lạc, làm sao vậy?”



Khi Tô Lạc kịp phản ứng nhìn thấy hai người đang nhìn anh, anh cười cười lắc đầu một cái nói “Không có việc gì, chỉ là cảm thấy ba người chúng ta đã thật lâu không có ở chung một chỗ rồi.”



An Thần Hạo và Tô Nguyệt gật đầu một cái, quả thật, một năm rồi bọn họ cũng chưa có gặp nhau, cũng đã lâu không có tụ chung một chỗ như bây giờ.



“Anh Thần Hạo, anh đã có kế hoạch gì chưa, còn có trở về nước F không?”
“Tôi biết rồi.”



Sau đó người đàn ông kia lui ra sau, người đàn ông ngồi ở trên ghế hút xong điếu xì gà trong tay, lúc này mới đứng dậy đi ra khỏi phòng.



Nhà họ An, An Mặc Hàn dùng xong bữa tối, rửa mặt rồi nằm ở trên giường sau đó điện thoại vang lên, anh nhận điện thoại, bên đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói dịu dàng của An Dĩ Mạch.



“Anh chưa ngủ?”



An Mặc Hàn nhếch môi, “Nhớ em, không ngủ được.”



“Ha ha...”



Bên đầu kia điện thoại tiếng cười của An Dĩ Mạch làm cho trong lòng của An Mặc Hàn ngứa một chút, thân thể đã từ từ nảy sinh biến hóa.



“Mặc Hàn...... Em cũng nhớ anh lắm......”



Mặc dù An Mặc Hàn biết đó là nói đùa, nhưng trong lòng lại điên cuồng suy nghĩ muốn được gặp cô nhiều hơn.



“Chờ anh......”



Cúp điện thoại, An Mặc Hàn lại gọi một cú điện thoại.



“Tiểu Trương, đặt cho tôi một vé bay đến thành phố H, lập tức.”



Sau đó anh bắt đầu thay quần áo, ra cửa lái xe đến sân bay, bên này, An Dĩ Mạch nhìn lên chiếc điện thoại sửng sốt một chút, còn chưa phản ứng kịp, Dư Huyên mới vừa tắm xong đi ra ngoài thấy An Dĩ Mạch ngồi ở trên giường nhìn điện thoại di động vẻ mặt ngây ngốc.