Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 70 :

Ngày đăng: 16:43 27/05/20


Editor: Tuyen83



"Nhưng mà, nơi này thế nào cũng không có khách đây?"



Hạ Hi cũng phát hiện ra tình huống này, theo cô biết, mặc dù nơi này là hội sở Hoàng Gia nhưng mà cũng rất được hoan nghênh, mỗi ngày nơi này đều sẽ có rất nhiều người tới dùng cơm, nhưng hôm nay, từ khi bọn họ đi vào cũng phát hiện ra không có một bóng người, rất là kỳ quái.



Chiếm Nam Huyễn và Toàn Ti Dạ hai người nhìn nhau, không có nói gì, chỉ là, trong lòng lại có một chút vui vẻ, nhưng bọn họ cũng là vừa mới biết nơi này được An Mặc Hàn đặt bao hết.



"Chúng ta vào xem một chút thì biết."



Toàn Ti Dạ hai tay nhét vào túi, vẻ mặt cà lơ phất phơ.



"Ô, được rồi, tôi thật đói."



An Dĩ Mạch rất không có hình tượng xoa bụng của mình, dáng vẻ của cô một đại tiểu thư bụng đói rất thê thảm.



"Đại tiểu thư, đi thôi, chúng ta cũng đói bụng."



Chiếm Nam Huyễn một cái tay khoác lên trên bả vai An Dĩ Mạch, bộ dáng là một người anh hai tốt bụng, An Dĩ Mạch chau chau mày, Chiếm Nam Huyễn xoa xoa cái mũi của mình, cười cười, lúc này mới để tay xuống.



"Chiếm thiếu gia, Toàn thiếu gia......"



Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ vào một gian phòng, nhưng là, khi bọn họ mới vừa mở cửa, đối diện với bọn họ lại nghênh đón bốn người, ba người An Dĩ Mạch đều rất quen thuộc, một người khác là người xa lạ. diễn/đàn/Lê/Quý/Đôn
Chiếm Nam Huyễn quả nhiên là ưu nhã hoàng tử, lời của anh cũng thành công làm cho Lillian nở nụ cười.



"Chiếm thiếu gia khiêm tốn rồi, ở thành phố S tam đại công tử nhưng hôm nay tôi cũng gặp được hết, An Mặc Hàn, Chiếm Nam Huyễn, Toàn Ti Dạ, đại danh ba người các anh  nhưng tôi đã sớm nghe nói, hôm nay rốt cuộc tôi cũng gặp được, quả nhiên là đất nước rộng lớn có người tài xuất hiện, thế hệ này của các anh, so với chúng tôi năm đó mạnh hơn nhiều."



"Cô Lillian khen ngợi."



"Chỉ là, tôi ngược lại rất muốn biết vị tiểu thư này là......"



Lillian chuyển lời nói một cái linh hoạt, một đôi mắt xinh đẹp cũng nhìn về phía An Dĩ Mạch, An Mặc Hàn nhíu nhíu mày, anh cũng không có nghĩ đến Lillian sẽ hỏi qua An Dĩ Mạch, chỉ là, ngay tại vừa rồi, cho nên anh phát hiện ở trên người của An Dĩ Mạch và Lillian có điểm giống nhau, nhưng mà, vẻn vẹn chỉ là một chút xíu mà thôi, khi Lillian hỏi An Dĩ Mạch, anh cũng không có suy nghĩ tiếp giữa các cô có điểm giống nhau nữa.



"Xin chào cô Lillian, tôi tên là An Dĩ Mạch, cô có thể gọi tôi là Angel."



Nụ cười của Dĩ Mạch rất là ưu nhã, nói chuyện với Lillian cũng rất là hào phóng, Lillian từ một câu nói này cũng đã thích An Dĩ Mạch, giống như, ở trong lòng của bà cũng vì An Dĩ Mạch xác định, cô bé này không đơn giản, Hàn Ngữ Yên không phải là đối thủ của An Dĩ Mạch.



"An Dĩ Mạch... An tiểu thư là người địa phương sao? Cho tới bây giờ hình như tôi cũng không có gặp qua An tiểu thư."



Thức ăn đã đưa lên, nhưng Lillian không có vì vậy mà giảm bớt hứng thú với An Dĩ Mạch.dđlqđ



"Nhiều năm tôi ở nước ngoài, rất ít trở lại nơi này, cho nên, cô Lillian không biết cũng không kỳ quái."



An Dĩ Mạch vừa ăn, vừa trả lời câu hỏi của Lillian, nhưng là, cũng giống như quá khứ, tướng ăn của An Dĩ Mạch cũng không thể nào ưu nhã, với một cô gái mà nói, rất là thô lỗ, Dư Huyên bọn họ cũng đã quen tướng ăn của An Dĩ Mạch, cho nên không có nói cái gì, chỉ là Hàn Ngữ Yên ngược lại vẻ mặt ghét bỏ, mặc dù không phải là lần đầu tiên gặp được, chỉ là, cô còn là không tiếp thụ nổi tướng ăn của An Dĩ Mạch, ngược lại Lillian, ngược lại một chút cũng không có để ý, ngược lại cảm giác Dĩ Mạch rất thú vị.